Cám ơn Bảo cho chị vào danh sách "bạn tốt" của Bảo nha. Chị biết đến Bảo cũng nhờ vào web này và cũng do biết Bảo đồng hương với chị đó.
Phương
Nguyen,Anh đã viết:Bảo ơi, con có phần số may mắn của con, và một góc trong phần số ấy chính là có ông bố như Bảo đấy! Em nghĩ xem, nếu con có ở dạng nhẹ thế nào đi nữa, nhưng gặp em nóng nảy, la mắng, đánh đòn, hất hủi, thiếu kiên nhẫn, không thích tìm cách dậy con... thì P chả được như hôm nay.
Chị muốn em biết như thế không phải để hống hách, huyênh hoang, mà để em... tiếp tục cố gắng mà hỗ trợ con.
Chuyện buồn
1. Hôm rồi cô giáo của Phúc yêu cẩu em đưa giấy tờ chứng minh khuyết tật của Phúc( cái này hôm trước khám ở bệnh viện nhi đồng 2 bs chỉ nói kết luận chứ không có một giấy tờ chứng minh nào hết), để cô báo cáo cho phòng giáo dục. mặc dù con mình có vấn đề nhưng khi người ta nói Phúc có khuyết tật thì trong lòng cảm thấy bùi ngùi thế nào ấy.
2. Nhai giấy gần như không can thiệp được. Ở lớp thì nhai cả bút chì màu, giấy, phấn viết bảng. Hôm trước cô báo lại cho biết Phúc nhai cả cây phấn.
Chuyện Vui
1/ Ở lớp cô giáo bảo Phúc biết vẽ hình người ta(có trợ giúp của cô), có chỉ sản phẩm của cu cậu cho xem.
2/ Trong lớp có một bé gái xinh và lanh lắm. Mỗi khi P tới trường là bé, ra đón bạn, đội mũ bảo hiểm cho Phúc khi chuẩn bị về, khi tới trường thì mở nón giúp Phúc. Lúc đầu P có phản ứng (lấy hộp sữa giấy đan cầm trên tay nện vào đầu người ta, em đã buột phúc phải xin lỗi, cu cậu cũng làm theo lời yêu cầu của ba). Nhưng sau thì không phản ứng mà đứng yên cho bạn giúp.
À em có gởi ý kiến bên trường ccm chị xem dùm em nhé
Nguyen,Anh đã viết:Chuyện buồn
1. Hôm rồi cô giáo của Phúc yêu cẩu em đưa giấy tờ chứng minh khuyết tật của Phúc( cái này hôm trước khám ở bệnh viện nhi đồng 2 bs chỉ nói kết luận chứ không có một giấy tờ chứng minh nào hết), để cô báo cáo cho phòng giáo dục. mặc dù con mình có vấn đề nhưng khi người ta nói Phúc có khuyết tật thì trong lòng cảm thấy bùi ngùi thế nào ấy.
Có lẽ họ dùng chữ khuyết tật nên em chạnh lòng. Chị thấy nếu họ nói "khó khăn" thì em sẽ bớt buồn, đúng không. Tuy vậy, Bảo ạ, đừng chú ý đến ngôn từ, vì nói cho cùng thì ngôn ngữ không thể bày tỏ hết ý nghĩa và tư tưởng. Chị đề nghị em nên tìm giấy tờ chứng minh để phòng giáo dục ít nhiều biết về những khó khăn của các bé. KHi họ biết, hy vọng họ thông cảm với mình.
Em đi khám ở Nhi đồng mà sao không có giấy tờ? Chứ khám xong, họ đưa em cái gì?
Em thử lấy bản báo cáo thẩm định của CCM nộp xem sao.
Em cũng nghĩ như chị TA, ngôn ngữ bày tỏ nếu khó léo thì thôi, nếu không sẽ làm chạnh lòng người nghe.2. Nhai giấy gần như không can thiệp được. Ở lớp thì nhai cả bút chì màu, giấy, phấn viết bảng. Hôm trước cô báo lại cho biết Phúc nhai cả cây phấn.
Thế em có cho nhai cái gì khác thế vào không?Chuyện Vui
1/ Ở lớp cô giáo bảo Phúc biết vẽ hình người ta(có trợ giúp của cô), có chỉ sản phẩm của cu cậu cho xem.
Hồi đó con chị nó vẽ đầy đủ mọi bộ phận cơ em ạ. Ngượng chết luôn! May là cô giáo chứ không phải thầy giáo.
Đúng là con nít nhỉ? Ôi...đau bụng....2/ Trong lớp có một bé gái xinh và lanh lắm. Mỗi khi P tới trường là bé, ra đón bạn, đội mũ bảo hiểm cho Phúc khi chuẩn bị về, khi tới trường thì mở nón giúp Phúc. Lúc đầu P có phản ứng (lấy hộp sữa giấy đan cầm trên tay nện vào đầu người ta, em đã buột phúc phải xin lỗi, cu cậu cũng làm theo lời yêu cầu của ba). Nhưng sau thì không phản ứng mà đứng yên cho bạn giúp.
Chắc là làm mầu làm mè thế thôi, chứ vài ba năm nữa nó rượt theo các cô cho ba nó lo cuống!À em có gởi ý kiến bên trường ccm chị xem dùm em nhé
Rồi, xem rồi.
1. Ở trường Phúc hay chạy ra xân mặc dù các bạn đang ngồi học trong lớp Mỗi ngày chạy ra xân tù 2 đến ba lần.(Không biết có phải Phúc không được chơi đủ lượng thời gian cần thiết nên tăng động hay do em hay dùng roi doạ)
2. Hay xô hay đánh bạn, nếu bạn đó Phúc không thích. Vấn đề này ở nhà Phúc cũng hay sô em bé nếu em bé đến lấy đồ chơi của Phúc. Tuy vậy trước khi đẩy ngã em bé Phúc có nói: Đừng có "há", hay: đã nói là không được làm "dậy" mà, hay nói: hông, hông, đừng có làm "dậy" mà. (Em không biết có phải do ở nhà dì út hay đùa với Phúc là đánh nhẹ lên người Phúc để cu cậu đánh lại rồi thành thói quen, hay giả vờ đẫy Phúc để Phúc đảy lại hoặc thụt lùi cho dì hoặc chị hai đẩy nửa.)
Hôm nay em đã nói chuyện với cô về tình trạng của P, cô rất thông cảm và tỏ ý hỗ trợ em về bài can thiệp cho Phúc.
Lâu nay em đã không dùng thời khóa biểu, vì em nghỉ Phúc phải học cách thích nghi với hoàng cảnh. Nhưng có vẽ không khả quan và điều này thì chị đã đúng. EM sẽ làm hai thời khóa ở nhà va ở trường nhờ cô giúp đở
Ui, nghe xong muốn lên máy bay bay về tận An Giang đánh đòn ba má nó! Cái thời khóa biểu là phải có, chưa đến lúc buông hoàn toàn đâu. Nếu có thể, Phúc đã nghỉ chơi CCM chứ không cần hỗ trợ.
chạy ra sân làm gì? Ngoài sân lúc ấy đang có gì, và trong lớp thì đang có gì? P chạy ra sân để tìm gì, hay chạy khỏi lớp để tránh gì?
Em có nhớ lối phân tích hành vi mà chị nói trong hội thảo/huấn luyện không? Em phân tích lý do, nguyên nhân, môi trường khi xảy ra hành động, và tìm cách điều chỉnh môi trường.
Quay về Giới thiệu Thành viên: bé được chữa trị thế nào...
Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào trực tuyến. và 3 khách.