Chào chị Tường Anh chào chị Khoaiyeu.
Hôn nay tôi cũng có một niềm vui nho nhỏ muốn chia sẽ với các chị. Bây giờ bé Phúc biết dùng từ nhiều hơn trước. Biết gọi ba lấy đồ chơi, chào tạm biệt ba, khi tôi ra khỏi nhà thì Phúc nói ba đi rồi, nói mất tiêu rồi, đâu có gì đâu khi không thấy đồ chơi muốn tìm(nhưng khi hỏi con muốn tìm gì thì cháu chưa trả lời được vì khả năng ngôn ngữ vẫn còn nhiều hạn chế), sáng sớm ra khỏi mùng là đòi bắt đèn và chỉ tay lên công-tắc, ra xân thấy gà thì vừa búng tay vừa kêu cúa,cúa,.., có thể chỉ các con vật quen thuộc và nói tên của chúng, có thể chỉ ra mẹ, ba chị hai khi được yêu cầu(điều mà trước đây cháu chưa hề thực hiện bao giờ, tôi mừng lắm các chị ạ
), biết chơi với xe trớn đúng cách, có thể xỏ chỉ qua lỗ nhỏ của các bông hoa nhựa(nhưng chỉ vài bông là chán), thích chơi với đất xét, thích dùng cọ quẹt màu nước lung tung lên giấy.
Hồi chiều này cháu tự leo lên giường và nói trốn, trốn trùm mền lợi(muốn tôi tìm bé) mỗi lần như vậy tôi tận dụng dạy cháu nhận biết cơ thể bằng cách sờ vào các bộ phận khác nhau và gọi tên các bộ phận ấy(nhưng tới nay cháu vẫn chưa chỉ ra được các bộ phận nào ngoài việc nói được bàn chân khi thấy hình).
Hạn chế lớn nhất của cháu hiện nay là chưa phân biệt được đâu là câu hỏi và phải chờ đợi để trả lời, cháu thường hay nhắc lại câu hỏi của người nói, chưa biết trả lời theo đúng những câu hỏi đơn giản), chỉ biết trả lời câu hỏi con gì?Đối với những con vật đã biết mà không lặp lại câu hỏi
Hôn nay Phúc bị viêm họng, và ho đêm qua cháu ngủ không tốt, ban ngày chỉ ngủ được khoảng 2 giờ( trước đây có thể từ 2 đến 3 giờ), ban đêm chỉ ngủ được 5 giờ(trước đầy từ 6 đến 7 giờ) tôi thấy rất lo, không biết khi cháu khỏi bệnh thì có bị mất ngủ như thế không?
Còn về chuyện đọc truyện tranh cho bé nghe thì đến nay tôi chưa có thời gian nhiều bên cháu để thực hiện, thường mọi người trong nhà chờ tôi làm mẫu mới lấy đó mà dạy cho cháu nên các thành viên trong gia đình không thể thay thế tôi trong chuyện này.
Tôi phải ngưng đây vì Phúc không chịu ngủ đang bị mẹ rày chào các chị
Lê Mộng Bảo