Khoa hồi 4 tuổi cũng còn nhiều chuyện phải lo lắm (vẫn chỉ nói từ đôi thôi, chẳng phân biệt được màu sắc gì hết) nhưng đến 4.5 tuổi là khác hẳn, giống như lâu nay bộ não của bé chỉ thâu băng, rồi đến lúc thích thì mới phát ra vậy.
Lúc này Phúc cĩng có nhiều tiến bộ nói được câu dài hơn trước và còn trả lời đúng ngữ cảnh. Hồi trước hỏi con thường là con hỏi lại ba, chứ chưa biết trả lời bây giờ cu cậu trả lời được một số tình huống đơn giản. Phân biệt được các màu giống nhau và khác nhau. Nhưng hành vi của con là mới đáng lo. Nhiều lúc cu cậu không thích ai sửa câu của mình, vd nếu P nói hình chữ nhật mà ba sửa hình thoi là cu cậu cứ nói hình chữ nhật, rồi sau đó la á một cái mới chịu nói cho đúng. Hy vọng Phúc mai sau lớn bằng anh Khoa có thể tốt như anh Khoa là rất quý.
Mới sáng nay đọc bài báo về ông thầy giáo trẻ dạy Vật lý bằng cách hát rap, tức cười quá, nhưng chẳng biết nên vui hay buồn nữa. T nhớ A Bảo cũng dạy Vật Lý phải ko? Làm thầy giáo bây giờ cực quá, học trò không chịu học, ham chơi hơn ham học, thầy giảng hết hơi hết sức mà học trò cứ thi điểm thấp làm thầy khổ tâm quá.
Vấn đề này thầy giáo nào cũng phải chịu và tìm cách thu hút học sinh, mỗi thầy có một cách, tuy nhiên cách của thầy giáo này thì theo tôi không nên vì sẽ ảnh hưởng đến hình ảnh của thầy giáo. Bản thân tôi thì thu hút các hs của mình trong những giờ học bằng cách kể chuyện vui hay trêu các cô, cậu học trò rồi sau đó mới vào bài mới và đuơng nhiên càng giảm áp lực cho hs càng nhiều càng tốt. Hs bây giờ hoc nhiều thứ hơn chúng ta ngày trước do áp lực của gia đình, xã hội, bạn bè.
Vài điều tâm sự cùng chị, mong chị ghé thăm ccm nhiều hơn để đóng góp kinh nghiệm cho nhiều phụ huynh khác. Chào chị chúc cháu Khoa tiến bộ nhiều hơn nửa.
lemongbao