Nói chuyện có thể hiện cảm xúc

Re: Nói chuyện có thể hiện cảm xúc

Gửi bàigửi bởi Nguyen,Anh » CN Tháng 4 12, 2009 10:48 am

Phần trả lời từ chuyên viên Cùng Nhau Vượt Khó

Chào chị, hình mặt cười giống nhau chúng tôi dùng thực sự là hệ thống khen thưởng. Nếu cũng chỉ là phiếu thế thôi thì bé nào cũng vứt đi, nhưng các bé của chúng tôi thì có bảng để gắn lên, và được dậy đếm rồi đổi. Thí dụ, 5 vàng bằng 1 đỏ, rồi 5 đỏ thì được thưởng gói khoai chiên, cái bánh...

Còn nỗi bối rối về vẽ thì cô vẽ chim sẻ, trò bảo con gà; cô vẽ còn hạc, trò bảo con đà điểu. Nhiều khi cô vẽ con bẹc giê, trò la lên hăng hái: "It's a horse!"

Đấy, thế làm sao mà dám vẽ mặt người?

Nguyễn Tường Anh/Chuyên Gia TK
Nguyễn Tường Anh
Nhóm Chuyên Gia TK
Hình đại diện của thành viên
Nguyen,Anh
 
Bài viết: 4504
Ngày tham gia: T.Bảy Tháng 1 10, 2009 12:05 pm

Re: Nói chuyện có thể hiện cảm xúc

Gửi bàigửi bởi Khoaiyeu » T.Hai Tháng 4 13, 2009 7:01 pm

Hay quá, nếu mặt cười có thể đổi được ra quà bánh.
Vậy tôi sẽ in mặt cười cho cô giáo (dạy cá nhân) của cháu. Và mặt cười có thể đổi ra ô tô, vì cháu thích chơi ô tô. Cháu đếm rất tốt (đến 100) và hiểu khái niệm số lượng. Cách này hay hơn là đưa cho anh ta tiền. Nhà gần siêu thị nên anh chàng hay cầm tiền chạy ra tự mua lấy.
Vì tương lai trẻ tự kỷ
www.tretuky.com
Khoaiyeu
 
Bài viết: 112
Ngày tham gia: T.Sáu Tháng 3 13, 2009 8:11 pm

Re: Nói chuyện có thể hiện cảm xúc

Gửi bàigửi bởi Nguyen,Anh » T.Bảy Tháng 4 18, 2009 2:43 pm

Phần trả lời từ chuyên viên Cùng Nhau Vượt Khó

Vậy tôi sẽ in mặt cười cho cô giáo (dạy cá nhân) của cháu. Và mặt cười có thể đổi ra ô tô, vì cháu thích chơi ô tô. Cháu đếm rất tốt (đến 100) và hiểu khái niệm số lượng. Cách này hay hơn là đưa cho anh ta tiền. Nhà gần siêu thị nên anh chàng hay cầm tiền chạy ra tự mua lấy.


Đếm đến 100, và có khái niệm số lượng!!! Tốt quá! Thế nhưng mà chị đâu có chờ đến 100 cái mặt cười màu vàng mới cho đổi 1 mặt cười màu đỏ, rồi 100 cái màu đỏ mới được 1 màu xanh, phải không? Chờ đến 100 màu xanh mới có chiếc ô tô... thì bé sẽ có ô tô thật đấy! :D Tôi đùa chị đấy thôi!

Nguyễn Tường Anh/Nhóm Chuyên Gia TK
Nguyễn Tường Anh
Nhóm Chuyên Gia TK
Hình đại diện của thành viên
Nguyen,Anh
 
Bài viết: 4504
Ngày tham gia: T.Bảy Tháng 1 10, 2009 12:05 pm

Re: Nói chuyện có thể hiện cảm xúc

Gửi bàigửi bởi Khoaiyeu » T.Hai Tháng 4 20, 2009 12:24 am

Đúng đúng, chị ơi, không cần đợi đến 100.
Cháu bằng lòng với cái ô tô nhỏ xíu rất rẻ tiền thôi mà, mặc dù rõ ràng là thích cái to và đắt tiền hơn.
Về số lượng, cháu biết thế này: nếu trên tivi có 4 diễn viên đang biểu diễn xiếc, cháu phát biểu vô tư: Có 4 thằng...cởi truồng (xin lỗi các bác ạ)
Có lần tôi qui ước đếm đến 3 là cháu phải nuốt xong thìa cơm, tôi đếm 1,2,2 rưỡi, 3!. Cháu bắt chước đếm theo như vậy. Tôi tưởng nó chỉ thuộc vẹt thôi, ai ngờ có lúc nó đếm 1, 1rưỡi rồi mới đến 2, cũng trong trường hợp muốn "câu giờ".

Nhưng tiến bộ thì tiến bộ, chứ mỗi lần đưa cháu đi chơi thì mới thấy nó vẫn khác xa trẻ con bình thường. Hôm qua đưa cháu đi công viên, nó bất chợt trở nên tăng động, có lẽ vì thích quá, hoặc vì không gian rộng quá. Cháu chạy, rồi quay vòng vòng, mặc dù rất ít khi quay như vậy, rồi cười và nói huyên thuyên, rồi lại leo lên chạc cây cao làm mẹ sợ xanh mắt.

Về tình cảm, từ ngày bác giúp việc về quê, cháu trở nên thân thiết hơn với mẹ có lúc cứ như sợ mẹ rồi đến nào đó cũng biến mất ấy. Đêm thức giấc ôm vội lấy mẹ, ngày cũng có lúc chạy đến rúc vào mẹ không rời. Chắc cũng có sốc vì bác biến mất, nhưng không diễn tả được. Có cái tốt là từ ngày quan tâm đến mẹ hơn, thì vâng lời hơn, và còn biết nhận xét là mẹ mặc áo này mới, đẹp quá nữa. :)
Vì tương lai trẻ tự kỷ
www.tretuky.com
Khoaiyeu
 
Bài viết: 112
Ngày tham gia: T.Sáu Tháng 3 13, 2009 8:11 pm

Re: Nói chuyện có thể hiện cảm xúc

Gửi bàigửi bởi Nguyen,Anh » T.Hai Tháng 4 20, 2009 9:40 am

Phần trả lời từ chuyên viên Cùng Nhau Vượt Khó

Cháu bằng lòng với cái ô tô nhỏ xíu rất rẻ tiền thôi mà, mặc dù rõ ràng là thích cái to và đắt tiền hơn.
Về số lượng, cháu biết thế này: nếu trên tivi có 4 diễn viên đang biểu diễn xiếc, cháu phát biểu vô tư: Có 4 thằng...cởi truồng (xin lỗi các bác ạ)


Bố tôi có khách, gọi thằng cháu ngoại 5 tuổi ra biểu diễn: "Các anh xem đây, tôi có thằng cháu nói tiếng Việt rất sõi giọng Bắc." Rồi ông ngoại bảo: "Con chào các ông đi." Thằng bé nhìn hết 4 ông khách, rồi hỏi: "Ông ơi, chào... thằng nào trước?" :lol: :lol: :lol:

Nhưng tiến bộ thì tiến bộ, chứ mỗi lần đưa cháu đi chơi thì mới thấy nó vẫn khác xa trẻ con bình thường. Hôm qua đưa cháu đi công viên, nó bất chợt trở nên tăng động, có lẽ vì thích quá, hoặc vì không gian rộng quá. Cháu chạy, rồi quay vòng vòng, mặc dù rất ít khi quay như vậy, rồi cười và nói huyên thuyên, rồi lại leo lên chạc cây cao làm mẹ sợ xanh mắt.


Ở ngoài công viên khung cảnh rộng lớn, có lẽ cháu quá tải. Tuy nhiên, chưa thấy gì quá đáng và nguy hiểm phải không, mới chỉ là chạy, quay rồi nói linh tinh. Riêng cái leo cây thì hơi sợ một tí. Nếu bé tiếp tục làm cho bạn sợ, bạn dẫn bé vào công viên và ôm lấy bé rồi thả ra từ từ để bé bớt bị quá tải do không gian mênh mang.

Về tình cảm, từ ngày bác giúp việc về quê, cháu trở nên thân thiết hơn với mẹ có lúc cứ như sợ mẹ rồi đến nào đó cũng biến mất ấy. Đêm thức giấc ôm vội lấy mẹ, ngày cũng có lúc chạy đến rúc vào mẹ không rời. Chắc cũng có sốc vì bác biến mất, nhưng không diễn tả được. Có cái tốt là từ ngày quan tâm đến mẹ hơn, thì vâng lời hơn, và còn biết nhận xét là mẹ mặc áo này mới, đẹp quá nữa. :)


Thế bạn có cho bé viết thư hay là gọi điện cho bác ấy chưa vậy?

Nguyễn Tường Anh/Nhóm Chuyên Gia TK
Nguyễn Tường Anh
Nhóm Chuyên Gia TK
Hình đại diện của thành viên
Nguyen,Anh
 
Bài viết: 4504
Ngày tham gia: T.Bảy Tháng 1 10, 2009 12:05 pm

Re: Nói chuyện có thể hiện cảm xúc

Gửi bàigửi bởi My Lăng » T.Hai Tháng 4 20, 2009 7:00 pm

Khoaiyeu đã viết:]Về số lượng, cháu biết thế này: nếu trên tivi có 4 diễn viên đang biểu diễn xiếc, cháu phát biểu vô tư: Có 4 thằng...cởi truồng (xin lỗi các bác ạ)
Có lần tôi qui ước đếm đến 3 là cháu phải nuốt xong thìa cơm, tôi đếm 1,2,2 rưỡi, 3!. Cháu bắt chước đếm theo như vậy. Tôi tưởng nó chỉ thuộc vẹt thôi, ai ngờ có lúc nó đếm 1, 1rưỡi rồi mới đến 2, cũng trong trường hợp muốn "câu giờ".
Cháu giỏi quá, khoaiyeu .

Nhưng tiến bộ thì tiến bộ, chứ mỗi lần đưa cháu đi chơi thì mới thấy nó vẫn khác xa trẻ con bình thường. Hôm qua đưa cháu đi công viên, nó bất chợt trở nên tăng động, có lẽ vì thích quá, hoặc vì không gian rộng quá. Cháu chạy, rồi quay vòng vòng, mặc dù rất ít khi quay như vậy, rồi cười và nói huyên thuyên, rồi lại leo lên chạc cây cao làm mẹ sợ xanh mắt.
Công viên là nơi người ta sảng khoái nhất giảm được nhiều áp lực . Cháu chưa quen thôi, có gắng đi nhiều hơn. Ở Công viên Thống Nhất (Hà Nội) có nhiều trò chơi khá tốt (do Omo tài trợ) như CV Tao Đàn (TP.HCM), em tập cho cháu chơi các trò chơi luân phiên, chờ đợi . Con anh , lúc đầu cũng đòi chơi liền, anh phải cùng con xếp hàng để chờ đợi và tuần tự được chơi. Khoảng 3 tháng sau (tuần đi thứ 7,CN) con anh chấp hành tốt . :mrgreen: . Em sắp xếp xem thời gian nào vắng người nhất mà đưa con đến chơi (ở SG anh thấy ngoại trừ giờ đi học thì giờ vắng là từ 5g chiều đến 7 g tối, còn thứ 7- CN thì ở khoảng trước 8g30 sáng).
My Lăng
 
Bài viết: 92
Ngày tham gia: T.Hai Tháng 2 09, 2009 3:01 am
Đến từ: Sài Gòn

Re: Nói chuyện có thể hiện cảm xúc

Gửi bàigửi bởi Khoaiyeu » T.Hai Tháng 4 20, 2009 8:08 pm

Về chuyện gọi điện thoại thì cháu lại kém lắm bác Tường Anh ạ. Cháu chỉ nghe thôi chứ không nói. Tôi có cho cháu gọi rồi, nhưng không được thường xuyên. Nhà bác ấy không có điện thoại đâu, phải gọi đến dịch vụ nhờ người ta đi tìm giúp, cũng khá xa, và bác ấy sẽ phải trả tiền cho họ nữa. Tôi sẽ cố thu xếp để hè này đưa cháu về thăm bác.
Anh My Lăng, Em sẽ thường xuyên đưa cháu đi chơi hơn anh ạ. Nhưng có lẽ không phải cháu sợ người hay không gian. Hàng ngày cháu vẫn vào khuôn viên trường đại học ngay cạnh nhà chơi mà ( cháu tự đi chung với bọn trẻ con hàng xóm rồi tự về, em chỉ cần dăn dò một cháu lớn hơn trông chừng thôi, không cần đi kèm, và nhiều người đi dạo trong đó là hàng xóm hết ). Cứ đến chỗ nào mới mẻ một chút là cháu cao hứng lên đấy. Lần chuyển trường cho cháu cũng vậy. Mất 2 ngày chạy khắp các lớp, vào hết các xó xỉnh rồi mới chịu vào nề nếp. Ở nhà, nếu có thay đổi đồ đạc, nó tỏ ra thích chí chứ không lo sợ như một số cháu khác. Mà cứ thích chí thì nhìn lại... không bình thường :roll:
Vì tương lai trẻ tự kỷ
www.tretuky.com
Khoaiyeu
 
Bài viết: 112
Ngày tham gia: T.Sáu Tháng 3 13, 2009 8:11 pm

Re: Nói chuyện có thể hiện cảm xúc

Gửi bàigửi bởi Nguyen,Anh » T.Ba Tháng 4 21, 2009 10:06 pm

Phần trả lời từ chuyên viên Cùng Nhau Vượt Khó

Về chuyện gọi điện thoại thì cháu lại kém lắm bác Tường Anh ạ. Cháu chỉ nghe thôi chứ không nói. Tôi có cho cháu gọi rồi, nhưng không được thường xuyên. Nhà bác ấy không có điện thoại đâu, phải gọi đến dịch vụ nhờ người ta đi tìm giúp, cũng khá xa, và bác ấy sẽ phải trả tiền cho họ nữa. Tôi sẽ cố thu xếp để hè này đưa cháu về thăm bác.


Ôi, thế thì tội nghiệp cho bác. Thôi, ta để bác yên vậy!!! :P

Nhưng này mẹ Khoai, thế giới rồi sẽ dựa vào điện thoại nhiều đấy. Kỹ năng nói chuyện điện thoại cần lắm. Lâu lâu bạn cho bé gọi điện thoại cho bà, cho ông, cho bố, cho cả bạn nữa. Mẹ ở phòng ngoài, con ở phòng trong... Bạn dậy cho bé nội dung cần nói, cần thì viết hay vẽ những gợi ý... Thí dụ, đơn giản chỉ là "Mẹ ơi, tối nay 7g45 sẽ có chương trình hoạt họa mà con thích." Hoặc "thưa bác B, con với mẹ con đến nhà bác sáng mai được không?" Bạn sẽ thấy những tiến bộ rất đáng chú ý đấy.

Nguyễn Tường Anh/Nhóm Chuyên Gia TK
Nguyễn Tường Anh
Nhóm Chuyên Gia TK
Hình đại diện của thành viên
Nguyen,Anh
 
Bài viết: 4504
Ngày tham gia: T.Bảy Tháng 1 10, 2009 12:05 pm

Re: Nói chuyện có thể hiện cảm xúc

Gửi bàigửi bởi My Lăng » T.Ba Tháng 4 21, 2009 10:20 pm

Khoaiyeu đã viết:Hàng ngày cháu vẫn vào khuôn viên trường đại học ngay cạnh nhà chơi mà ( cháu tự đi chung với bọn trẻ con hàng xóm rồi tự về, em chỉ cần dăn dò một cháu lớn hơn trông chừng thôi, không cần đi kèm, và nhiều người đi dạo trong đó là hàng xóm hết ).

Đây là điều kiện tuyệt vời để cho cháu tốt hơn, anh ước muốn điều này lắm, từ rất lâu và mãi còn ước.
My Lăng
 
Bài viết: 92
Ngày tham gia: T.Hai Tháng 2 09, 2009 3:01 am
Đến từ: Sài Gòn

Re: Nói chuyện có thể hiện cảm xúc

Gửi bàigửi bởi Khoaiyeu » T.Ba Tháng 5 26, 2009 9:44 pm

Hôm qua, trong lúc ngồi xe taxi bị kẹt vì tắc đường, tôi thở dài. Khoai của tôi nhìn mẹ nói ngay: "mẹ đừng có buồn". (Ôi anh Phi, tôi đã nói diễn đàn này thiếu icon cười mà nước mắt lại rơi mà!)
Các phụ huynh ơi, cứ kiên trì nhẫn nại nhé. Con tôi từng bị chẩn đoán tự kỷ nặng, từng bị xem là rất ít cơ hội tiến bộ vì phát hiện muộn, qua mất thời điểm can thiệp vàng. Cháu cũng chưa từng qua trung tâm chuyên biệt hoặc những chương trình quá tốn kém. Nhưng hôm nay con đã biết an ủi mẹ rồi. Vào lúc này, tôi chẳng có mong ước gì hơn!

Mấy ngày trước, tôi đã rất buồn khi đi dự buổi họp phụ huynh cuối năm. Không hiểu sao cô giáo chủ nhiệm lại giành phần lớn thời gian buổi họp kể lể về con tôi, rằng cháu khuyết tật, đặc biệt, không bình thường, làm cô vất vả lắm, nhưng bây giờ cháu đã khá rồi, biết nề nếp, biết chơi với bạn, học hành cũng có kết quả tương đối... Tôi hiểu cô đang tổng kết thành tích, khoe môt chút với phụ huynh, nhưng, cô có cần phải làm thế không? Nói với riêng tôi được rồi. Còn trong buổi họp, phần lớn là người xa lạ, tôi chẳng thích thú phơi bày nỗi đau trước mặt họ.

Mong rằng không có phụ huynh nào phải trải qua cảm giác như tôi. Nhưng chắc không tránh khỏi đâu, các anh chị cứ chuẩn bị tinh thần. Nhưng rồi, hãy lấy những niềm vui con mang đến cho mình mà quên đi phiền muộn, gắng mà bước tiếp.
Vì tương lai trẻ tự kỷ
www.tretuky.com
Khoaiyeu
 
Bài viết: 112
Ngày tham gia: T.Sáu Tháng 3 13, 2009 8:11 pm

Trang vừa xemTrang kế tiếp

Quay về Hỏi Đáp (xin đọc lại những bài cũ trước khi hỏi)

Đang trực tuyến

Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào trực tuyến.50 khách.

cron