Mong mọi người giúp em

Xin chia sẻ kiến thức, kinh nghiệm, quan niệm của bạn để mọi người cùng học hỏi, khích lệ và đồng cảm với nhau.

Re: Mong mọi người giúp em

Gửi bàigửi bởi phi » T.Ba Tháng 6 22, 2010 9:03 pm

Ivory2010 đã viết:Cảm ơn Mẹ Huệ Anh nhé.

Nhiều khi thấy con tiến "từng bước nhỏ một" là vui lắm. Nhưng rồi thấy con lại lấy đi niềm vui của mẹ. Con của bạn bao nhiều tuổi? cháu bây giờ có tiến bộ nhiều không?

Đúng là cùng nhau vượt khó.
Chân thành cảm ơn
Thân
Ivory2010


Các bạn cố gắng nha, nhiều khi tiến triển nó như đường răng cưa lúc trồi lúc sụt, nhưng nếu chúng ta cố gắng thì nhìn tổng thể nó vẫn lã đường tiến ngày càng cao hơn
Phi
Special Ed.
Hình đại diện của thành viên
phi
 
Bài viết: 5627
Ngày tham gia: CN Tháng 2 08, 2009 10:23 am

Re: Mong mọi người giúp em

Gửi bàigửi bởi Nguyen,Anh » T.Ba Tháng 6 22, 2010 9:27 pm

Post trước em có vui mừng thông báo với chị việc cháu nhà em có thể phát âm được vài từ. Đến hôm nay thì lại thấy buồn vì những từ cháu đã có thể phát âm được yêu cầu thì bé ko nói nữa. Như số 5 cháu có thể nói "ăm" khi mẹ đọc số 5. "Cá", "gà" chắc chắn cháu nói được thì nay ko nói nữa. Khi mẹ đưa hình con cá lên thì cháu chỉ chỉ vào người, trước nay mẹ hay chơi trò "cá đang bơi ngoài đại dương, bơi bơi, cá lao vào cắn con, cắn con (dí con cá vào người cháu)" cháu rất thích trò này, cười tít luôn.

Khi được gọi tên trước, cháu biết "dạ" nay, thay vào đó cháu "á", "ạ" hoặc kêu lên 1tiếng yêu cầu nói dạ lại thì cháu sẽ nói "dạ, dạ, dạ".

Cháu rất lười nói, thích thì nói, không thích thì ko chịu. Biết chỉ ngón trỏ nhưng hay cầm tay người khác để chỉ vào những thứ cháu thích. Có thể nói chuẩn những từ sau (đúng hoàn cảnh): khi gọi - biết dạ, muốn xin - biết ạ, khi yêu cầu nói bye bye - nói về, bảo chào - nói chào (có lúc nói, lúc không), quả cam - nói am. Biết xếp khoảng 15 chữ cái vào bảng chữ cái gỗ. Xếp đúng 10 số vào bảng gỗ.

Cháu hay nói khi được cô giáo yêu cầu hơn chị ạ.


Nhóm trẻ của chúng ta không thấy lợi ích của việc dùng lời để giao tế. Đấy là điểm yếu của chúng. Mình sẽ phải ôn luyện liên tục em ạ. Em ghi lại hết những gì con đã nói được, và tiếp tục kiên nhẫn tạo tình huống cho con nói lại nh4ưng từ ấy. Việc con nghe lời cô giáo hơn thì dĩ nhiên rồi, nếu không chả ai mở trường hay gởi con đi học làm gì. Con mình sinh ra, chúng lại chả sợ mình, nhiều khi nghĩ cũng tức nhỉ.

Ở nhà lúc ngồi vào bàn học, em sẽ giới thiệu một loạt các tranh (khoảng 15~20 thẻ) cháu rất thích thú, nhưng đến phần đặt 2 tranh một để đưa theo yêu cầu của mẹ thì cháu thường là làm qua quýt nhanh chóng cho xong bài (mối buổi chỉ 5 cặp tranh, từng đôi một), yêu cầu cháu đưa cho mẹ thẻ tranh yêu cầu. Em thường hỏi thẻ tranh mà cháu có vẻ thích để cháu đưa đúng, rồi em sẽ khen cháu (độ chính xác là 80%). Không biết cách làm này của em có đúng không chị nhỉ?


Đúng, em cố tiếp tục duy trì nhé. Đây là cách để dậy kiến thức, luyện cả khả năng nghe/hiểu lời nói.

Hôm qua, Em giới thiệu một thẻ tranh vẽ hình cái áo. Em giới thiệu với con "đây là cái áo". Em thấy cháu cầm áo mình đưa lên. Ôi! em mừng hết biết, lập tức khen con "Đúng rồi, đây là áo của con" và hỏi lại một lần nữa "áo đâu?" cháu lại cầm áo của mình lên. Trong lúc học, có một cặp tranh em hỏi bé có vẻ không thích, nên sốt ruột muốn kết thúc bài học bé khua tay làm rơi thẻ tranh xuống bàn. Em yêu cầu "con nhặt lên cho mẹ" bé cũng trèo xuống lấy đưa cho em, rồi lại ngồi lên bàn học tiếp. Đến sáng nay em hỏi lại " Áo của con đâu?" phải hỏi đến 3 lần cháu mới cầm áo của mình đưa lên.


Cứ kiên nhẫn em ạ.

Còn việc này nữa chị ạ! Cháu chưa phân biệt được người thân trong gia đình. Khi yêu cầu đưa cho ai vật gì, phải chỉ vào người đó cháu mới đưa chính xác được. Hoặc người được đưa phải nói thật to lên "đưa cho bố/mẹ/bà nào" thì cháu mới mang đến đưa đúng người. Em phải dạy cháu như thế nào trong trường hợp này hả chị? để cháu có thể phân biệt được ai là ai? Bên cạnh đó, cháu cũng không phân biệt được ai là người lạ. Có khi mẹ dẵn đi chơi, các bác hàng xóm hỏi hoặc giả như muốn bế thì bé sẽ tránh và ôm chầm lấy mẹ. Nhưng khi đi chơi ở chỗ lạ bé có thể tiến đến chơi, ôm người lạ chưa từng gặp bao giờ? Phải làm sao hả chị?


Người thân trong nhà thì em làm hình rồi dậy như em dậy cặp thẻ tranh ấy! Còn dậy lạ quen, em sẽ phải nói liên tục: người lạ, không được!

Cháu rất ít khi đòi ăn, uống. Người lớn thường đến giờ là cho ăn, uống thôi. Cũng có lúc người lớn mải việc quên, cháu bị đói cháu cầm gói mỳ dúi vào tay bà, hoặc chỉ vào gói mỳ. Hôm trước 2 mẹ con đi công viên, thấy có hàng xúc xích cháu dừng lại chỉ để mẹ mua cho. Như vậy là chỉ khi cháu thực sự đói/khát (có nhu cầu) cháu mới thể hiện phải không chị? Vậy là phải bỏ mặc đến khi cháu có nhu cầu mới đáp ứng chị nhỉ, chứ cứ kiểu người lớn phục vụ tận nơi thì biết đến bao giờ...Nhưng đợi đến khi bé có nhu cầu thì giờ giấc sinh hoạt sẽ đảo lộn mất. Làm sao đây???


Ha ha, mẹ nó nghiệm ra rồi à? Ông Pavlov ngày xưa để cho mấy chú khuyển đói meo rồi là thí nghiệm om xòm. Mình chả được ví con với thí nghiệm của ông ấy, nhưng trẻ con phải có nhu cầu thì mới giao tiếp, xin, đòi, chỉ, nói... Em không phải là bỏ mặc con, nhưng cầm cầm lại thay vì đáp ứng mọi thứ trước khi con cần. Em cũng không hẳn phải dời giờ ăn từ 6 giờ đến 8 giờ, nhưng em cứ dọn bữa vào đúng giờ của gia đình, rồi không gọi nói gì con cả. Khi con thấy mùi thức ăn, nghe bát đũa khua, thấy gia đình ngồi vào, con sẽ chạy lại thôi!

Ban ngày, người lớn ke giờ rồi dẵn cháu đến chỗ ngồi bô yêu cầu cháu "mở nắp bô, ngồi vào bô" để tè ngon lành sau đó "đậy nắp, cất đi" (đi nặng thì ko chịu ngồi bô cháu thích đứng khi đi nặng hơn vì cháu bị táo ), đêm thì tuyệt nhiên không chịu ngồi bô, đóng bỉm thì cháu ko thích toàn dựt ra chị ạ. Em phải bế lên xi vào chậu (thường thì khóc một lúc, nhưng cương quyết thì cháu cũng tè. Có khi đúng lúc cháu có nhu cầu thì cháu đi tè ổn. Có khi vào lúc ko có nhu cầu cháu cũng cố dặn ra một chút). Em xin lỗi vì miêu tả vụ này kỹ quá. Thương lắm mà con đã biết gọi đâu nên mẹ cứ ke giờ rồi "cưỡng chế". Có hôm mẹ mệt ngủ quên thì con tè dầm, rồi khóc mẹ tưởng con quấy hư thì lại mắc mỏ một lúc lâu vô tình xờ vào quần rồi thì mới biết là con gọi ướt quần. Mà, chị TA ơi! Ban ngày em để ý khi cháu có nhu cầu đi tè là cháu xờ xờ vào chỗ kín chị ạ.


Em muốn mô tả cái... quái gì chị cũng đọc (hì hì miễn là về con, và thích ứng với mục đích giáo dục).

Em làm cho con cái thời khóa biểu đi, giờ nào thì phải đi tè. Mới đầu con sẽ cự nự, khóc lóc. Rồi con sẽ quen đi. Mà thời khóa biểu có hình ảnh cho con hiểu nhé, vì con sẽ là người lại xem và biết đã đến lúc phải ngồi bô hay chưa. Vì con còn bé chưa biết đọc giờ, em lấy bút vẽ hình cái đồng hồ với vị trí kim, và dạy con so hình ấy với đồng hồ treo tường. Gia đình không sử dụng đồng hồ treo tường mà dùng đồng hồ số thì em vẽ số.

Đêm cháu ngủ thẳng giấc nhưng trước khi đi được vào giấc ngủ thì cháu trằn trọc, vật vã. Em thường dỗ dành, gãi lưng, chân hay vỗ mông cho con, nhưng cháu cũng không thể nằm yên mà ngủ được, cứ vật bên nọ, rồi vật bên kia, quấy khóc. Em nhọc quá mặc kệ, khóc một hổi, gào một hồi rồi tự nín tự ngủ. Em có ác quá không chị nhỉ? Mọi người trong nhà nghe cháu khóc thì rất sốt ruột và xót xa yêu cầu em dỗ cháu (nhưng mà em đã dỗ rồi, không được) em làm lơ. Cũng có hôm buồn ngủ quá thì cháu ngủ ngon lành. Lắm lúc thấy mình giải thích mà sao con không chịu hiểu. Nhưng khi mình nặng lời, đánh mắng, lờ đi không quan tâm thì cháu lại nghe theo. Thực tâm thì em chẳng muốn mẹ là "bà la sát" của con tẹo nào nhưng lại là nhưng ....


Người Mỹ họ chả dỗ đâu em ạ, mà rồi em thấy họ cũng lớn lên trở thành những công dân có tính nhân bản cao, có lòng thương người (cái thiên tai quái nào ở đâu cũng thấy người Mỹ góp tiền!). Lý do họ khong dỗ con ngủ là vì trẻ con nên tự đưa mình vào giấc ngủ. Em gãi lưng, vỗ mông... nhiều khi lại là lối làm cho con tỉnh ngủ. Và chính em thấy đấy: em lờ đi thì con lại nghe lời hơn. Chị phản đối cái "nặng lời, đánh mắng" nhưng ủng hộ "lờ đi".

Em hỏi vì sao em giải thích mà con không hiểu. Giời ạ, nó hiểu được thì còn nói làm quái gì nữa hả mẹ nó? Em đừng nói nhiều làm gì, chỉ cần ngắn gọn cho con khỏi bị quá tải âm thanh.

Em giải thích với gia đình rằng không phải em ác độc gì, nhưng càng vỗ thì con càng thức. Con khóc rồi mệt thì ngủ, dần dần con sẽ ít khóc đi. Cùng lắm, em cho con đi bộ trước khi ngủ để con xả hết năng lượng dư.

Cố lên nhé.
Nguyễn Tường Anh
Nhóm Chuyên Gia TK
Hình đại diện của thành viên
Nguyen,Anh
 
Bài viết: 4504
Ngày tham gia: T.Bảy Tháng 1 10, 2009 12:05 pm

Re: Mong mọi người giúp em

Gửi bàigửi bởi Ivory2010 » T.Ba Tháng 6 22, 2010 11:32 pm

Chị T.Anh và Anh Phi mến!

Nhận được sự chia sẻ của anh chị em thấy ấm lòng và vững tin hơn. Cảm ơn anh chị và cả các bậc phụ huynh đã đọc và chia sẻ.

Chị Anh à! Thực sự em đã ngộ ra việc chỉ khi con có nhu cầu con sẽ nói. Lúc trước mỗi khi con muốn em bế, con thường ôm chân mẹ rồi thì dang 2 tay ra đòi bế. Em kiên quyết nói "con muốn mẹ bế hả?con nói bế đi", có lần cháu chẳng chịu nói, hét lên rồi lảng đi, vốn dĩ cháu rất lười đi chỉ được một lúc là đòi bế. Nên em kiên quyết không bế cho đến khi con thực sự thèm bế con nói "mạ mạ" em liền nói "ùh, mẹ mẹ, mẹ làm sao hả con? con nói bế" vậy là sau một hồi mạ, mạ bu, bu, ba ba, nay con biết nói bubu mỗi khi muốn bế. Em tạm chấp nhận vì mỗi lần con có nhu cầu bế là sẽ sử dụng từ này. Muốn giúp con hiểu được giá trị của lời nói nên em đáp ứng ngay kèm thêm phần chú thích: "àh mẹ bế, bế con". Nhưng với nhu cầu ăn uống thì khó hơn chị ạ
Ha ha, mẹ nó nghiệm ra rồi à? Ông Pavlov ngày xưa để cho mấy chú khuyển đói meo rồi là thí nghiệm om xòm. Mình chả được ví con với thí nghiệm của ông ấy, nhưng trẻ con phải có nhu cầu thì mới giao tiếp, xin, đòi, chỉ, nói... Em không phải là bỏ mặc con, nhưng cầm cầm lại thay vì đáp ứng mọi thứ trước khi con cần. Em cũng không hẳn phải dời giờ ăn từ 6 giờ đến 8 giờ, nhưng em cứ dọn bữa vào đúng giờ của gia đình, rồi không gọi nói gì con cả. Khi con thấy mùi thức ăn, nghe bát đũa khua, thấy gia đình ngồi vào, con sẽ chạy lại thôi!
cháu sẽ làm lơ và quay sang trò khác, đến sự vật khác. Người lớn không có thời gian nên đành nhượng bộ.

Em làm cho con cái thời khóa biểu đi, giờ nào thì phải đi tè. Mới đầu con sẽ cự nự, khóc lóc. Rồi con sẽ quen đi. Mà thời khóa biểu có hình ảnh cho con hiểu nhé, vì con sẽ là người lại xem và biết đã đến lúc phải ngồi bô hay chưa. Vì con còn bé chưa biết đọc giờ, em lấy bút vẽ hình cái đồng hồ với vị trí kim, và dạy con so hình ấy với đồng hồ treo tường. Gia đình không sử dụng đồng hồ treo tường mà dùng đồng hồ số thì em vẽ số.
Việc làm thời khóa biểu hình thì chụp hình con ngồi bô và viết số hoặc đồng hồ kim bên cạnh hả chị? Đêm thì con ngái ngủ chắc vụ nhìn "lịch công tác" sẽ khó chị àh.

Người Mỹ họ chả dỗ đâu em ạ, mà rồi em thấy họ cũng lớn lên trở thành những công dân có tính nhân bản cao, có lòng thương người (cái thiên tai quái nào ở đâu cũng thấy người Mỹ góp tiền!). Lý do họ khong dỗ con ngủ là vì trẻ con nên tự đưa mình vào giấc ngủ. Em gãi lưng, vỗ mông... nhiều khi lại là lối làm cho con tỉnh ngủ. Và chính em thấy đấy: em lờ đi thì con lại nghe lời hơn. Chị phản đối cái "nặng lời, đánh mắng" nhưng ủng hộ "lờ đi".

Cái này hay àh nha. Nhiều khi nghĩ mình "đá tảng" quá vì con thì gào khóc mẹ vắt tay lên chán ngủ. Những lúc thế này mọi người trong nhà cứ xuýt xoa:"Giỗ đi, cứ để nó khóc mãi, khổ thân, không lớn được" với lại "nóng bức thế này cứ quân phiệt với nó mãi, phải từ từ mới thích nghi được người lớn cũng thế bla bla..".Quả thật trước khi "ngó lơ" con em cũng "ca vọng cổ" cho một bài nào là "hư, có mỗi việc đi ngủ thôi mà cứ trăn trở mãi, mẹ đã thế nọ thế kia rồi mà còn không chịu thì thôi mẹ kệ tự khóc thì tự nín. Lần sau còn thế thì mẹ không giỗ dành gì đâu". Một hồi ngó lơ con khóc người nhà xót can thiệp em lại nói với con "Mẹ làm đủ rồi, dỗ dành con rồi, giải thích cho con rồi, mà con không chịu thì mẹ kệ, con muốn khóc đến bao giờ nín thì đi ngủ". Rồi mẹ khò (giả vờ thôi chị ạ) Lúc đó bé sẽ vật vã gào khóc rồi tìm cách gách chân nên mẹ cho bằng được, phải chạm được vào mẹ mới yên tâm đi ngủ. Từ khi biết đến con của mẹ em cũng ít dùng đòn roi mà chỉ dùng lời thôi. Nhưng nhiều khi cáu quá cũng phải ra roi để cho con có thứ để sợ. Có được không chị TA?

Người thân trong nhà thì em làm hình rồi dậy như em dậy cặp thẻ tranh ấy! Còn dậy lạ quen, em sẽ phải nói liên tục: người lạ, không được!
Em sẽ làm theo cách chị chỉ và học thuộc câu: "Người lại, không được." chứ nhiều khi thấy con vậy thì mẹ ngại cứ nói lảng hay ngụy biện rằng "àh! Con thích chị hả? Con thích chị đọc truyện àh? Con thích bác hả...bla bla" như vậy lần sau con lại tiếp tục ôm ấp người lại chị nhỉ, vì đâu có biết thế là không được. Cái này thì em sai rồi.

Cảm ơn chị TA nhiều nha

Thân
Ivory2010
Ivory2010
 
Bài viết: 18
Ngày tham gia: T.Ba Tháng 5 25, 2010 10:02 pm

Re: Mong mọi người giúp em

Gửi bàigửi bởi Nguyen,Anh » T.Tư Tháng 6 23, 2010 12:30 am

Chị Anh à! Thực sự em đã ngộ ra
việc chỉ khi con có nhu cầu con sẽ nói. Lúc trước mỗi khi con muốn em bế, con thường ôm chân mẹ rồi thì dang 2 tay ra đòi bế. Em kiên quyết nói "con muốn mẹ bế hả?con nói bế đi", có lần cháu chẳng chịu nói, hét lên rồi lảng đi, vốn dĩ cháu rất lười đi chỉ được một lúc là đòi bế. Nên em kiên quyết không bế cho đến khi con thực sự thèm bế con nói "mạ mạ" em liền nói "ùh, mẹ mẹ, mẹ làm sao hả con? con nói bế" vậy là sau một hồi mạ, mạ bu, bu, ba ba, nay con biết nói bubu mỗi khi muốn bế. Em tạm chấp nhận vì mỗi lần con có nhu cầu bế là sẽ sử dụng từ này. Muốn giúp con hiểu được giá trị của lời nói nên em đáp ứng ngay kèm thêm phần chú thích: "àh mẹ bế, bế con". Nhưng với nhu cầu ăn uống thì khó hơn chị ạ


Lẽ ra nhu cầu ăn uống mới dễ. Dĩ nhiên có những bé chả thích ăn gì, nhưng bạn thử tìm xem, có thể vẫn tìm ra món mà hắn thích. Đó có thể không phải cơm, canh, mà là bánh trái gì đấy. Bạn tìm đồ chơi hắn thích cũng được. Dấu bớt đi để hắn phải nói mới cho.

cháu sẽ làm lơ và quay sang trò khác, đến sự vật khác. Người lớn không có thời gian nên đành nhượng bộ.


Nếu em sợ con gầy gò quá thì thôi vậy, nhưng em cũng có thể "dở trò" này với những gì con thích nhất. Thí dụ bố mẹ cứ vui cười chơi gấu, con sẽ tới gần (nếu con thích gấu).

Việc làm thời khóa biểu hình thì chụp hình con ngồi bô và viết số hoặc đồng hồ kim bên cạnh hả chị? Đêm thì con ngái ngủ chắc vụ nhìn "lịch công tác" sẽ khó chị àh.


Ừ, đúng rồi. Đấy là ban ngày thôi, chứ đêm thì em vẫn phải giúp con: khi em đưa con ra khỏi giường, em vẫn dí vào tay con cái hình ấy. Hắn sẽ chả cầm, mình cầm! Khi nào con lớn hơn có thể cơ thể sẽ giúp con nín ban đêm, con mới thôi tè giầm.

Cái này hay àh nha. Nhiều khi nghĩ mình "đá tảng" quá vì con thì gào khóc mẹ vắt tay lên chán ngủ. Những lúc thế này mọi người trong nhà cứ xuýt xoa:"Giỗ đi, cứ để nó khóc mãi, khổ thân, không lớn được" với lại "nóng bức thế này cứ quân phiệt với nó mãi, phải từ từ mới thích nghi được người lớn cũng thế bla bla..".Quả thật trước khi "ngó lơ" con em cũng "ca vọng cổ" cho một bài nào là "hư, có mỗi việc đi ngủ thôi mà cứ trăn trở mãi, mẹ đã thế nọ thế kia rồi mà còn không chịu thì thôi mẹ kệ tự khóc thì tự nín. Lần sau còn thế thì mẹ không giỗ dành gì đâu". Một hồi ngó lơ con khóc người nhà xót can thiệp em lại nói với con "Mẹ làm đủ rồi, dỗ dành con rồi, giải thích cho con rồi, mà con không chịu thì mẹ kệ, con muốn khóc đến bao giờ nín thì đi ngủ". Rồi mẹ khò (giả vờ thôi chị ạ) Lúc đó bé sẽ vật vã gào khóc rồi tìm cách gách chân nên mẹ cho bằng được, phải chạm được vào mẹ mới yên tâm đi ngủ.


Lần sau em đừng nói dài thế, em cứ một điệp khúc mà ca: "Mẹ sắp kệ đấy! Mẹ sắp kệ đấy!". Em giải thích với người nhà nhé, xin họ thông cảm cho. Tật khó ngủ này còn theo con dài dài, nếu mìh cứ ru cứ vỗ, chả lẽ 11, 12 tuổi vẫn vào vỗ à?

Khi vào giường, em cứ nói "sắp kệ đấy" khoảng 3 lần trong 10 phút, rồi là em ngáy vang lên! Con đòi đụng vào em, em cứ để cho con đụng, tại em cho nó nằm chung giường mà.

Từ khi biết đến con của mẹ em cũng ít dùng đòn roi mà chỉ dùng lời thôi.


Ối, cái này nghe thích quá. Bỗng dưng thấy mình có ích cho một gia đình. :lol: Dùng lời là tốt, nhưng đừng nhiều lời quá nhe! Chỉ gây ra quá tải âm thanh thôi!

Nhưng nhiều khi cáu quá cũng phải ra roi để cho con có thứ để sợ. Có được không chị TA?


Sao lại không được, nếu mẹ nó hứa là chỉ để dọa.

Em sẽ làm theo cách chị chỉ và học thuộc câu: "Người lại, không được." chứ nhiều khi thấy con vậy thì mẹ ngại cứ nói lảng hay ngụy biện rằng "àh! Con thích chị hả? Con thích chị đọc truyện àh? Con thích bác hả...bla bla" như vậy lần sau con lại tiếp tục ôm ấp người lại chị nhỉ, vì đâu có biết thế là không được. Cái này thì em sai rồi.


Bây giờ con còn bé thì thấy yêu, thấy dễ thương. Mai mốt lớn hơn, có lẽ không an toàn, cũng không lịch sự. Có lẽ em phải dậy ý niệm "người lạ" thôi.

Cảm ơn chị TA nhiều nha


Không nhận đâu. Để "cảm ơn" đấy cân ký rồi đổi thành kiên nhẫn đi thôi.
Nguyễn Tường Anh
Nhóm Chuyên Gia TK
Hình đại diện của thành viên
Nguyen,Anh
 
Bài viết: 4504
Ngày tham gia: T.Bảy Tháng 1 10, 2009 12:05 pm

Re: Mong mọi người giúp em

Gửi bàigửi bởi phtran1302 » T.Tư Tháng 6 23, 2010 9:35 am

Các bạn cố gắng nha, nhiều khi tiến triển nó như đường răng cưa lúc trồi lúc sụt, nhưng nếu chúng ta cố gắng thì nhìn tổng thể nó vẫn lã đường tiến ngày càng cao hơn

Dear Ivory and anh Phi,
HN cũng nằm trong mô hình zizac này thì phải, Ivory ơi, cố lên, con đang mong mình và đang dựa vào mình đó thôi.
Phuơng
Phương
phtran1302
 
Bài viết: 3031
Ngày tham gia: T.Hai Tháng 3 16, 2009 12:45 am
Đến từ: Saigon, Viet Nam

Re: Mong mọi người giúp em

Gửi bàigửi bởi hueanh » T.Tư Tháng 6 23, 2010 5:44 pm

Ivory2010 đã viết:
Cảm ơn Mẹ Huệ Anh nhé.

Nhiều khi thấy con tiến "từng bước nhỏ một" là vui lắm. Nhưng rồi thấy con lại lấy đi niềm vui của mẹ. Con của bạn bao nhiều tuổi? cháu bây giờ có tiến bộ nhiều không?

Đúng là cùng nhau vượt khó.
Chân thành cảm ơn
Thân
Ivory2010

Cháu nhà mình bây giờ là 21 tháng rồi, dạo này bé cũng có nhiều tiến bộ lắm, nhưng em thấy những việc bé nhà mình làm được cũng là tốt lắm rồi , bé nhà em chưa làm được những việc như vậy đâu. à mà mọi ngừơi trích dẫn lời bài trước thế nào, em không biết cách trích dẫn gì cà. Mà hiện giờ bé nhà mình đang được học ở đâu không, hay chỉ học ở nhà thôi.
hueanh
 
Bài viết: 19
Ngày tham gia: T.Hai Tháng 5 24, 2010 5:59 am

Re: Mong mọi người giúp em

Gửi bàigửi bởi Ivory2010 » T.Tư Tháng 6 23, 2010 7:54 pm

Huệ Anh àh!

Bé nhà mình gần 25 tháng, mình mới cho cháu đi học can thiệp ngôn ngữ 1 tháng thôi. Thực sự thì mình không có nhiều thời gian dành cho con. Chỉ tranh thủ buổi tối, cuối tuần để chơi và dạy con thôi. Tận dụng tối đa thời gian, mình chẳng có thời gian dành cho bạn bè thậm chí là bản thân.

Bé nhà Huệ Anh hãn còn nhỏ hơn bé nhà mình mà. Song, chúng mình cứ phải so sánh, cạnh tranh để phát triển nhé. Mình không biết con H.A đã có thể làm được những gì rồi (2 đứa nhỏ bằng tuổi đó) có thể H.A chia sẻ nhé vào 4rum đọc bài của mọi người, mình mong con mình được như bé Cá (gia đình nhà Cá), được như bé Khoa, được như con mẹ Ngobi...

Huệ Anh thân! chúng ta cùng cố gắng nhé!

Để có thể trích dẫn được bạn để ý ngay phía trên của khung dành cho việc đánh trả lời bài có thanh công cụ:
/B/ [I] [U] /quote/ /Code/ như trong Word, Excel mình thường sử dụng ấy, đó đo bạn thấy không? Bạn hãy nhấn vào /quote/ lúc này phần đánh bài của bạn sẽ hiện lên
[Q..te] [Q..te] bạn hãy kéo xuống phía dưới tìm đến đoạn cần trích dẫn, bôi đen đoạn đó rồi copy lại, sau đó đưa con trỏ đến vị trí giữa như thế này
/Q...te/????? /Q..ote/ và paste đoạn vừa copy vào vị trí mình đánh dấu ???? sẽ được. Thử xem nhé.

@ chị Phương à. Bé HN có nhiều tiến bộ rồi chị nhỉ. Chị update tình hình của cháu thường xuyên nha. Chúc chị và gia đính sức khỏe và thật nhiều hạnh phúc với những tiến bộ của Nhân.



Chị T.A àh!

Lần sau em đừng nói dài thế, em cứ một điệp khúc mà ca: "Mẹ sắp kệ đấy! Mẹ sắp kệ đấy!". Em giải thích với người nhà nhé, xin họ thông cảm cho. Tật khó ngủ này còn theo con dài dài, nếu mìh cứ ru cứ vỗ, chả lẽ 11, 12 tuổi vẫn vào vỗ à?

Khi vào giường, em cứ nói "sắp kệ đấy" khoảng 3 lần trong 10 phút, rồi là em ngáy vang lên! Con đòi đụng vào em, em cứ để cho con đụng, tại em cho nó nằm chung giường mà.
[/quote][/quote]

Tối qua em đã dùng chiêu này. Không gãi cũng chẳng vỗ gì hết. Thấy cháu bứt rứt em nói luôn :"Mẹ sắp kệ đấy". Sử dụng 2 lần câu này trong buổi tối hôm qua thôi. Mẹ nhắm mắt nằm cạnh và thế là cháu ngủ luôn. Có thể hôm qua cháu cũng buồn ngủ quá và thời tiết hôm qua dễ chịu hơn (có mưa, thời tiết mát mẻ), nhưng dù thế nào em cũng thấy mừng hết biết vì đã có tình huống giới thiệu câu này, và cháu cũng đáp ứng tôt. Từ mai là "mẹ sẽ kệ đấy", "mẹ sắp kệ đây", "mẹ kệ đấy" haha. Đến lúc 11, 12 tuổi thì ngủ riêng cho khỏe nhé con! Thankssss


Bé con nhà em rất hay cáu chị ạ. Có khi chỉ là sai những việc đã biết rồi, cháu mặc dù vẫn làm, nhưng vừa làm vừa kêu. Ép nói, hoặc dạy một điều gì mới thì chẳng vui vẻ học gì cả, việc đầu tiên là cứ phải khóc lóc trước đã, sau thì cũng đáp ứng dù hợp tác chẳng hề vui vẻ. Lúc cáu rất hay đánh vào đầu mình.

Dạy nhận biết người thân, em áp dụng chiêu "lao động là vinh quang" sai đưa cho người nọ người kia cái này cái khác, nhiều lúc cháu đưa nhầm em sửa lại "sai rồi, đấy là bà/bố/mẹ, con đưa cho bà/bố mẹ cơ mà" (nếu kèm theo chỉ tay vào người cần cháu đưa đúng thì sau đó cháu có thể làm được) câu này có vẻ bị nhiễu thông tin hay sao ấy chị ạ. Vì khi nói xong em thấy cháu cứ bấn loạn hết cả lên không biết đưa cho ai và cáu rồi đập vào đầu mình sau đó dúi vào tay người vừa được đưa đồ, rồi quay ra hoan hô, ý bảo rằng đưa đúng rồi không muốn làm nữa. Trường hợp này em lên làm thế nào ạ?

Thấy các cháu bằng hoặc lớn hơn con mình chút xíu mà lanh lợi quá, bao giờ mới bước được trên con đường hòa nhập đây, em lại thấy buồn... Rồi nghĩ tới Web, nghĩ tới chị và một số phụ huynh trên này lại tự nói với mình "cố lên, con sẽ tiến bộ hơn chính con hôm qua" n!(Kiên nhân)
Ivory2010
 
Bài viết: 18
Ngày tham gia: T.Ba Tháng 5 25, 2010 10:02 pm

Re: Mong mọi người giúp em

Gửi bàigửi bởi hueanh » T.Tư Tháng 6 23, 2010 8:33 pm

Để có thể trích dẫn được bạn để ý ngay phía trên của khung dành cho việc đánh trả lời bài có thanh công cụ:
/B/ [I] [U] /quote/ /Code/

- Mình chằng thấy có thanh công cụ nào cà - chẳng hiếu sao lại thể

Mình không biết con H.A đã có thể làm được những gì rồi (2 đứa nhỏ bằng tuổi đó) có thể H.A chia sẻ nhé vào 4rum đọc bài của mọi người, mình mong con mình được như bé Cá (gia đình nhà Cá), được như bé Khoa, được như con mẹ Ngobi...
- Bé nhà em đã nói được một số từ rất rõ nhưng chỉ nói khi có hình ảnh ( chì vào thẻ tranh thôi ) và chỉ nói được các từ như bò , hoa ....hoặc các số thôi chứ các từ như mẹ, bố , ạ , xin , dạ thì lại không nói được ( biết nói bà và măm măm ) nhưng không biết chỉ bà đầu , mẹ đâu ( nói chính xác thì cháu không dùng ngón tay để chỉ). Nhưng khi đang uống nước hoạc đang ăn mẹ bảo cho mẹ với thì cho , cho bố với thì cho - chứ bảo chỉ thì không bao giờ. Và thật đáng buồn là giao tiếp mặt của cháu rất kém. Tuy nhiên nói các mệnh lệnh đơn giản thì cháu hiểu như : ngối xuống, di dép , lấy bình nước , bye , thơm , khoanh tay, ....
à mà quên cháu còn biết chỉ mắt và tai , nhưng mồm và mũi thì vẫn lộn.Ngoài ra cháu chưa biết gọi đi vệ sinh.Giờ em chỉ ước ao cháu gọi được một tiếng " mẹ ơi" thôi - đây là giấc mơ - một giấc mơ thật giản dị .............
.
hueanh
 
Bài viết: 19
Ngày tham gia: T.Hai Tháng 5 24, 2010 5:59 am

Re: Mong mọi người giúp em

Gửi bàigửi bởi Cá Cha » T.Năm Tháng 6 24, 2010 1:51 am

Ivory2010 đã viết:Cảm ơn gia đình nhà Cá đã chia sẻ kinh nghiệm.

Xin hỏi bác T.A và gia đình Cá: Bé nhà em có nên cho đi học mầm non giai đoạn này không ạ. Cháu 24 tháng rồi ạ. Em thì tâm trạng đầy phân vân, nửa muốn con đi học cho có môi trường, học theo các bạn. Nhưng nửa lại sợ con chưa biết nhiều đến lơp con sẽ bị stress, và nhất là sẽ chỉ lủi thủi một mình. Không biết chị Cá trứoc kia đi học vào thời điểm nào ạ. Lúc chị Cá đi học đã có ngôn ngữ chưa ạ?

Phải đi học chứ bạn, lớn rồi, ở nhà ai mà trông được :mrgreen:
Nếu bạn cho con học trường tư: Không nên nói với nhà trường cháu bị tự kỷ. Vì 1 số trường dù học phí 2 triệu/ tháng cũng không muốn nhận đâu. Chỉ cần nói cháu bị chậm nói. Rồi đề nghị cô giáo quan tâm hơn.
Nếu bạn cho cháu học trường công: Nên đến nộp hồ sơ ngay vì đang giai đoạn tuyển sinh. Đùng ham cho cháu vào trường điểm. Chọn cho cháu lớp có sĩ số ít khoảng 30 cháu / 2 cô / lớp là ổn. Khi đó, mình đến nhờ cô quan tâm đến con hơn cũng dễ. Bạn nên sưu tầm giáo trình mầm non, để có thể hiểu, chơi cùng con cho giống ở lớp (bạn Cá đi học về đọc bài Cây dây leo, cả nhà chả hiểu gì, đến khi mở quyển giáo trình ra mới à lên, hóa ra con đọc thơ :mrgreen: )
Cá đi nhà trẻ lúc 23 tháng, chả nói từ nào. Lúc 28 tháng, mẹ đến đón nghe thấy 2 đứa bé bảo nhau: không chơi với bạn Cá vì Cá không biết nói, thấy buồn, shock, thương con. Sau đó, mới tập hợp sức mạnh tập thể từ bố mẹ, ông bà, họ hàng, hàng xóm để quyết dậy con nói. Với trường mẫu giáo nơi cháu học, mẹ cháu đến tận trường, nêu vấn đề cháu chậm nói nhờ các cô giúp đỡ ( không nói tự kỷ vì đa phần cô giáo nghĩ trẻ tự kỷ hoặc như người bị tâm thần, hoặc toàn bị tăng động, chuyên đi đánh trẻ khác) bằng cách như: không cho cháu ngồi chơi 1 mình, cho cháu ngồi giữa các bạn hay nói, ngồi quay lưng lại TV, hay gọi cháu lên hát, sai cháu làm nhiều việc hơn, làm mẫu cho cháu nhiều hơn .... Cũng may, các cô giáo của cháu cũng dễ chịu, nên đã giúp được gia đình rất nhiều. Khi bạn đưa con đến trường, đừng chăm chăm đưa con vào lớp, nên tỏ ra thân thiện với các nhân viên trong trường để gây thiện cảm của họ với con mình (kiểu gì chả có lúc họ trông con, xúc cơm hộ các cô phụ trách). Và cũng nhớ làm thân với các cháu học cùng lớp con mình, để các cháu không bắt nạt bạn, chơi với bạn (hôm qua, tôi đưa Cá đi học, lại có bạn ra mách bạn Cá hitle cháu :mrgreen: )

Ivory2010 đã viết: Lúc chị Cá đi học đã có ngôn ngữ chưa ạ?

Cháu đi học 3 buổi chỗ bs Hà về toàn ốm. Sau đó sang ngõ Thông Phong hoc được 3-4 buổi. Cô giáo rất tốt, nhưng cũng rất bận nên hướng dẫn bố mẹ về dạy con.

Ivory2010 đã viết: nhiều khi cáu quá cũng phải ra roi để cho con có thứ để sợ. Có được không chị TA?

Trước khi biết đến ConCuaMe, tôi cũng chưa đánh con. Khi con còn bé, phạt có nghĩa là không cho cháu làm. Lớn hơn thì dọa nếu cháu không làm việc mình yêu cầu.(tất nhiên là phạt thì phải có thưởng) Có lần, tôi nói mãi cháu không nghe, bèn đi ra lấy cái chổi, vụt thật mạnh xuống cái ghế trước mặt con (giả vờ vụt trượt nên vào ghế) rồi hỏi con có làm theo lời bố không ???

Ivory2010 đã viết: Tối qua em đã dùng chiêu này. Không gãi cũng chẳng vỗ gì hết. Thấy cháu bứt rứt em nói luôn :"Mẹ sắp kệ đấy". Sử dụng 2 lần câu này trong buổi tối hôm qua thôi. Mẹ nhắm mắt nằm cạnh và thế là cháu ngủ luôn. Có thể hôm qua cháu cũng buồn ngủ quá và thời tiết hôm qua dễ chịu hơn (có mưa, thời tiết mát mẻ), nhưng dù thế nào em cũng thấy mừng hết biết vì đã có tình huống giới thiệu câu này, và cháu cũng đáp ứng tôt. Từ mai là "mẹ sẽ kệ đấy", "mẹ sắp kệ đây", "mẹ kệ đấy" haha


Tự nhiên, đọc đoạn này lại nhớ lại chị Cá năm ngoái. Khổ thân con, cuối mùa xuân là bắt đầu khó ngủ. Bố mẹ thì mới đọc về tự kỷ, thấy con khó ngủ, cứ nghĩ chết rồi, con chắc bị tự kỷ rồi. Rồi thì tối cho uống ít nước thôi, đi làm về hay ăn cơm xong là lôi con đi bộ, ra phố chơi để tiêu bớt năng lượng. Nhưng cứ 1 đêm con ngủ ngon là kèm 3 đêm khuyến mãi. Tức nhất là 2 vợ chông cứ phải chia nhau ra ngủ, vì cháu chỉ ngủ từ 21h đến 2-3h là dậy. Ôm, vỗ bế, các kiểu cũng không ngủ, có hôm bực quá đành bật TV lên con xem, còn bố mẹ mặc kệ. Con mệt quá thì đến 3-4h cũng ngủ. Hàng xóm thì bảo nào đốt vía, kê lại giường, nào đi cúng xem có hồn ma nào trêu ghẹo gì nó, nào tắm thuốc cho nó khỏi ngứa. Đến đầu hè, bố mẹ nóng bật điều hòa lên, thế là ổn. Hóa ra con có thân nhiệt cao hơn mình, bây giờ bố mẹ cứ bật điều hòa, kệ con nhé, đắp chăn ôm nhau ngủ đây :mrgreen:

Ivory2010 đã viết: Thấy các cháu bằng hoặc lớn hơn con mình chút xíu mà lanh lợi quá, bao giờ mới bước được trên con đường hòa nhập đây, em lại thấy buồn... Rồi nghĩ tới Web, nghĩ tới chị và một số phụ huynh trên này lại tự nói với mình "cố lên, con sẽ tiến bộ hơn chính con hôm qua


Cố lên bạn, trời không phụ người đâu.
Cá Cha
 
Bài viết: 57
Ngày tham gia: T.Ba Tháng 4 21, 2009 8:34 pm

Re: Mong mọi người giúp em

Gửi bàigửi bởi Nguyen,Anh » T.Năm Tháng 6 24, 2010 9:41 pm

Tối qua em đã dùng chiêu này. Không gãi cũng chẳng vỗ gì hết. Thấy cháu bứt rứt em nói luôn :"Mẹ sắp kệ đấy". Sử dụng 2 lần câu này trong buổi tối hôm qua thôi. Mẹ nhắm mắt nằm cạnh và thế là cháu ngủ luôn. Có thể hôm qua cháu cũng buồn ngủ quá và thời tiết hôm qua dễ chịu hơn (có mưa, thời tiết mát mẻ), nhưng dù thế nào em cũng thấy mừng hết biết vì đã có tình huống giới thiệu câu này, và cháu cũng đáp ứng tôt. Từ mai là "mẹ sẽ kệ đấy", "mẹ sắp kệ đây", "mẹ kệ đấy" haha. Đến lúc 11, 12 tuổi thì ngủ riêng cho khỏe nhé con! Thankssss


Chớ vội mừng nhá! Cái gì cũng có lúc lờn đấy! tốt nhất vẫn là con giường con, mẹ giường mẹ. Mình nói thật nhé: yêu con thì ai yêu bằng mẹ, nhưng để con ngủ chung là kéo tâm lý con không trưởng thành, không cho con cơ hội tự lập (dọn giường, dọn phòng), và... ích kỷ với chồng.

Bé con nhà em rất hay cáu chị ạ. Có khi chỉ là sai những việc đã biết rồi, cháu mặc dù vẫn làm, nhưng vừa làm vừa kêu. Ép nói, hoặc dạy một điều gì mới thì chẳng vui vẻ học gì cả, việc đầu tiên là cứ phải khóc lóc trước đã, sau thì cũng đáp ứng dù hợp tác chẳng hề vui vẻ. Lúc cáu rất hay đánh vào đầu mình.


Khi bé ê a than phiền vì phải làm gì đó, nhớ áp dụng chiêu "kệ". Cứ lơ đi như không nghe ấy! Khi bé đánh đầu thì giữ tay, nhưng vẫn "kệ": không dỗ, không la, không nhìn mắt.

Dạy nhận biết người thân, em áp dụng chiêu "lao động là vinh quang" sai đưa cho người nọ người kia cái này cái khác, nhiều lúc cháu đưa nhầm em sửa lại "sai rồi, đấy là bà/bố/mẹ, con đưa cho bà/bố mẹ cơ mà" (nếu kèm theo chỉ tay vào người cần cháu đưa đúng thì sau đó cháu có thể làm được) câu này có vẻ bị nhiễu thông tin hay sao ấy chị ạ. Vì khi nói xong em thấy cháu cứ bấn loạn hết cả lên không biết đưa cho ai và cáu rồi đập vào đầu mình sau đó dúi vào tay người vừa được đưa đồ, rồi quay ra hoan hô, ý bảo rằng đưa đúng rồi không muốn làm nữa. Trường hợp này em lên làm thế nào ạ?


Lần sau, em nói ... ít ít thôi: em đã cầm cái cốc, đưa cho con thì con dư hiểu là con sẽ đưa cho ai đó, vậy em khỏi phải phải "đưa cái xxx cho..." Em chỉ cần nói "Bà" hay "Bố", thế thôi. Nếu sai, em nói: "Không, Bố cơ!".

Mỗi lần sai con như thế, em làm khoảng 3 lần thôi. chứ bắt nó đi 5, 7 vòng thì điên mất! :lol:

Thấy các cháu bằng hoặc lớn hơn con mình chút xíu mà lanh lợi quá, bao giờ mới bước được trên con đường hòa nhập đây, em lại thấy buồn... Rồi nghĩ tới Web, nghĩ tới chị và một số phụ huynh trên này lại tự nói với mình "cố lên, con sẽ tiến bộ hơn chính con hôm qua" n!(Kiên nhân)


Nhìn lên mình chả bằng ai. Nhìn xuống chả ai bằng mình.

Bác đây thấp bé, và vô cùng mang ơn bố mẹ bác đã không nhìn mấy em chân dài đến nách rồi chép miệng: "Sao mày chả đẹp gì cả!" :lol:

Em không có quyền so sánh đâu. Làm thế là bất công với con đấy!Mình ngó qua ngó lại để học nhau thôi, đừng buồn nhé.
Nguyễn Tường Anh
Nhóm Chuyên Gia TK
Hình đại diện của thành viên
Nguyen,Anh
 
Bài viết: 4504
Ngày tham gia: T.Bảy Tháng 1 10, 2009 12:05 pm

Trang vừa xemTrang kế tiếp

Quay về Chia sẻ kinh nghiệm dạy dỗ, điều trị cho bé...

Đang trực tuyến

Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào trực tuyến.96 khách.

cron