Chết rồi em chả biết nói gì nừa
Gợi ý cho em coi
Chết rồi em chả biết nói gì nừa
Gợi ý cho em coi
Em chả bao giờ có những thứ này , đi ăn , tán gẫu cùng bạn bè chưa hề có, có thì chỉ là những cuộc đi chơi ngớ ngẩn em thường không tham giaSẽ đi ăn món gì khoái khẩu không? Có ra bờ sông mơ mộng không?
Em chưa nói gì về mình nhỉ, em đang ở nhà học thi năm nữa
Hồi học ĐH ở trường em không học đc, em thấy rất khó chịu, từ bạn bè, thầy cô tới mớ kiển thức ... Em cảm thấy không thể chịu đc, ra đường cũng vậy .Em nhìn mọi thứ thật kinh khủng, hiện giờ em đang có cảm giác đó
Em chả bao giờ có những thứ này , đi ăn , tán gẫu cùng bạn bè chưa hề có, có thì chỉ là những cuộc đi chơi ngớ ngẩn em thường không tham gia
không phải khó chịu vì giao tiếp, sở dĩ em có suy nghĩ thế này là vì từ bé đến giờ em tiếp xúc với rất nhiều người giỏi nên khi ra ngoài em nhìn những người kém cỏi, dốt nát ... là em thấy khó chịu, họ làm em phải nghĩ sao họ có thể nghĩ và nói ra những câu như thế, còn về số người ngại gặp gần như là tất cả, xung quanh em quá nhiềuSao vậy em? Khó chịu vì phải giao tiếp hay sao? Còn khi ra đường, em ngại gặp gỡ hay sao? Nếu số 1 là tệ nhất, 10 là ít nhất, em đang thấy mình khó chịu ở số mấy?
Mẹ em lười lắm, chả nấu ăn ngon bao giờ, khẩu vị em thì khá cao mẹ em không thể đáp ứng đc, toàn ăn cho xong thoiĐi chơi ngớ ngẩn thì ở nhà vui hơn. Thế em có yêu cầu mẹ nấu gì ngon không? Mà em thích ăn món gì?
Mẹ em lười lắm, chả nấu ăn ngon bao giờ, khẩu vị em thì khá cao
không phải khó chịu vì giao tiếp, sở dĩ em có suy nghĩ thế này là vì từ bé đến giờ em tiếp xúc với rất nhiều người giỏi nên khi ra ngoài em nhìn những người kém cỏi, dốt nát ... là em thấy khó chịu, họ làm em phải nghĩ sao họ có thể nghĩ và nói ra những câu như thế, còn về số người ngại gặp gần như là tất cả, xung quanh em quá nhiều
Mẹ em lười lắm, chả nấu ăn ngon bao giờ, khẩu vị em thì khá cao mẹ em không thể đáp ứng đc, toàn ăn cho xong thoi
Em nói câu này không được rồi. Nếu anh muốn trêu em theo kiểu VN thì anh sẽ nói: nếu đúng là khẩu vị cao thì sao không tự mình nấu cho mình đi. Còn như trêu em theo kiểu Mỹ thì anh sẽ nói: Bằng nào tuổi rồi mà còn nhờ mẹ nấu? Mai mốt nhờ vợ, rồi già nhờ con gái à?
Lười thì đã chả nấu em ạ. Còn ngon hay không, tùy khẩu vị. Cứ cho là em và mẹ khẩu vị không giống nhau, nhưng mẹ vẫn nấu đấy, có lười đâu? Mà thực ra thì có rất nhiều phụ nữ không thích nấu ăn em ạ. Chị là một trong số họ đấy!
Em là người cầu tiến em sẽ chọn những người bạn hơn em để em có thể học tập chứ em không chọn những người bạn kém em để em thụt lùi , chắc là do môi trường không cho phép nên em chưa tìm đc , năm nay cố gắng học để hướng tới một tương lai gầnThế này nhé, khi những người chung quanh tỏ ra ngớ ngẩn, em cứ nhớ rằng em đã có món quà trời cho khiến em không ngớ ngẩn. Nói cách nào đó thì em hơn họ. Và chính vì được ơn "hơn" nên em thử thương cho họ mà không ghét, không khó chịu... Thử xem được không? Nếu một cô gái xinh đẹp tỏ ra ghét bỏ một phụ nữ xấu xí, cô gái xinh đẹp ấy đã không công bằng.
Quay về Chia sẻ kinh nghiệm dạy dỗ, điều trị cho bé...
Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào trực tuyến. và 5 khách.