Em thuộc nằm lòng câu : kính lão đắc thọ" cho nên em không dám qua mặt chị rồi
Biết điều thế tốt rồi!
Không phải, em dzot ra khỏi forum để đi làm vệ sinh cho HN. Tối qua ngủ ngon lành rồi. Em được mợ chở tới tiệm nail, chỗ mợ làm việc, cô chủ có đứa con 8 tuổi mà không hề nói chuyện, cũng là trẻ TK và là bé trai. Cô muốn gặp HN coi bé ra sao, nghe cô này kể từ khi có thêm đứa con gái thứ hai thì đứa anh này có tiến bộ thêm do ảnh hưởng của đứa em mỗi ngày. Ngoài ra cô em gái 2 tuổi còn giúp anh mỗi khi đi nhà trẻ nữa. Ai cũng khuyến khích cho HN thêm em, nhưng anh Ngôn không dám... hic...nghe ham, muốn mà không dám !
Con trai cô này đã được phát hiện là trẻ TK từ khi mới 1 tuổi, tuy nhiên, 8 năm sau bé vẫn chưa nói chuyện rành rẽ. Em lo cho HN quá chị à !
Ai có nỗi lo của người ấy. Ai có số phận của người ấy! Em nhìn D thì vui, nhìn cậu bé kia thì buồn. Chị nghĩ cứ bình tĩnh để cố gắng hết sức.
Bên này, dù là người Việt thì người ta vẫn hay nói chuyện trao đổi bằng tiếng Mỹ với nhau, do con cái đã quen với sinh hoạt trong cộng đồng bằng ngôn ngữ bản địa. Cậu mợ anh Ngôn dù là VN 100% vẫn thường trao đổi với nhau bằng tiếng Mỹ cùng con, duy với vợ chồng em, họ mới dùng tiếng Việt, còn nếu em muốn nói chuyện cho cô em họ hiểu thì phải dùng tiếng Mỹ và chút tiếng Việt thôi.
Cái này không đúng à nhe. P đã chứng kiến mình nói chuyện với con mình, và cả học trò gốc Việt mà! với con mình nói 100% tiếng V, với học trò mình vẫn xen tiếng V vào đấy thôi. Nhớ lúc mình nói với D và cả con bé K không?
Thực sự thì khi chúng lớn lên, và mình kèm bài vở thì sẽ phải nói tiếng Anh. Nhưng trong sinh hoạt hàng ngày, có những gia đình giữ 100% tiếng Việt. Gia đình anh Phi vẫn phạt con đứng quay măt vào tường nếu nói tiếng Anh trong nhà đấy thôi!
Tuy thế, mình hoàn toàn tôn trọng quyết định và chọn lựa của cậu mợ chồng P nhé.
HN không thích giọt mưa thu là phải rồi. Thằng nhóc nhiều áp lực, mắc gì phải bỏ giờ nghe mấy bài buồn chảy.. mỡ?