Phần trả lời từ chuyên viên Cùng Nhau Vượt KhóCac anh chi oi hai be hoc lai thi se gap co giao moi, va phai lam quen tu dau , e lo qua chung vi cac co giao lop choi hai be hoc luc xua phai gan nua nam hoc moi lam quen duoc voi hai be , va co giao con kho chiu voi hai be nua. Vay bay gio khi hai be cua em vo lop khong biet e phai chi lam sao cho hai chau vui ve hop tac voi cac co ? hai be phat dat thi co be Phat den bay gio khi di hoc van hay chay ra khoi lop khi trong gio hoc .Va e phai noi lấmo cho giao vien hieu va thuong cac chau ha cac anh chị. Mong cac anh chị giup do va cho e loi khuyen nhe, moi lan vo nam lop moi la moi lan e lo qua chung.
Chào bạn, điều gì mới mẻ cũng làm cho các bé tự kỷ hay Asperger lo âu, khó chịu. Và càng lo âu thì các bé càng hay có hành vi bất xứng. Mình phải tìm mọi cách có thể để nói trước về những thay đổi ấy. Bên này thì các bệnh nhân của tôi cũng nghỉ hai tuần, rồi đi học hè 4 hay 6 tuần, rồi nghỉ 3 hay 4 tuần trước khi vào năm học mới. Những lần nghỉ này hoặc nghỉ mùa xuân 1 tuần, Noel 2 tuần là điều khó khăn. Những ngày đầu đi học lại, lớp cứ như cái.. sở thú! Dù là cô giáo và phụ giáo cũ, vẫn cứ nháo nhào!
Bạn nói trước với hai bé là sẽ có cô mới, nói liên tục, nói hoài. Nói xong hỏi lại cho các bé tự nói: "Sẽ có cô giáo mới". Nếu có hình của cô thì tuỵệt, nhưng tôi sợ không có. Nếu bạn hỏi được một số sinh hoạt của lớp hè, cũng nên nói cho hai bé nghe. Những ngày đầu, nếu có thể thì bạn ở lại với hai bé một vài tiếng đồng hồ. Nếu bạn phải đi làm thì đành đến thăm vào giờ trưa, và hẹn với hai bé là mẹ sẽ trở lại buổi trưa nếu con ngoan.
Nói cho cùng, những âu lo của ngày đầu đi học lại, hoặc cô giáo mới, hay trường mới, hay ngay cả lớp sơn lại màu mới... luôn luôn xảy ra với mọi em tự kỷ. Bạn cố gắng nhé. Bạn không phải người duy nhất đâu! Nếu bạn nhớ rằng khi bạn đang loay hoay thuyết phục con đừng chạy ra khỏi lớp, thì cũng có 1001 phụ huynh khác bứt tóc vì lý do tương tự, bạn sẽ đỡ cô độc và lo lắng. Những lúc ấy, cả giáo viên và chuyên viên cũng đang dựng hết tóc tai vì các bé nào khóc, nào dẫy, nào ném bút chì, nào đổ nước ra sàn... Ôi đủ hình thái hết! Cực mà vui!
Về việc cô giáo khó chịu, tôi cũng không biết làm sao hơn. Bạn có cách nào tiếp cận với cô và nói trước về những khó khăn của hai bé không? Bạn có thể gặp hiệu trưởng và nhờ hiệu trưởng cố vấn cô giáo được không? Mình chẳng dám trách cô vì hiểu rằng các bé tự kỷ không dễ, và chỉ dám hy vọng các bé sẽ gặp các giáo viên có lòng. Nếu cô có vẻ lắng nghe, bạn có thể in cho cô một số tài liệu gọi là để trò dễ đáp ứng với cô, chứ không dám nói để cô tìm hiểu thêm sợ cô tự ái. Nếu khả năng cho phép, bạn có thể tình nguyện đóng góp học cụ (vì nói cho công bằng, con người ta tô mầu nghiêm chỉnh, con mình nhiều khi bẻ hết 3 cây mới tô xong một hình.
Có gì bạn vào con của mẹ lấy bài cho hai bé học. Cần gì bạn cứ vào diễn đàn nhé. Chúc Phát và Đạt học ngoan.
Nguyễn Tường Anh/Nhóm Chuyên Gia TK