Không chị P ạ, em không ngại việc ai nghĩ gì về con khi trước mặt em, bản thân em thấy con là món quà từ bề trên nên dù tốt hay xấu là do căn duyên quả nghiệp. Em chấp nhận và "mặc định" chuyện này.
Chỉ là chị có lẽ hiểu hơi khác ý của em. E không muốn xung quanh nhìn thoáng là thấy ngay mọi thứ, như thế khi không có em bên cạnh con dễ bị những thái độ không phù hợp từ bên ngoài kích động, tạo phiền lụy cho con. Trong luật GD cũng ghi rõ là không gọi đích danh hiện tượng của các trẻ có tình trạng đb mà (em không nhớ rõ từ chính xác, chỉ nhớ đại ý thôi), nhằm tránh sự phân biệt hay gắn mác lên 1 đối tượng đ.b nào đó. VD: các trẻ TK khi bị gọi đích danh "thương hiệu" sẽ có nhiều trường hợp càng ẩn mình vào thế giới riêng và càng khó hòa nhập.
Em làm mọi thứ thật nhẹ nhàng, đủ ý tứ cần thiết khi đụng chuyện, nhưng bth thì vẫn..."hòa nhập". (cụ thể hơn: nếu ghi bằng bút và màu tương phản sẽ dễ gây sự chú ý ngay khi cần, việc đính tem nhãn dễ gây lầm tưởng giống như mọi thứ thương hiệu khác nên khi cần khó gây sự chú ý ngay. Nhưng, TL vẫn tùy chủ ý của từng gđ)
Cái khổ của tụi mình luôn phải là "cần và đủ"