Em có một vài điều băng khoăng muốn hỏi chị. Nhưng gì hôm off line có nhiều phụ huynh hỏi nên em thấy không tiện.
Chị thì lại tưởng Bảo mệt nên không thấy trò chuyện gì. Lẽ ra Bảo cứ đến vì lúc ấy chị không nói chuyện riêng với phụ huynh nào, mà mình cùng bàn chung với nhau.
1. Dạo này Phúc hay tự nhắc lại lời thoại trong phim hoạt hình mà thường là tự nói, đôi khi nói với ba và yêu cầu ba nhắc lại như P. EM có hỏi con đang nói cái đó ở đâu vậy? thì p nói trong phim tom & yery. Trước đây việc này em thấy cũng đôi khi có lợi vì nhờ đó mà vốn từ của P tăng lên khá nhiều. Nhưng giờ đây nhiều khi đang ngồi học P cũng nói lại các lời thoại trong các phim mà P thích. Cô giáo có yêu cầu đừng cho bé xem hoạt hình nửa(nhưng ở lớp cô cũng thường cho các cháu xem ở mỗi đầu giờ hoặc cuối giờ)
Việc cấm trẻ con xem phim, xem tivi là không nên. Hạn chế thì nên. Bảo cũng thấy là trẻ con học rất nhiều điều qua tivi, phim ảnh, kể cả trò chơi điện toán. Con dao hai lưỡi này mình sử dụng khéo sẽ có lợi. Ngoài ra, thế giới của con cháu mình khác với thế hệmình nhiều lắm rồi. Đấy là thế giới của truyền thông, thông tin qua phim ảnh, internet. Cấm tiệt là giới hạn tầm hiểu biết của con.
Em đang làm đúng: hỏi con về những gì đang diễn ra trong đầu con. Bảo sẽ phải cùng theo dõi xem hai con Tom và Jerry làm những "trò" gì để trao đổi với con.
Về nội dung, Tom và Jerry là hai con vật chuyên đánh nhau. Có lẽ Bảo nên xem qua để bảo đảm là nội dung phim và tính cách nhân vật phù hợp với lối giáo dục con về luân lý đạo đức của gia đình. Chị thì thấy những lối trả thù, đánh nhau u đầu, bẹp nhép... là không nên đối với trẻ con ở tuổi Phúc.
2. Khi đang ngồi học với ba mà bài nào P không muốn học thì thường nằm xuống bàn, giả vờ ngủ,....Nếu ba nhắc con ngồi dậy hai tay để lên bàn thì P cũng ngồi dậy hai tay để lên bàn nhưng không hợp tác. Nếu em tiếp tục yêu cầu P trả lời các câu hỏi hay yêu cầu P nói theo ba thì cu cậu thường hay gồng mình mắt thì nhìn đâu đau ấy giống như một người đang cố nâng một vật nặng vậy nhưng vẽ mặt là không hài lòng.
Bảo "xì" giải thưởng đi!
3. Khi xem các phim hoạt hình mà p thích thì cu cậu tỏ ra phấn khích, nhảy tưng tưng suốt phim, nếu yêu cầu dừng thì cũng dừng nhưng được khoảng 2 - 3 phút là đâu lại vào đấy.
Bảo làm hình, rồi nhắc nhở "nếu nhảy tưng tưng thì tắt phim". Bảo có nhớ bảng Nếu Thì không?
4. Hôm đi thành phố khi xe tới điểm dừng mọi người đều xuống ăn uống vệ sinh, sau khi xuống được một chút là P nhất quyết phải đòi phải được lên xe nếu không thì khóc. Em phải cho nhai giấy thì mới chịu nín.
Chị cũng thấy P đòi đi xe khi mình vừa vào Bình Quởi 1. Lúc ấy thì Bảo bế con và dỗ dành. Rất tốt. Sau đó, P quên đi và chịu vào trong. Nếu P vẫn đòi, vẫn khóc, Bảo sẽ phải giữ lấy con, nhưng không nói nữa, không nhìn mắt. Bảo nhớ chiến thuật "làm lơ" không?
5. Mặc dù P đang "rất muốn ngồi bô" Nhưng hỏi con có muốn ngồi bô không thì cu cậu nói: không muốn ngồi bô. Đến khi nào "dữ lắm" thì mới chịu ngồi nhưng ba mẹ phải quan sát thấy vẽ mặt của P thì mới biết. Đôi khi chịu không nổi cũng nói: ba ơi con mắc ị
Vậy em chả cần hỏi làm gì. Nếu "bức xúc" đến độ và phải đi thì cu cậu vẫn nói mà. Hỏi chi cho mệt?
Những khi con vì mải chơi mà đi ra quần, em có thể làm theo cách chị PhTran: đeo bao tay cho con, cho ba và hai cha con cùng dọn. Có khi bữa cơm kế, con ăn không nổi.
Nhưng kinh nghiệm này sẽ giúp con đi cho kịp vào lần sau.
Chị giúp em xử lý các tình huống này nhé.
Chị đề nghị rồi đấy, Bảo nghĩ sao?