gửi bởi khueanh » T.Năm Tháng 12 03, 2009 12:41 am
Hôm nay hơi rãnh rỗi nên tôi lên xem lại các bài chi TA post lên về mấy bé bị Asperger, thấy cảm động như lần đầu đọc vậy. Và tôi cũng không hiểu làm cách nào các anh chị có thể làm được như vậy. Quá tuyệt vời! Mong các anh chị đừng nghĩ tôi khách sáo, nhưng vì tôi cũng trong nghề y, đã từng chăm sóc các bệnh nhi, nên tôi hiểu làm được những việc như thế khó khăn đến mức nào. Phải công nhận phương pháp giáo dục những trẻ khuyết tật bên Mỹ hoàn hảo. Tôi đã từng biết một bác sĩ người Úc có một đứa con trai bị bệnh Down (dạng nhẹ), vậy mà bà đã tự tập cho con bằng các bài tập, cuối mỗi bài có bảng lượng giá, để khi vào lớp 1, cháu đã học chung vơi trẻ bình thường. Bà đã đưa cho chung tôi xấp bài tập để có thể gửi cho bé nào bị tương tự. Tôi có một cô bạn, không may bị mất hai chân trong một tai nạn giao thông. Hôm được lắp chân giả, may mắn là cô ấy được một anh kỹ thuật viên vật lý trị liệu người Mỹ tập (anh này sang đây huấn luyện vài tháng cho nhân viên bệnh viện). Giờ bạn đã đi đứng được bình thường, tuy hơi chậm nhưng thoạt nhìn không ai biết bạn ấy mang chân giả. Bạn đã bảo rằng bạn quá may mắn vì đã thấy những người khác lắp chân giả , nhưng không được tập đi đúng cách, giờ tướng đi cứng đơ.