Em muốn kiếm thật nhiều tiền để đi du lịch ngắm tất cả cảnh đẹp trên thế giới
Để anh cho em một thực tế phũ phàng: người ta thường chỉ có 1 trong 2 là tiền bạc hay thời gian mà thôi . Có cả 2 thì hơi bị khó . NgưỜi có tiền thì thì giờ eo hẹp, mà có thì đầU óc không thảnh thơi, đi chơi cũng mất vui. Mà có đi thì cũng chỉ dăm ba ngày, cưỡi ngựa xem hoa mà thôi.
Ngày xưa, lúc anh là tỷ phú thời gian (tức là đang bị viêm màng túi í), anh đi chơi bên Pháp gần 3 tháng, dọc theo E5 từ Đan mạch xuống Đức qua Bỉ, Luxembour xuống miền Nam nước Pháp . Tuy không tiền nhưng quá vui, hiểu sâu sát cuộc sống nguoi dan bản xứ. Ngày bánh mì nước lã, tối ca hát với đám sinh viên, vui như con dế mèn của Tô Hoài
Bây giờ qua thì không phải là giàu nhưng cũng tiền bạc ti tí, không lo đói như xưa, nhưng không vui được nữa . Đầu óc không thảnh thơi, đi vội vàng kiểu "đi hối hả về hối hận". Có cảm giác như mình đang đứng ở ngoài nhìn vào Paris, không phải là ở trong nhìn ra nữa.
Ngày xưa thì chỉ dám đứng ngoài nhà hàng 5 sao nhìn vào trong nhưng thấy mình "rất ở trong Paris". Giờ thì ngồi trong nhà hàng 5 sao ở Paris nhưng cứ thấy mình "ở ngoài thế nào ấy". Khó chịu lắm.
Túm lại, em quên các giấc mộng kiếm thật nhiều tiền để đi du lịch đi. Cảnh đẹp thế giới nó nằm trong hiên tại chứ không phải trong tương lai. Nhất là em thích ngồi ngắm sao một mình, thì sao ở Bình Quới hay ở Mỹ Đình nó còn sáng hơn sao ở Paris đấy.
Còn với anh (và rất nhiều chuyên gia ở CCM), đi về VN gặp các phụ huynh, gặp các bé TK nó vui gấp mấy lần đi Paris hay Las Vegas đấy chứ. Cái vui từ trong ra không tốn tiền để mua. Cái vui từ ngoài vào rất khó mua, và thường là mua hớ.