Lời muốn nói từ một người bị Asperger

Xin chia sẻ kiến thức, kinh nghiệm, quan niệm của bạn để mọi người cùng học hỏi, khích lệ và đồng cảm với nhau.

Lời muốn nói từ một người bị Asperger

Gửi bàigửi bởi Irdudst » T.Hai Tháng 6 28, 2010 1:24 am

. .
Sửa lần cuối bởi Irdudst vào ngày T.Ba Tháng 7 13, 2010 6:40 pm với 1 lần sửa.
Irdudst
 
Bài viết: 7
Ngày tham gia: CN Tháng 6 27, 2010 11:35 pm

Re: Lời muốn nói từ một người bị Asperger

Gửi bàigửi bởi phi » T.Hai Tháng 6 28, 2010 2:55 am

Chào bạn,

Đầu tiên tôi cảm ơn bạn về bài viết trên. Ngoài các chi tiết chuyên môn bạn đưa ra đang được giới khoa học thảo luận nóng bỏng, cái quan trọng nhất là một người Asperger đã vào diễn đàn này và nói lên suy nghĩ của mình. Bạn sẽ là người nó về con đường khó khăn của mình cho các phụ huynh khác có con Asperger còn nhỏ. Ai cũng sẽ muốn biết khó khăn của bạn trong suốt thời gian còn bé, trưởng thành, thời gian đi học đại học...

Hiện tại bạn vẫn đang đi học hay đã đi làm rồi?

Tôi có 1 anh bạn rất thân cũng là Asperger, và tôi cũng chứng kiến các khó khăn của anh từ lúc nhỏ cho tới lúc anh lập gia đình (anh là bạn học với tôi từ lớp 1). Nhưng cái hiểu biết của tôi cũng chỉ là của một người bạn thân, không hiểu rõ về As như bạn được.

Cảm ơn bạn lần nữa
Phi
Special Ed.
Hình đại diện của thành viên
phi
 
Bài viết: 5627
Ngày tham gia: CN Tháng 2 08, 2009 10:23 am

Re: Lời muốn nói từ một người bị Asperger

Gửi bàigửi bởi Irdudst » T.Hai Tháng 6 28, 2010 7:34 am

. .
Sửa lần cuối bởi Irdudst vào ngày T.Ba Tháng 7 13, 2010 6:40 pm với 1 lần sửa.
Irdudst
 
Bài viết: 7
Ngày tham gia: CN Tháng 6 27, 2010 11:35 pm

Re: Lời muốn nói từ một người bị Asperger

Gửi bàigửi bởi Nguyen,Anh » T.Hai Tháng 6 28, 2010 10:04 am

Có 1 ai đó muốn nói gì với tôi ko, tôi muốn ai đó nói với tôi điều gì đó. Tôi sẽ viết tiếp về chính mình và "căn bệnh" của mình cho mọi người. Tôi đã tự lực vượt qua nó như thế nào và những đúc kết về nó.


Có chị muốn nói với em đây. Chị là chuyên viên ngôn ngữ và giáo dục đặc biệt. Số năm chị bắt đầu tiếp cận với nhóm cá nhân có rối loạn mọi dạng cũng gần bằng số tuổi của em. Vậy cho chị gọi em là em nhé.

Những cá nhân có rối loạn AS kỹ năng cao (như em) không phải ai cũng chấp nhận cái tên AS đâu. Vì thế, cám ơn em đã can đảm nhìn nhận điểm yếu của mình, và vẫn nỗ lực để vượt qua. Cám ơn em đã có lòng chia sẻ với mọi người. Hiện tại, ở Mỹ có 2 nhân vật như thế: Dr. Atkins và Dr. Temple.

Nếu em có lòng chia sẻ với mọi người, chị có thể gợi ý bằng câu hỏi được không? Khi em nói về con người thứ nhất và con người thứ hai, thì con ngừoi thứ hai ấy chính là Theory of Mind, là khả năng người ta hiểu vấn đề khách quan. Khả năng này giúp em nghe và hiểu những người khác diễn tả, thay vì chỉ khư khư "tôi nghĩ mới đúng". Khả năng này giúp em biết rằng người8 khác có cảm xúc và tư tưởng khác mình. Khi nghe "con ngựa màu nâu", em biết màu nâu trong trí tưởng tượng của em có thể khác với màu nâu trong đầu cậu bạn ngồi cạnh.

Vậy em có thể chia sẻ về những kinh nghiệm khi em tìm cách chấp nhận quan điểm của người khác được không? Thí dụ, em vẫn quen ăn tối lúc 18 giờ, nay bố mẹ bảo sẽ ăn tối lúc 18g30, em chấp nhận dễ dàng không? Nếu em có ý kiến A để thực hiện một công tác của nhóm, nhưng bạn Châu có ý kiến B, bạn Quốc có ý kiến C..., em đã làm gì để dung hòa?
Nguyễn Tường Anh
Nhóm Chuyên Gia TK
Hình đại diện của thành viên
Nguyen,Anh
 
Bài viết: 4504
Ngày tham gia: T.Bảy Tháng 1 10, 2009 12:05 pm

Re: Lời muốn nói từ một người bị Asperger

Gửi bàigửi bởi Irdudst » T.Tư Tháng 6 30, 2010 10:52 am

. .
Sửa lần cuối bởi Irdudst vào ngày T.Ba Tháng 7 13, 2010 6:40 pm với 1 lần sửa.
Irdudst
 
Bài viết: 7
Ngày tham gia: CN Tháng 6 27, 2010 11:35 pm

Re: Lời muốn nói từ một người bị Asperger

Gửi bàigửi bởi phi » T.Tư Tháng 6 30, 2010 12:24 pm

Nhưng em cũng thấy chị quan tâm tới công việc nhiều hơn là tình cảm và đời sống nội tâm, câu cuối thể hiện điều đấy. Dù sao đi nữa em muốn nói là em cảm thấy tình cảm ấm áp của chị, em rất cám ơn dù chị có già hay trẻ đi chăng nữa.


Để anh giải thích cho em hiểu 2 cái mũ mà chị Tường Anh cũng như mọi chuyên gia ở CCM đang đội

(1) Cái mũ chuyên gia: Nó đòi hỏi mình phải gặp mặt mọi ngươì như một chuyên gia, phải tìm hiểu tại sao, phải thẩm định, phải đánh giá
(2) Cái mũ đồng hành: Vì chính bản thân chị Tường Anh, anh .. và nhiều người ở CCM cũng có những khó khăn/đau khổ tương tự như mọi phụ huynh, nên chị Tường Anh, anh ... đều rất dễ thông cảm với mọi người . Đây là điểm mạnh mà cũng là điểm yếu .

Thống kê cho thấy tỷ lệ bị trầm cảm ở các chuyên viên TK, tâm lý ... rất cao. Vì sao ? Vì họ chia sẻ nỗi đau buồn với mọi người nên lâu ngày nó thấm vào mình. Vì thế ngay cả bản thân chuyên gia tâm lý vẫn phải đi gặp các chuyên gia tâm lý khác . Giống như trong 1 thành phố phải có ít nhất 2 ông thợ cắt tóc, để ông này còn cắt cho ông kia chứ

Trở lại truong hop của em, có thể em đang tự hỏi: anh Phi chú ý về mình vì mình là người cần giúp đỡ, hay vì mình là một "trường hợp lạ". Đối với anh nó là cả 2. Có rất nhiều "trường hợp lạ" khác có lẽ đang theo doĩ bài này, và em sẽ là người thay mặt cho họ nói cho phụ huynh, cha mẹ biết người Asperger nghĩ gì. Vì vậy tại sao anhkhông quan trọng lý do, cái quan trọng là sự chú ý đó sẽ giúp được cho nhiều người khác. Anh cũng cảm thấy râ't hào hứng trao đổi với em, anh sẽ viết thêm ở bài sau, nói chuyện với cả 2 con người đang tồn tại trong em.

Nãy giờ trao đổi mà anh cũng quên hỏi là em có tham dự HT tại Hà nội không? Cố gắng đi nhé, anh muốn nói chuyện với em. Anh có thể cho em biết những khó khăn mà bạn anh gặp phải sau khi lập gia đình (người bạn Asperger cuả anh), và cho em biết vì sao anh ta rất thành công, và vì sao anh ta chưa thành công ở các mặt khác ...

Từ lúc 9 tuổi đến 16 tuổi thì mẹ tiếp là 1 trong những người tác động đến em nhiều nhất. Em ko muốn dùng từ mẹ kế vì em muốn tỏ ra là em ko ghét mẹ kế, ít nhất là bây giờ, mặc dù nhiều năm trước em đã tưởng tượng 1 kế hoạch để giết mẹ tiếp để mẹ ko hành hạ bố, nhưng em ko làm được.


Anh nghĩ có người sẽ giật mình khi đọc những hàng này, có người thì khâm phục lòng dũng cảm thành thật của em. Riêng anh thì anh thấy "bình thường". Tại sao?

Một ngành trong tâm lý học tin rằng ảnh hưởng của người mẹ, tốt hay xấu, ảnh hưởng sâu đậm tới chúng ta. Tại sao khi nói "không" thì ta lắc đầu? Có phải vì từ nghìn xưa, khi trẻ con bú mẹ, chúng lắc đầu khi no không muốn bú nữa ? Hành động lắc đầu dễ hơn là gật đầu khi đang bú, đúng không? Truyền thuyết Oedipus của Hy lạp nói về những ý nghĩ thầm kín của trẻ khi lớn lên. Em muốn hiểu thêm thì google chữ Oedipus mà đọc, anh không muốn đăng ra đây gây sốc

Khi hiểu điều này, em cảm thấy thương mẹ tiếp hơn.


Tức là em đang lý luận như vầy: người ta đối xử không tốt với mình vì người ta không biết người ta xấu, cho nên họ đáng thương hơn là đáng ghét?

Còn việc có 2 con người trong người em, anh thấy rất nhiều ở các dạng khác nhau. Một bà vào chùa thắp hương nguyện sống tô't, khi ra cửa dúi cho bà cụ ăn xin vài nghìn đồng, và hôm sau bà mắng chửi ô-sin không tiếc lời .... Thế thì bà đó có mấy con người? Cái quan trọng không phải là có mấy, mà là bên nào đang lớn vượt bên kia? Khi em nói 1 người trong em đang nhỏ dần, không hiểu ý em nói "nhỏ" theo cái nghĩa "vô tư, trong sáng" hay "nhỏ" theo nghĩa "ít quyền quyết định, bị phụ thuộc".
Phi
Special Ed.
Hình đại diện của thành viên
phi
 
Bài viết: 5627
Ngày tham gia: CN Tháng 2 08, 2009 10:23 am

Re: Lời muốn nói từ một người bị Asperger

Gửi bàigửi bởi Irdudst » T.Tư Tháng 6 30, 2010 11:02 pm

. .
Sửa lần cuối bởi Irdudst vào ngày T.Ba Tháng 7 13, 2010 6:41 pm với 1 lần sửa.
Irdudst
 
Bài viết: 7
Ngày tham gia: CN Tháng 6 27, 2010 11:35 pm

Re: Lời muốn nói từ một người bị Asperger

Gửi bàigửi bởi Nguyen,Anh » T.Năm Tháng 7 01, 2010 11:27 am

Chào em, chị đã vào blog của em rồi đấy. Trong đấy em có nhắc đến The Rainman. Đấy được coi là phim về những cá nhân có rối loạn tự kỷ. Dustin Hoffman đóng rất giỏi vai một cá nhân ở dạng nặng. Em có thể tìm xem My Littleman Tate. Cậu Tate kỹ năng cao hơn. Em cũng có thể xem thử The Boy Who Could Fly. Còn I Am Sam thì chị thích nhất.

Em có khả năng tìm kiếm thông tin, em có thể tìm đọc về bà Temple Gardin hoặc ông Atkins. Họ là những cá nhân AS nổi tiếng.

Chị muốn có cái ngoặc đơn với em: có những cá nhân chỉ có một số biểu hiện của tk hay AS. Những biểu hiện này rõ ràng, nhưng họ không có mọi biểu hiện trên bảng thẩm định DSM-IV. Do đó, họ sẽ nằm ở dạng PDD Pervasive Developmental Disorder. Và trên bảng kết quả thẩm định thì sẽ là PDD mà không phải AUT. 99% những cá nhân này có khó khăn về n gôn ngữ và giao tế.

Kain thì ở ngoại quốc, còn em, hy vọng tụi mình có thể gặp nhau nếu em ở VN.


Và khi em biết diễn đàn này thì bản năng em trỗi dậy.



Đã là bản năng thì sẽ không bao giờ biến mât, đúng không em? Hai từ bản năng thường được dùng để nói đến những ý nghĩ và hành động chưa được tinh luyện theo tiêu chuẩn của một xã hội nào đó. Thôi thì mình dùng gượng tí không sao: cứ nghe tiếng nói của bản năng ấy, và để CCM cùng các phụ huynh và các cá nhân AS hay PDD trưởng thành có dịp hỗ trợ nhau. Biết đâu do hỗ trợ nhau mà em có thể tìm ra người phụ nữ hoàn hảo mà em đã nói đến trong blog của em! :P
Nguyễn Tường Anh
Nhóm Chuyên Gia TK
Hình đại diện của thành viên
Nguyen,Anh
 
Bài viết: 4504
Ngày tham gia: T.Bảy Tháng 1 10, 2009 12:05 pm

Re: Lời muốn nói từ một người bị Asperger

Gửi bàigửi bởi Irdudst » T.Năm Tháng 7 01, 2010 10:47 pm

. .
Sửa lần cuối bởi Irdudst vào ngày T.Ba Tháng 7 13, 2010 6:41 pm với 1 lần sửa.
Irdudst
 
Bài viết: 7
Ngày tham gia: CN Tháng 6 27, 2010 11:35 pm

Re: Lời muốn nói từ một người bị Asperger

Gửi bàigửi bởi Nguyen,Anh » T.Sáu Tháng 7 02, 2010 8:42 am

Chào em, hôm nay làm việc rất mệt, đọc post này của em và thấy cuộc đời đáng sống, đáng được người ta nỗ lực để sống đẹp.

Em đang nói những điều rất căn bản và cần thiết: Asperger hay Tourrette... nói cho cùng chỉ là tên y khoa. Vấn đề chính là mình làm gì với bản thân để thăng tiến. Vậy mìnhcó thể nói: AS hay Tourrette, lùn bé hay cao to, thông minh hay chậm, khéo hay vụng... cuối cùng là những đặc điểm của một con người. Người ấy bị đánh giá ra sao không quan trọng bằng nguời ấy nhìn về chính mình ra sao, và thăng tiến cách nào. Chị chỉ muốn nói với em rằng: đừng ngán là mình kỳ dị, kỳ cục. Ai chẳng có nét kỳcục của riêng họ? Em không kỳ lạ, không "khác người". Em là em, và vì là em nên em phải khác người khác.

Cuối cùng thì em có khả năng là 1 đằng, sở thích là 1 nẻo và ngành đang học thì lại hoàn toàn ko liên quan tới 2 thứ kia. Em thực sự ko yêu thích tiền và cách kiếm ra tiền, làm sao em có thể học tốt ngành của mình đây? Em đã mất nhiều kiến thức cơ bản, em có thể được nghiên cứu ngành khoa học như ước muốn của em chứ?


quáng để được giống như 1 người bình thường.[/quote]

Ở tuổi của chị, chị thấy mình đang yêu ngnàh nghề của mình, và đó là điều may mắn, cần thiết. Khi phải quay vòng vòng với cơm áo gạo tiền, áp lực của cuộc đời rất lớn. Nếu không say mê với nghề, dễ chán lắm. Chị nghĩ nếu em đã có khả năng phản tỉnh để thấy em khnôg thực sự yêuthích kinh tế, em nên suy nghĩ nhiều nữa, để quyết định dừng nếu cần. Tuy vậy, kinh tế không chỉ là cách kiếm tiền. Em mê khoa học, em vẫn có thể dùng những kiến thức đã có để chọn một ngành khoa học hỗ trợ kinh tế. Thí dụ: sáng chế máy đếm tiền này, sáng chế mực in tinề này...

em rất xấu hổ với bản thân vì mình đã chối bỏ bản năng của mình. Em ko phải xấu hổ vì người khác cho rằng em khác thường, em phải cám thấy xấu hổ với bản thân vì em đã tự huyễn hoặc mình bắt chước mọi người 1 cách mù mù quáng


Đừng thèm xấu hổ em ạ. Có gì sai với việc mình quytế định lầm, và xét lại đ ểtìm ra lối đi đúng cho mình? Em không phải là thanh niên duy nhất nghe theo lời hướng dẫn của cha mẹ để chọn chuyên môn đâu, nhưng em một trong số ít người nhìn thấy mình cần làm gì khi ý muốn của cha mẹ không trùng với ước vọng và sở thích của mình
.

Nếu em có thể tự khắc phục được nó để sống với xã hội đến bây giờ, thì nên để nó tiếp tục như vậy. Những vấn đề của em chắc chắn chỉ có em mới có thể giải quyết, em ko cần 1 bác sĩ tâm lí tư vấn nào. Em muốn nói rằng đối với em chị đã giúp đỡ em rất nhiều, em đã tìm lại mục đích sống 1 lần nữa, mặc dù chị hoàn toàn có thể ko quan tâm tới chuyện đó. Em vẫn còn quan tâm tới những khả năng của Asperger trong cuộc sống, khi 1 người Asperger đã khắc phục ít nhiều những khiếm khuyết do nó gây ra, vì vậy em sẽ đến hội thảo vào 1 thời gian nào đó để trao đổi với chị, như là để cảm ơn chị.


Cái này thì chị không dám có ý kiến nhiều. Em đang nỗ lực để thăng tiến, và em sẽ tiếp tục nỗ lực. Việc cần đến bác sĩ tâm lý tư vấn thì thực ra không nặng nề theo kiểu "chỉ có người khuyết tật mới cần".

Về giúp đỡ thì chị đã giúp đỡ gì em đâu nào? Chị chỉ mới là người lắng nghe và chia sẻ vài trang giấy. Có điều, em đừng nghĩ chị có thể không quan tâm nhé. Mình chẳng biết nhau, không họ hàng gì với nhau, nhưng chị vẫn mong đuợc bitế em đã thành công đến đâu, sẽ làm gì, sẽ phải nỗ lực ra sao... Em nhớ trò chuyện với chị nhé.

Đừng cảm ơn chị. Hãy biến cái cảm ơn ấy thành những giòng chữ chia xẻ với những cá nhan có khó khan tương tự. Chị hẹn gặp em nhé.
Nguyễn Tường Anh
Nhóm Chuyên Gia TK
Hình đại diện của thành viên
Nguyen,Anh
 
Bài viết: 4504
Ngày tham gia: T.Bảy Tháng 1 10, 2009 12:05 pm

Trang kế tiếp

Quay về Chia sẻ kinh nghiệm dạy dỗ, điều trị cho bé...

Đang trực tuyến

Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào trực tuyến.96 khách.

cron