Phuong không hiểu ý mình rồi . Câu chuyện mình kể và câu nói chị TA "không ngó ngàng gì" của Phương nó trái ngược nhau. Còn chuyện mình và chị Tường Anh thì giận nhau như cơm bữa, và bắt tay cười một cái là xong. Làm gì có chuyện chị TA trách mình, hay minh trách chị ta trước công chúng.
Ủa bữa nay mới thấy khúc này. Từ trước Noel đến giờ, mình bận lắm.
1. Các em học sinh của mình có project: bán khăn quàng cổ. Các em phải học trình bày bằng lời hoặc bằng hình về lý do muốn bán khăn, tiền thu được làm gì, khăn có bao nhiêu màu (tất cả 15 màu), cách viết giấy đặt hàng... Mình tưởng các em chỉ đi bán chơi chơi cho giáo viên, ai dè tất cả có 22 chiếc khăn phải làm. Mà ai đan móc số khăn này? Mình chứ ai! Chời ơi cong lưng mà làm trong 3, 4 ngày để giao trước khi trường nghỉ mùa đông.
2. Mình có người thân đau bệnh nên phải ra vào bệnh viện thường xuyên.
Riêng cái vụ mình với anh Phi giận nhau thì mình không đồng ý đâu. Chẳng giận bao giờ. Cãi như mổ bò, nhưng chỉ là công việc. Làm việc mà giận sẽ chẳng tới đâu hết.