Ngôi trường tại thành phố đó có những trẻ đặc biệt theo học. Một số sau này sẽ chuyển vào học hòa nhập, số kia sẽ phải học giáo dục đặc biệt mãi mãi. Vào buổi tối nhập học người ta mời bố em B lên phát biểu. Em B là học sinh mới vào trường. Sau khi tán dương các thày cô giáo và ban giám hiệu, bố em B nói:
- Người ta bảo tạo hóa đã làm ra thế giới này thật hoàn hảo, nhưng tôi hỏi quý vị rằng con tôi hoàn hảo chỗ nào? Con tôi không thể hiểu được như trẻ cùng tuổi. Con tôi không nhớ được gì cả, không nhận thức như bao trẻ khác. Tạo hóa hoàn hảo chỗ nào?
Cử toạ lặng người đi. Nhìn vào sự giận dữ và đau buồn của người cha, không ai dám nói gì.
- Nhưng tôi thấy như thế này, bố em B nói tiếp: "Con tôi bước vào đời thiếu hoàn hảo, và Đấng Tạo hóa chờ đợi sự hoàn hảo từ chúng ta, từ cách chúng ta đối xử với con tôi và những đứa trẻ khác như cháu".
- Hôm Chủ nhật tuần trước tôi đưa cháu đi công viên thì thấy có 1 đám trẻ đang chơi đá banh. Cháu la lên dữ dội, và tôi biết rằng cháu cũng muốn chơi đá banh. Tôi tới hỏi bọn trẻ xin cho con tôi chơi cùng. Cả đám im lặng ra vẻ từ chối. Tôi đã định dẫn cháu đi thì một em bước tới nói: "Chú cho em đứng canh gôn thay cháu. Đừng để lọt lưới nhé vì bọn cháu đang thua".
- Trận đá banh diễn ra ác liệt. Vào phút cuối đội bạn dẫn banh xuống, lừa qua dàn hậu vệ và sút mạnh vào lưới. Tôi lặng người vì biết cháu không thể nào bắt được. Từ đầu tới giờ cháu chỉ biết đứng tần ngần, hai tay đưa lên bịt tai và thỉnh thoảng vẫy liên tục.
- Lúc đó đám trẻ chỉ biết nhìn khi quả banh bay tới. Bỗng nghe cái rầm. Quả banh đập thẳng vào mặt con tôi văng ra ngoài. Cháu ngã ngửa ra khóc thét lên. Cháu thét lên sợ hãi. Cả đám trẻ thì nhào tới công kênh cháu lên mặc cho cháu gào thét.
- Sau trận đá banh đó, mỗi lần đi ngang qua công viên, con tôi lại dơ tay vẫy các bạn và đám trẻ kia cũng vẫy tay chào lại.
Ông bố nức nở nói tiếp: Vào ngày cuối tuần hôm đó, những đứa trẻ đó đã tạo ra sự hoàn hảo.
Phỏng dịch từ câu chuyện một phụ huynh kể lại cho ông Rabbi K.
http://www.concuame.com