gửi bởi phtran1302 » T.Ba Tháng 1 28, 2014 8:47 am
Dạ thần Táo nhỏ,
Năm ngoái lo buồn,
Nên mãi trốn luôn,
Không về hội họp,
Trong lòng chộp rộp,
Đứng ngồi không yên,
Bao nỗi ưu phiền,
Lo cho Táo nhí,
Táo con tuổi Khỉ,
Năm nay lớn rồi,
Mà cũng thế thôi,
Chưa có ngôn ngữ,
Chưa thể học chữ,
Cô phải dạy mand,
Bước đầu làm quen,
Thiệt vô cùng khó,
Làm sao mà bỏ
Thói quen bấy lâu,
Muốn gì ở đâu,
Chạy ngay tới lấy,
Đâu cần nhờ cậy,
Tới kỹ năng mand,
Vất vã bao phen,
Giờ thì tạm được,
Chưa như mong ước,
Tạm chấp nhận thôi,
Thêm phải cực rồi,
Vì cần học tiếp,
Lại thêm bao hiệp,
Bực bội trong lòng,
Bùng nổ, tung lung,
Mẹ cha lo lắng,
Tuy chưa dứt hẳn,
Khó chịu trong người,
Do thời tiết thôi,
Mấy nay cũng đỡ.
Chuyện nào còn dỡ,
Thì cần chỉnh ngay,
Dạy dỗ dài dài,
Cho thành nếp sống.
Năm dài tháng rộng,
Kiên nhẫn mà thôi,
Táo nhí thế rồi,
Thần càng cố gắng,
Dù sương hay nắng,
Chẳng quảng công mình,
Kính mong Thiên đình,
Hiểu và hổ trợ.
Vài hàng than thở,
Sớ Táo năm nay,
Thần đã đâng rồi,
Kính mong cứu xét.
,
Phương