Chị mỗi ngày vẫn vào web CCM xem đó chứ, nhưng không có gì hay để chia xẽ nên "im ru bà rù" hiiiiiiii

HN cũng khỏe, cũng phải thăm BS gần đây, tuy nhiên, không sao. Ổn rồi. Chị thì khi up khi down, khi vầy khi khác, đúng là "lão" rồi em ah

Em Meque,
Chị mỗi ngày vẫn vào web CCM xem đó chứ, nhưng không có gì hay để chia xẽ nên "im ru bà rù" hiiiiiiii
HN cũng khỏe, cũng phải thăm BS gần đây, tuy nhiên, không sao. Ổn rồi. Chị thì khi up khi down, khi vầy khi khác, đúng là "lão" rồi em ah
Nghe chị nói cứ tưởng chị đã lên chức lão làng rồi. Mà em nhớ không lầm thì cách đây mấy năm chị Tường Anh còn gọi chị là "cô bé". Còn nhảy đầm phơi phơi kìa hihi.
Hiền Nhân đã vào nề nếp hết rồi hả chị vì không thấy chị "méc" gì gần đây![]()
Con gái em thì khá hơn 1 tí khâu kéo quần lên. Bây giờ cầm 2 tay, kéo lên gần tới rốn, và mỗi lần mẹ nói "kéo quần lên"đều làm theo.
Cách đây mấy ngày em đi làm về thì nghe ngoại kể con ở nhà 1 chân đứng vào bô, miệng nói ngồi bô nha, ngồi bô nha, rồi "xả hàng". Hôm qua em cho con ngồi bô mà con không chịu chạy ra sân chơi, em ra sân gọi con vào, con vào nhà trước, em còn đứng ngắm đám rau một hồi, khi em vô nhà thì thấy con đứng gần cái bô, sản phẩm thì rơi dưới chân rồi. Em nghĩ chắc con dần hiểu khi ị thì cần cái bô. Tối qua 2 vợ chồng em bàn làm cái bồn cầu riêng cho con, không dùng chung phòng tắm cho khô ráo, sạch sẽ, tập con 1 chỗ nhất định luôn. Em thấy ở siêu thị có bán cái nấp bồn cầu cho em bé rồi.
Chị cho em hỏi kinh nghiệm về việc làm thời khóa biểu cho con với nha. Em định mua tấm bản lớn, cũng phân từng ngày, rồi dán hình, vd: sáng ngũ dậy ngồi bô, đánh răng, ăn sáng, chơi, ngũ, tắm .... Rồi dùng hình mặt trời cười để dạy con là buổi sáng, mặt trời ngủ dạy con là buổi tối..... Em không biết mấy bé này dán hình lên bản thì bé hiểu không hay dán hình ở những nơi bé cần làm, vd: hình ngủ thì dán đầu giường, hình ngồi bô thì dán ở khu vực ngồi bô, hình ăn thì dán gần bàn ăn chị?
Ủa, em thấy chị Tường Anh gọi chị là "cô bé" hồi nào, có nhầm với "bé" nào khác không ?- Chị đã là U50 rồi em, chỉ vài năm thôi lên tới con số đó rồi, trong người mang nhiều thứ bệnh, cứ rề rà như bún thiu, cho nên thấy mình lão là phải.
Con gái em thì khá hơn 1 tí khâu kéo quần lên. Bây giờ cầm 2 tay, kéo lên gần tới rốn, và mỗi lần mẹ nói "kéo quần lên"đều làm theo.
Vậy là con tiến bộ rồi đó em, chúc mừng hai mẹ con nhé.
Con có ý thức khi có nhu cầu thì cần tới cái bô, có điều con chưa biết chính xác là sử dụng thế nào, em cần cung cấp thêm cho con khả năng này, thí dụ: con ị trên sàn hay chỗ nào đó, em cứ "hốt" sản phẩm cho vào bô và chỉ con: "Sau này con muốn đi ị, con ngồi vào đây"
Việc làm thời khóa biểu như em nói là ok, em không cần phải phân ra từng ngày, bởi thời khóa biểu sẽ giống nhau. Em làm sáng, trưa, chiều thôi, dán ở 1 chỗ cố định con dễ thấy, gần nhất cho con tiện lấy.
Em không cần phải làm nơi vệ sinh riêng cho con đâu, thứ nhất con sẽ bị cố định tư tưởng ở 1 nơi mà thôi, điều này khiến con khó thích nghi khi đi xa hay đi khỏi nhà. Thứ hai, sau này con lớn lên thì sao, chẳng lẽ con cứ chỉ dùng cái toilet nhỏ của mình. Do vậy, em chỉ cần mua cái nắp bồn cầu cho bé để lên trên nắp thường cho vừa với con là được rồi.
Nếu em chi tiết hơn và có thời gian hơn tìm vào các nơi bán dụng cụ vệ sinh cao cấp tìm mua cái nắp bồn cầu trẻ em có lót đệm êm êm để bé ngồi không lạnh phía dưới, bé sẽ thích hơn, hay em có thể tìm mua cái tấm bọc bồn cầu bằng vải có bán ở siêu thị rồi bọc cho con ngồi lên.
Em đoán chị hơn em 1 con giáp. Như vậy là đủ để em "bái sư" rồi chị nhé.
Em định chia ngày để dạy con các thứ trong tuần, thứ 2-6 con đi học, thứ 7, chủ nhật con ở nhà thì khóa biểu hơi khác. Mà không biết ở tuổi con bây giờ dạy như thế được chưa, hay quá sức con, con còn chưa phân biệt được sáng, trưa, chiều, tối. Con gái em được 39 tháng rồi.
Trước giờ em mới thấy nắp nhựa chứ chưa biết các kiểu như chị nói. Em sẽ đi tìm ở tỉnh xem có không, không có chắc lên SG. Em ở Bến Tre chị Phương à. Chị về Bến Tre lần nào chưa? Mùa này trái cây nhiều lắm chị ơi.
Đưa con đi chơi Sở Thú, rõ ràng thấy con đang ngồi trong nhà hơi chơi - Thường thì con thích chơi ở nhà hơi, con nhún, con theo các bé khác trèo lên cao rồi tuột xuống, con nằm, con ngồi và con cười vui thích... Muốn con ra ngoài chơi trò khác không nhanh đâu, khi nào con chán rồi con mới tự động bước ra khỏi nhà banh. Do vậy, mẹ đã thấy con ngồi đó rồi mà, mẹ chuyển sang hai bước chân kế bên thôi, sát cửa nhà hơi, để cột tóc lại cho gọn ghẽ. Chỉ 1" thôi, nhìn trong nhà hơi... Trời ơi! Con đâu rồi? Mẹ nhào người vào nhà hơi tìm con, rõ ràng con mới ngồi đây mà, mẹ đảo mắt nhìn khắp nhà hơi không có con, tim mẹ bắt đầu thắt lại, con đâu? Con đâu? Cháu trai có nhiệm vụ ngồi canh chừng nhà hơi chỉ tay ra xa ra hiệu con chạy ra hướng đó rồi, mẹ tức tốc chạy đi tìm, Sở Thú mênh mông, tim mẹ bấn loạn lên rồi, mắt mẹ rưng rưng rồi, cứ sợ con có hành vi bất thường mấy trẻ lớn sẽ bắt nạt, sợ con bấu vào các trẻ nhỏ hơn rồi phụ huynh khác sẽ làm con sợ, sợ con nhảy vào hồ nước người ta đang chơi đạp vịt ... mẹ làm sao kêu con, bởi con không thể trả lời, mẹ chạy ra xa hơn nữa tìm con....Trời ơi ....con đi chân trần trên bãi cỏ, con cầm chiếc lá khô chơi, con cười cười với cảm giác cỏ nhám dưới chân, con không biết con vừa làm mẹ thót tim...Lạy Trời, cám ơn Trời, con không chạy xa, con không ra khỏi Sở Thú là may mắn quá rồi. Mẹ mau mau ôm con và ra về ngay tức khắc.
Quay về Giới thiệu Thành viên: bé được chữa trị thế nào...
Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào trực tuyến. và 0 khách.