Gửi bàigửi bởi uyenphuong05 » T.Tư Tháng 4 21, 2010 7:51 pm
Xin chào các anh, các chị trong diễn đàn.
Em là thành viên mới và ngày hôm qua mới vào đọc các tâm sự của các anh chị có con TK trên diễn đàn. Trường hợp của em, em nghĩ là bi đát hơn rất nhiều trường hợp của bé Bill nhà chị Trà.
Con trai em hiện cũng được 30 tháng tuổi bằng bé Bill nhưng đến nay con chưa nói được từ nào. Hôm kia, em có cho con đến BV Nhi TƯ để khám TK, làm test con được 40-44 điểm và bác sĩ đã kết luận con bị TK. Nghe bác sĩ kết luận như vậy, đất dưới chân em như sập xuống và đúng là chỉ biết khóc. Ngay buổi chiều, em tiếp tục đưa con đến Phòng Khám Tuna để khám tiếp xem kết luận của bác sĩ tại đây ra sao. PK Tuna đã làm test và nói bé có biểu hiện TK và đề nghị trị liệu, thăm khám 10 buổi trước khi đưa ra kết luận chính thức và lộ trình điều trị. Hôm nay, bé đi trị liệu buổi đầu tiên, bà nội đưa con đi và bảo con khóc ngặt nghẽo mất gần 20 phút mới nín.
Em xin kể ra đây những biểu hiện của con em và rất mong muốn nhận được những lời khuyên chữa trị từ tất cả mọi người cùng cảnh ngộ cũng như các chuyên gia về trẻ TK. Con nhà em 30 tháng tuổi, đã đi nhà trẻ được khoảng 5 tháng nhưng đến nay mới chỉ biết những việc như sau:
- Đi ị tự cởi quần ngồi vào bô, ị xong bảo chổng mông cho mẹ chùi cũng biết chổng mông. Đi tè đôi khi tự tụt quần ngồi vào bô, tè xong tự kéo quần đứng dậy, nhưng nhiều khi đang chơi bỗng đái dầm (hồi bé lấy tay đập tung toé nước đái).
- Biết khoanh tay gập người nói ạ khi được yêu cầu chào nhưng nói chữ ạ không rõ lắm mà chỉ là "à", nhưng khoảng 10 ngày nay không nói nữa, thậm chí cả chữ "à".
- Trước đây, con biết cầm điện thoại cho vào tai nói "alô" nhưng bây giờ thì không.
- Ngoài 2 từ trên con nói đúng thời điểm và ý nghĩa, còn lại những từ con phát âm hàng ngày là những từ vô nghĩa và không đúng thời điểm, phần nhiều là các tiếng "bớ, bớ, ba, bà, tà, tu, la, lơ...", thi thoảng nói chuyện ú ớ 1 mình.
- Nếu con yêu cầu và muốn lấy, muốn chơi cái gì, con dắt tay mọi người ra đặt vào vật đó. Nếu không được đáp ứng, con khóc ầm lên, nếu được đáp ứng con cười rất mãn nguyện.
Em vô cùng ân hận vì đã quá chủ quan, đến giờ mới cho con đi khám vì nghĩ là 2 cậu anh họ của con cũng 3 tuổi mới biết nói và con cũng là chậm nói thông thường, cứ dạy dần dần rồi sẽ biết. Nhưng đến nay, đúng là em cảm thấy thật sự bất lực vì dạy con nói, dạy con 1 số hành động nhưng dường như con ko tập trung vào lời mẹ nói và không muốn hay không thể tiếp thu.
Nguyên nhân chủ quan không cho con đi khám của em một phần cũng do trông con rất khôi ngô, sáng sủa, cân nặng chiều cao rất tốt, hay tươi cười, đặc biệt với những người con yêu quí như mẹ, bố, chị. Con cũng rất tình cảm, thi thoảng ra ôm mẹ thơm vào má, ra đòi bố bế, nằm lên người bố, đòi chị bế. Nhưng tiếp xúc bằng mắt của con kém, ít nhìn vào mắt người khác, ko tập trung nghe người khác dạy. Con cũng hay đi kiễng chân, xoay tròn ko chóng mặt và cười rất thích thú mỗi khi quay tròn. Con rất mê xem TV Shopping (nhưng dạo này cũng đã chán) và 1 số quảng cáo, có khi đang nằm chơi 1 mình, nghe thấy nhạc quảng cáo hay bài hát ưa thích là ngồi bật dậy theo dõi chăm chú và cười thích thú. Con rất nghịch, rất thích tìm nhiều chỗ, nhiều trò mới để nghịch và khám phá, không chơi lâu bất kỳ cái gì, chỉ đôi khi nắm trong tay rất lâu đồ vật mà con thích. Con cũng rất bám mẹ và mẹ là người hay "được" con lèo nhèo khóc lóc đòi lấy đồ vật nhất. Đến nay mẹ vẫn chưa cai được sữa cho con, con rất hay đòi ti, đang đêm con khóc, quờ tay đòi ti, mẹ phải cho ti vào mồm con thì con mới ngủ tiếp. Con rất thích đi chơi, rất thích ra ngoài đường và chạy nhảy, đôi khi chạy cả xuống đường, ko biết nguy hiểm. Nhưng mỗi lần được đi chơi hay ra đường là con tỏ ra vô cùng thích thú, có khi biết sắp được đi chơi, con lấy quần cho bố mặc hay tự lấy áo khoác của con đưa cho mẹ. Đi lớp, lúc đầu con hay chơi 1 mình nhưng gần đây có chơi với các bạn.
Trên đây là một số mô tả của em về con trai em. Kính mong mọi người, đặc biệt là các chuyên gia đoán bệnh cho con em và cho em một số lời khuyên, liệu con có khả năng biết nói và hòa nhập với cộng đồng không, và cụ thể là phương hướng dạy con như thế nào, có nên đưa con vào Trung tâm chuyên biệt hay không hay cho học nhà trẻ thường? Có cần thiết phải cho con ăn kiêng, bỏ sữa không? Em rất lo lắng, không biết bậy giờ có hơi muộn để can thiệp không?