ConCủaMẹ xin kính chúc các phụ huynh năm mới vạn sự như ý, các bé học hành tiến bộ, gia đình ăn Tết vui vẻ và an lành.
Báo cáo Ngọc Hoàng
Thần ở trần gian
Là táo Tự kỷ
Đầu ở bên Mỹ
Tim ở Việt Nam
Việc gì cũng làm
Cùng nhau vượt khó
Giúp cho xấp nhỏ
Gặp chuyện không may
Để đến mai này
Bước vào hội nhập
Vì đâu Tự kỷ?
Chưa biết tại sao
Can thiệp thế nào
Mới là quan trọng
Kể phải có sách
Thần xin bắt đầu
Từ chuyện anh Phi
Trong một chuyến đi
Nói chuyện hai tếch (hi-tech)
Ở hội tin học
Gần chợ Bến Thành
Bỗng có 1 anh
Ngồi ở hàng cuối
Lúc nghe nhắc tới
Giao tế kỹ năng
Anh cứ khăng khăng
Hỏi cho tới bến
Cái duyên nó đến
Không biết lúc nào
Từ đó về sau
Anh lần lượt gặp
Các bậc phụ huynh
Để nghe ý kiến
Mở đầu là ở
Trên phố Nhà thờ
Một mình bơ vơ
Anh Phi lấy hẹn
Trời còn mờ sương
Mặt hồ còn sương
Anh Phi đã dạy
Vấn đầu soi gương
Người thấp giày cao
Đeo giải yếm đào
Quần lĩnh áo the mới
Tay cầm nón quai thao
Hà nội vừa xong
Thì đến Sài gòn
Trên con đường mòn
Trong hẻm Nhật Nguyệt
Sau đó về Mỹ
Anh Phi đi tìm
Nói tiếng con tim
Năn nỉ chị Xuyến
Mắt trợn răng nghiến
Xuyến cũng đồng lòng
Chuyện này phải xong
Phải được chú ý
Anh Phi có ý
Bốn-không-một-si (401C, non-profit in California)
Xuyến cười mím chi:
Không nên làm vậy
Can thiệp ở đây
Là chuyện lâu dài
Xin tiền của ai
Làm gì cũng khó
Tường Anh ở đó
Một bó chuyên gia
Denver nhà ta
Bác sĩ tâm lý
Giáo dục ở Mỹ
Đã có anh Phi
Lúc nào làm gì?
Để Xuyến lo hết
Lúc đó gần Tết
Mùng 10 tháng 2
Vừa gái vừa dzai
Tập họp đông đủ
Kế hoạch triển khai
Vừa phải lâu dài
Vưà phải cấp bách
Cùng lên danh sách
Vừa Mỹ vừa Ta
Gõ cửa từng nhà
Mời vào hợp tác
Chị Xuyến thủ thỉ:
Câu chuyện Tự kỷ
Ở tại Cali
Cũng chẳng khác gì
Sài gòn, Hà nội
Các bạn không biết
Không nghe thì thôi
Nay Xuyến kể rồi
Khoanh tay sao đặng?
Hòn đá mà nặng
Mới cần người khiêng
Chứ bé như củ riềng
Đâu dám đít tớc (disturb)
Hội đồng Can thiệp
Tức thì lập ngay
Lấy vé máy bay
Đi gặp các bé
Chèng chèng tóc tóc
Giờ Thần lóc cóc
Tới chốn thiên đình
Mang theo lình xình
Nào là báo cáo
Có cả quần áo
Rồi lại đồ chơi
Thần khiêng bở hơi
Nhưng không dám bỏ
Thần thưa cho tỏ
Đồ chơi áo quần
Không phải cho thần
Mà cho lũ trẻ!
Vì:
Có chú đã… tè
Ở phòng thẩm định
Chuyên gia xính vính
Tìm… quần… không ra
Bởi không phòng xa
Những khi “tai nạn”
Bố mẹ thì lo
Thằng bé tẽn tò
Coi thương quá sức
Chúng thần bứt rứt
Từ đấy về sau
Mỗi lần đi đâu,
Áo quần đầy đủ!
Kính bẩm Ngọc Hoàng
Thần xin nhẩn nha
Tường trình mọi chuyện
Nếu thần huyên thuyên
Xin ngài chớ giận
Biết ngài rất bận
Sẽ chẳng dài dòng
Nhưng chuyện lòng vòng
Phải thưa cho đủ!
Chúng thần 1 lũ
Xa nhà đã lâu
Lòng vẫn khát khao
Hướng về lũ trẻ
Họp vào ngày lẻ
Ngày chẵn soạn bài
Đầu tuần gọi nhau
Cuối tuần vẫn réo
Điện thoại léo nhéo
Bàn luận tới lui
Tuy mệt mà vui
Ngài nghe thử nhá:
Có bé lên 3
Nhà ở rất xa
Hồi nào ngơ ngáo
Chả nói tiếng nào
Bây giờ bắt đầu
Lầu bầu lủng bủng
Ba bé lúng túng
Kể chị Tường Anh
“Chị nghe đây nè
Nó hư, em đánh
Nó còn lanh chanh
La lên ơi ới
Trời ơi trời ơi
Sao đánh hoài vậy?”
(Bé kêu ngài đấy)
Thấy chuyện như vậy
Chị Tường Anh nhiều lần
Kêu gọi, phân trần
Xin đừng đánh trẻ
Nhưng thôi, các mẹ
Các bố, ông, bà
Nhiều khi nổi đóa
Cũng có lý do
Nói nhỏ nói to
Mà con chả thấm
Cái roi dọa dẫm
Có vẻ dễ hơn
Chính ngài nổi cơn
Tam bành thịnh nộ
Ngài cũng giáng đổ
Sấm sét om xòm
Bởi thế trẻ con
Kêu trời là phải
Nhớ hồi tháng 8,
Chúng thần xuất quân
Đây cũng là lần
Thiếu quần cho trẻ
(nhân tiện thần kể
vẫn còn một đôi
quần màu gỗ sồi
để bên Phú Nhuận
trong kho, đã giặt
quên khuấy đi mất
chủ nhân chiếc quần
bé nào mất quần
mau mau liên lạc!)
Trời Thu lãng mạn
Phố Cổ đông người
Chuyên gia khóc cười
Cùng nhiều bố mẹ
Có cô còn trẻ
Không dám sinh thêm
Hỏi, cô thở dài
Con em quấy quá!
Nước mắt lã chã
Thương quá ngài ơi
Bố mẹ rã rời
Khổ vì con dại
Nay kính xin ngài
Ban ơn che chở
Cho trẻ tiến bộ
Biết nói biết chơi
Biết mời biết mọc
Chóng khôn chóng lớn
Mai này đến lúc
Bố mẹ về già
Tự lập mà ra
Cuộc sống hòa nhập
Bọn trẻ nhiều trò
Bé này bé khác
Bé thì ngơ ngác
Chả biết cái gì
7 tuổi ngậm ti
Lên 5 vẫn cháo
Đi đâu nhâng nháo
Leo cả lên lầu
Bấm nước nhà cầu
Tè ngay giữa nệm
Thỉnh thoảng điềm nhiên
Vào cầu đại tiện
Nhưng “thỉnh thoảng” thôi!
Phần lớn vẫn ngồi
Làm ngay phòng khách
Có cô thì gãi
Chảy máu miệng luôn
Khi có gì buồn
Hay không đồng ý
Cũng có cu tí
Nhất định cấu cào
Bất kỳ bạn nào
Ở gần lúc giận
Có bé tất bật
Bận rộn cả ngày
Táy máy chân tay
Không yên một phút!
Lúc thì bấm nút
Lúc thì chụp hình
Điện thoại của mình
Bé gỡ ra hết
Có cậu như bụt
Chả dám phiền ai
Dù bạn quái tai
Nô đùa quá đáng
Cậu cứ buồn buồn
Mà không biết mách
Có cô lạch bạch
Giận dỗi suốt ngày
Ai bảo điều ngay
Cô liền xịu mặt
Chuyện trò thân mật
Cô nghĩ: “Chắc là
Theo ý người ta
Thì mình tệ lắm!”
Có chú da ngăm
Xinh trai ra phết
Thông minh hết biết
Chỉ mỗi tội này:
Cái chân cái tay
Không theo ý chú!
Đi ngang qua tủ
Đẩy cửa sập vào
Bước ngang phòng nào
Tắt đèn phòng nấy
Mẹ chú biết ngay
Cả nhà ngán ngẩm
Có chú lên 5
Mỗi tháng mỗi trò
Khi thích đồng hồ
Khi mê máy lạnh
Gặp phải ngày lành
Chú yêu công tắc
Bật tắt, bật tắt
Cả nhà phát điên
Gặp cô giáo hiền
Không thì nát đít!
Có chú yêu mít
Mẹ bóc sẵn sàng
Mang theo dụ chàng
Trong giờ thẩm định
Chú bé thật xinh
Ăn xong vài miếng
Hô biến hô biến
Chú biến thành rồng
Chú chạy lòng vòng
Chú ca chú hát
Mẹ nó tròn mắt
Chuyên gia lắc đầu
Hai bên hỏi nhau:
“Mít nhiều đường thế?”
Có chú phải bế
Suốt ở trên tay
Do chú không hay
Đến chơi nhà lạ
Mẹ chú đáng là
Tấm gương mẫu tử
Con khóc ư ử
Mẹ vẫn dỗ dành
Con cứ đành hanh
Mẹ không lên giọng
Có bé lòng vòng
Nói đi nói lại
Nói mãi vẫn không
Làm người ta hiểu
Chuyên gia có chiêu
Hiểu điều bé nói
Mắt bé sáng ngời
Như ánh mặt trời
Bé cười sung sướng
Từ giã vấn vương
Bé hôn chụt chụt!
Có bé mẹ Việt
Bố thì nước ngoài
Báo cáo phải 2
Tiếng Anh, tiếng Việt
Dù vài trăm phút
Thẩm định hôm nào
Chẳng đáng là bao
Đổi trao ý kiến
Nhưng thần khoe liền:
Chín chín phần trăm
Phụ huynh công nhận
Kết quả thẩm định
Của chị Tường Anh
Không bị linh tinh
Có lý, có tình
Có đường can thiệp
Thần cũng vui lây
Vì chị hoàn tất
Nhiệm vụ được trao
Nói muốn ho lao
Những gì cần nói
Có bữa chị đói
Thèm quả bắp ngô
Nhưng đã đến giờ
Phụ huynh chờ đợi
Chị đành chộp vội
Một cái bánh giò
Đớp miếng rõ to
Giời ơi, chị nghẹn!
Thần nghĩ mà thẹn
Già còn xấu ăn
Ngọc Hoàng không cần
Kể ai nghe nhé!
Nếu không lũ trẻ
Nó lại nhờn đi
Chị í mất oai thì
Làm sao dậy nó???
Thần nói bằng đó,
Xin ngài hiểu nhiều
Nhất là tình yêu
Chúng thần đang có
Dành cho bọn nhỏ
Gặp chuyện không may
Mong ngài thông cảm
Nếu không cảm thông
Có khi ngài không…
bình thường đâu đấy!
Hay ngài cũng vậy,
Cũng… Asperger?
Ngài không cần chờ
Mà nên khám trước
Chỉ cần vài bước
Hoàn tất hồ sơ
Xê Xê Em Mờ (CCM)
Khám ngài trước nhất
Đùa tí chớ giận
Chỉ tại thời nay
Rối loạn kiểu này
Làm khổ các mẹ
Biết đâu lúc trẻ
Ngài cũng tưng tưng
Mà không ai biết!
Dạ dạ, thần hết
Không nói nữa đâu
Nhìn mặt rầu rầu
Toàn thân luống cuống
Thần biết ngài muốn
Có quả bóng gai
Để cho chân tay
Bớt phần táy máy
Thần xin lui gót
Chúc ngài năm Hổ
Sức khỏe dồi dào
Nếu có hôm nào
Rảnh rang vào nét
Thăm thử cho biết
Trang Con Của Mẹ
Trang của chúng thần
Để hiểu lòng dân
Để ban thêm phước
Thêm phước cái mà thêm phước!
ConCủaMẹ.com
Ngày đưa ông Táo về trời
California, Feb. 8, 2010