viewtopic.php?f=5&t=641
Bạn vào đường link trên để tham khảo thêm nhé.
Đúng là tại VN chưa có các mô hình giáo dục đặc biệt như chị TA nói, tôi cũng đã quan sát lớp học của trẻ tự kỷ ở trường chuyên biệt, tôi thấy mỗi cháu dc một cô giáo kèm, gọi là lớp 1:1 ( một trò, một cô), thời gian cho cháu sinh hoạt với các bạn khác rất ít, và mỗi bé ngồi một góc, chơi các trò chơi mình nghĩ ra, Các cô tư vấn giong như anh Vinh nói, đó là cho trẻ học lớp bình thường và nhờ cô giáo về dạy kèm thêm cho cháu. theo chi TA và các anh chị thấy như vậy có tốt hơn không. Hơn mười ngày qua nghỉ tết ở nhà, tôi đã cố gắng chơi đùa với cháu nhiều hơn nên thấy cháu biến chuyển rất tốt, biết mình tên gì, mấy tuổi, biết chỉ ba, mẹ, em bé, chỉ xe, bóng, biết sợ các con vật, nhận biết các con vật bằng hình ảnh, biết nói nhiều hơn và dùng từ rất đúng với ngữ cảnh... tôi thấy cũng có niềm hy vọng
Đúng chị TA là chuyên gia, phân tích mọi việc theo lý tính.
nguyễn văn vinh đã viết:@ Chị TA : em nghĩ nhiều tình cảm với các con như vậy thì quý chứ sao ạ? Sao lại bị chê nhỉ? Mấy ai hiểu được trẻ tk là thế nào? Mấy ai đồng hành cùng các trẻ như chị và cách thầy cô chuyên biệt? Em nghĩ khi đối xứ với các con thì hầu như là cảm tính lấn ác lý tính. Như cô giáo của con em ở trường cũng vậy, lúc đầu em lo lắm, vì thấy cô cứ chiều con em thôi, nhưng không hiểu sao cô nói gì thằng con em cũng nghe răm rắp, nghe hơn cả ba mẹ nói nữa kia, và cô có duyên lắm, dạy gì con em cũng tiến bộ. Như cô giáo ở nhà thì rất nghiêm với con, con cũng sợ lắm, nhưng thỉnh thoảng cô cũng nắm tâm lý con em nên việc học hành cũng tiến bộ lắm. Vậy nên em nghĩ tùy tình của từng bé mà áp dụng nhiều biện pháp, nhưng "trẻ con như búp trên cành" mà, phải nâng niu cưng chi6eu2 chút chút chứ.
Chào bạn, mình cũng không thể so sánh hai bên rồi thất vọng, phải không? Thôi thì có bột làm bánh, có gạo mình nấu cơm!
lemongbao đã viết:Chào mẹ Kha ĐạtChào bạn, mình cũng không thể so sánh hai bên rồi thất vọng, phải không? Thôi thì có bột làm bánh, có gạo mình nấu cơm!
Đây chính là trường hợp của tôi, tôi hiện ở vùng quê An Giang không có các điều kiện như các chị ở TPHCM có nhiều lựa chọn. Cha con tôi tự học hỏi lẫn nhau và nhờ sự giúp đỡ của chuyên gia. Vì ở đây không ai hiểu tự kỹ như tôi, kể cả các cô giáo mầm non ở đây cũng vậy, họ không hề biết về hội chứng này chứ nói chi đến dạy các bé. Mỗi ngày con tôi học hoà nhập ở trường mầm non tối về cha con làm việc cùng nhau 1 giờ, rồi cho con chơi máy tính có khi chơi vật lộn, chơi các trò mà con tôi dạy cho tôi(cu cậu thích lắm).
Nói như vậy để mẹ Kha Đạt thấy rằng con bạn có rất nhiều may mắn, và nhiều cơ hội.
Chào chị
lemongbao
Quay về Giới thiệu Thành viên: bé được chữa trị thế nào...
Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào trực tuyến. và 4 khách.