Chị nghĩ không phải vì trẻ con không chịu cho ai la mình, nhưng âm thanh la mắng cằn nhằn có tần số riêng (thường là cao hơn hay trầm hơn giọng nói thường) nên chạm vào đúng màng nhĩ của cu cậu thính quá ở tần số ấy. Thế là nó đau!
Hơn nữa, khi ngừoi huấn luyện tỏ ra bị áp lực, bực bội, nôn nóng, nhóm trẻ như HN không thích cảm giác ấy đâu. Chúng bị bối rối theo, và hì hì... tè le hết! Thực ra, những lúc phải bảo ban, sửa phạt, tụi chị có khi còn tránh nhìn mắt các em, vì ánh mắt của người khác thường làm các em bối rối.