Phần trả lời từ chuyên viên Cùng Nhau Vượt KhóRất cám ơn chị luôn trả lời rất nhanh chóng. Những điều trên tôi cũng đã thử thực hiện: ngoài đi học ở trường, có thời gian rãnh tôi đăng ký cho con học thêm các lớp như múa, cầu lông, bơi, thể dục nhịp điệu, vẽ. Nhờ đó cháu cũng dạn dĩ hơn. Cuối tuần tôi thường cho cháu đến ở lại nhà anh chị em họ để cháu học thêm về giao tiếp, và thấy cháu tiến bộ nhiều, tất nhiên ngoài những điều tôi đã trình bày ở chị. Cũng may là cháu học giỏi nên ít ra khi đi học cũng được bạn bè nể, nhưng cũng có bạn hay nhấn mạnh vào những điểm yếu của cháu (như chơi dở, tác phong chậm) để chỉ trích, nên cũng gây khó khăn cho cháu trong trường. Những ngày cháu đón mẹ ở trường với khuôn mặt tươi cười là tôi biết hôm nay cháu được các bạn cho chơi chung, còn hôm nào ỉu xìu là y như rằng bị bạn đuổi (vì chơi dở) hay bị chê (chạy chậm, bắt bóng kém)..
Lại cám ơn rồi. Cám ơn mãi làm mình ngại quá. Mình đã từng bị chờ đợi, nên rất ghét phải chờ. Bài học rút ra từ đó: đừng để ai chờ. Không muốn làm thì nói. Làm được thì làm ngay. Nhiều khi trong đời, người ta chỉ nhờ mình có một lần mà lại để người ta chờ thì không nên tí nào.
Bạn thử dậy cho con niềm tự tin theo kiểu "vâng, tôi có điểm yếu, nhưng điều đó không làm tôi xấu tính, dở, dốt...". Bạn tìm thí dụ cụ thể cho con thấy nữa nhé, vì chỉ nói không thì con sẽ nghĩ "mẹ an ủi con thôi". Thí dụ: con có thấy bà lão ăn xin kia không? Con có nghĩ bà ấy nghèo không? Con có nghĩ bà ấy trông đen thui, gầy gò không? Con có nghĩ những thứ ấy làm cho bà ấy thành ngừoi xấu không?
Bạn cũng thử dậy cho con từ chối những trò chơi mà con không khéo. Thế giới người lớn của mình cũng thế thôi: nếu đấy là điểm yếu của tôi, tôi sẽ không nhận lấy trách nhiệm cần tôi phải vận dụng điểm yếu.
Về vấn đề dậy thì, tôi đã dạy cho cả hai cháu nguyên tắc đó từ khi vào lớp một, và thường nhắc đi nhắc lại khi có dịp. Tuy nhiên vì trong trường phổ thông giờ người ta dạy về giáo dục giới tính quá sớm và không khoa học (rất nhiều các chuyên gia về giáo dục và sản khoa đã chỉ trich trên báo chí) nên cũng gây khó khăn cho phụ huynh chúng tôi, kể cả với trẻ bình thường, huống chi là những trẻ như con tôi. Chị biết có hôm về cháu hỏi " me ơi, xâm hại tình dục là gì? " " tại sao người không có chồng lại không có con".v.v.... Nên mình phải cố gắng giải thích cho cháu những gì có thể, còn không đành nói " khi nào con lớn hơn me sẽ nói"
À, khó cho phụ huynh đấy nhỉ! Tuy nhiên, có lẽ vẫn có cách trả lời để con có thể hiểu, mà mẹ thì không phải trình bày những gì con chưa cần hiểu. Thí dụ: Xâm hại tình dục là gì? Là A chạm vào B trong khi B không thích. Bất cứ điều gì mình không thấy thích, mình có quyền nói không thích, và yêu cầu người đối diện ngưng ngay. Nếu bạn nhéo vào mông con, con có chịu không?
Tuy nhiên, những lời giải thích như trên chả phải nghĩ ra mà được, vì chúng ta là mẹ, mà không phải là chuyên gia tâm lý thanh thiếu niên. Tôi kể thí dụ trên là lời của bác sĩ Lê Phương Thúy đã trình bày trong một buổi hội thảo đấy.
Còn vấn đề này tôi muốn hỏi chị. Cô giáo mới cho cháu làm lớp trưởng. Từ đó đến nay, vì cháu thường đứng đầu lớp về kết quả học tập nên các cô thường hay đề cử cháu làm lớp trưởng, tuy nhiên vì tác phong cháu chậm chạp nên được chừng vài tuần cô phải đổi bạn khác. Những điều này tôi cũng đã trình bày cho cô chủ nhiệm hiện tại, nhưng cô bảo cô vẫn muốn cháu làm lớp trưởng để cháu tự tin hơn dù cô biết tất cả những điều đó. Cô bảo cháu cũng có nhiều khả năng đặc biệt như khả năng tổng hợp ý kiến, trình bày ý kiến trứoc lớp rất lưu loát, khác hẳn những lúc bình thường muốn hỏi gì cô thì rất lúng túng và vụng về. Cô bảo cô làm vậy vì cô muốn cháu phải cố gắng hơn nữa. Tuy nhiên tôi sợ cháu bị căng thẳng quá lại ảnh hưởng đến kết quả học tập. VẬy ý kiến của chị thế nào?
Mình nghĩ cứ để cho con làm lớp trưởng bạn ạ. Dĩ nhiên bạn cần theo sát để biết con không bị quá tải. Khi là lớp trưởng, có thể con sẽ nhìn thấy trách nhiệm của mình để... bớt khóc khi thua cuộc hay bất đồng với bạn đấy.
Bạn có thể cho mình biết thêm về "tổng hợp ý kiến, trình bày trước lớp" không? Cô đã hỏi con những câu hỏi loại nào? Con trình bày loại kiến thức nào? Thời gian bao lâu?
Lẽ ra, trình bày được thì phải hỏi câu hỏi được, phải không? Không hẳn đâu: khi trình bày điều gì, bạn đã biết điều ấy rồi, còn khi hỏi thì không biết mới hỏi. Có lẽ vì thế mà lúng túng chăng?
Tôi đã đăng ký cho cháu đi thẩm định đợt 2, nhưng cũng ít có hy vọng vì nghĩ các chị chỉ về trong thời gian ngắn mà tôi lại đăng ký quá trễ. NHưng tôi nghĩ mình đăng ký để giữ chỗ trước cho đợt 3 cũng tốt.,
Theo mình biết thì không đến nỗi nào vì bạn ở Saigon. Mình đã trả lời bạn và hỏi thêm câu h ỏi trong diễn đàn thẩm định đấy. BẠn vào bên ấy nhé.
MỘt lần nữa xin cám ơn các anh chị
Lại cám ơn! Nhiều cám ơn quá, cất đi đâu bây giờ, mà chỗ cất thì phải trang trọng, không thể vất tầm bậy.