Trước tiên, "tự chúc mừng" việc "tám" của em đạt đạt tới trang ....100 chẵn tròn !
Kế đến welcome back bác Tường Anh sau thời gian vắng bóng !
Chúc mừng 100 trang và hơn 6 năm trồng loài hoa rất đặc biệt.
Bóng chị ám đầy dẫy, phải ẩn bớt đi cho staff họ ra mặt với chứ. Một mình một chợ không bao giờ là phương thức tốt.
Đầu óc em cứ căng lên như dây đàn khi thấy con có vài biểu hiện khác lạ, em chưa dám khẳng định là thụt lùi bởi vì hoàn toàn chưa hẳn thế. Bé biết vào nhà vệ sinh khi có nhu cầu đường hoàng lắm rồi, thế mà thỉnh thoảng vẫn ....tè ra sàn ! Em bất lực vì thấy mình chưa tìm ra nguyên nhân, nghi vấn vẫn còn ở chỗ người làm mới, tuy nhiên, em đã tập cho bé quen dần với sự có mặt của cô này rồi. Thế nhưng, bé dường như chưa yên tâm với người này, bé vẫn chỉ quấn quít với chị giữ em cũ và chỉ ăn cơm khi chị này đút ăn. Chị sẽ đặt câu hỏi với em là vì sao em không cho chị giữ em cũ tiếp tục chăm bé mà phải đổi. Xin thưa là nhà của chị giữ em cũ có cha bệnh nặng, chị ấy có thể bất kỳ lúc nào nghỉ đột xuất vì phải về quê, vì lý do đó mà em đành phải gồng thêm 1 đầu lương cho người mới nữa để HN không hụt hẫng khi vắng chị giữ em cũ.
chị không hề hỏi vì sao thay người. đời này làm sao có thể giữ mọi thứ "y như cũ" được, nên tập cho trẻ con tk làm quen với thay đổi vẫn là mục tiêu của mình. Khi em đã giới thiệu người mới, em nhớ rằng có bé thì 1 tuần là quen, có bé 1 tháng, có bé vài tháng. Mà em căng như dây đàn làm gì, sao không chịu mừng vì thằng con trai chung thủy?
Khi dạy bé nhìn hình Paxt, em chỉ dùng 2 hình là sữa và khát cho con có khái niệm yêu cầu 2 việc cần nhất này, con vẫn chưa thích thú và dường như
chưa chú ý, bảo lấy tay chỉ vào hình thì chỉ đại rồi thôi, mắt vẫn chưa chịu nhìn vào.
em bảo HN đưa hình cho em. Hễ đưa sai thì em không chịu. (Dĩ nhiên là em không chịu thì có kẻ lăn ra khóc, em sẽ phải kiên trì thôi!).
Em dạy con vẽ đường ngang trên bảng thì con vẽ toàn đường dọc, được vài hàng là bỏ hạy không làm. Bé biết về nhà được cưng, không làm cũng không sao, nên chẳng nghe lời mẹ, khi mẹ nghiêm mặt bảo nhất định phải học thì con lấy tay đánh vào mặt, vào đầu đến sưng tím ! Em xót xa đành "xếp giáo" quy hàng ! Em biết chị sẽ la em, nhưng la xong, chị nói cho em biết làm sao em khắc phục được cái tính này của con đây ! HN vẫn hay chảy máu miệng, môi, sưng tím má ....vì lấy tay đánh vào đầu, mặt khi không vừa ý. Sáng nay, em thay đồ đi làm, khóa phòng lại, Nhân vào không được thì bùng nổ dữ dội và thế là 1 con mắt tím lên và chảy máu miệng !
Còn mẹ thì đi làm trong nước mắt vì xót con !
Có việc em mừng (dù là nhỏ) là khi có nhu cầu, HN đã gọi "me, me.." dù chưa rõ chữ nhưng thể hiện rõ và đúng ngữ cảnh con muốn gây cho mẹ chú ý đến yêu cầu của con.
One battle at a time! Nếu em thấy dậy con không hiệu quả, em đừng dậy bài vở nữa. Em có thể chơi thôi, và lồng bài học vào.
Ông anh lần rồi đi Mỹ chung cứ hối em lo cho HN đi sớm vì bé đã sang 7 tuổi rồi. Em bây giờ lên phỏng vấn là có thể đi liền, nhưng kế hoạch là cho dài lâu, nên em phải chuẩn bị thêm, có phương cách nào hay, tốt chị tư vấn thêm cho em nhé chị.
7 tuổi, 8 tuổi, 9 tuổi, biết rằng trễ 1 ngày là lo thêm 1 ngày. Tuy nhiên, đúng như em nói, kế hoạch là kế hoạch an toàn và lâu dài. Em phỏng vấn đi được, nhưng xin cho HN đi học không xong thì đi làm gì? Chỉ là những ngày ở xứ lạ, lạ nhà lạ người lạ đồ ăn và lạ sinh hoạt.