Chứ tuổi mình càng chồng chất thì sức khỏe càng vơi dần, cứ mãi lo không còn chăm lo cho con được bao lâu nữa trong khi sau này con chỉ còn 1 mình ... Haizzz......nghĩ tới đó ....bế tắc lắm mẹ T ơi
Chính phủ Hoa Kỳ đã không thông cảm nỗi lòng này của cha mẹ. Vì thế đã xếp rối loạn tự kỷ vào danh mục rối loạn tâm thần của Bộ Y Tế rồi, đã đồng ý chu cấp trợ cấp xã hội cho các cá nhân này rồi, mà 30 năm sau vẫn chưa có những ngôi nhà dành riêng cho các cá nhân tự kỷ ở tuổi trưởng thành. Hiện thì học sinh của tôi sau 22 tuổi, rời khỏi trường huấn nghệ, vẫn phải sống cùng cha mẹ. Mười, mười lăm năm nữa, cha mẹ già yếu rồi qua đời, ai lo cho các em?
Tôi mong sao ... học ra bài học ấy, nhưng... Nghĩ tới đây lại quay ra mơ mình là triệu phú, đi xây nhà mướn nhà mướn nhân viên tổ chức nội trú cho các cá nhân tự kỷ tuổi trưởng thành. Sổ xố tiểu bang của tôi đang ở mức 250 triệu đô, có ai mua không nào?