Chào chị Tường Anh
Cám ơn gì đã không nhắc đến chuyện đánh đòn. lần này em sẽ làm theo lời chị. Chị này P còn có một biẻu hiện nửa là mỗi khi tới trường, hay về nhà gặp mẹ và những người thân trong nhà thì P tỏ ra mắc cở lắm. dấu mặt vào trong ngực ba, nhưng miệng thì nói: "về nhà thưa mẹ". Không biết đây là điều tốt hay xấu?
Điều này thì P giống chị gái hồi nhỏ hay mắc cở lắm nhưng không đến nổi dấu mặt như P bây giờ, kể cả chuyện nhai đèn cầy, nhai gạo P cũng giống chị gái hồi nhỏ, chỉ có điều chị P thì không nhai giấy và cũng không phản ứng khi được yêu cầu nhả các thứ không phải cho vào miệng ra ngoài.
Với lại chị chỉ dùm em, làm sao dạy P đánh răng, P cũng thích xem người khác đánh răng chỉ có điều bản thân cu cậu thì không dám cho bàn chải vào miệng mà thôi.
Anh Hơn này thỉnh thoảng mình tới nhà hàng có mấy cô chân dài tiếp, tôi nghỉ cũng chẵng sao cả, vì mình chỉ nhìn chứ có làm gì đâu mà sợ.
Biết mắc cỡ là dấu hiệu tốt, không sao đâu. Đây là P nhận ra cá nhân mình có những điểm hay, điểm dở, và biết so sánh mình với người khác.
Muốn dậy đánh răng, Bảo phải tìm ra lý do vì sao P không chịu đánh răng. Nếu k hông dám cho bàn chải vào miệng, Bảo cho chơi bàn chải vài ngày, từ từ đưa bàn chải chà lên tay, lên bụng, lên má, lên môi, rồi từ từ mới vào răng được.
Gửi Anh Hơn:
Các cụ nói " Ba người đàn bà gặp nhau thành một cái chợ" tôi bảo " hai ông đang ông gặp nhau cũng thành cái chợ". Cao thủ hơn nhiều đúng không anh?
Sao lại chỉ có hai ông? Có mấy cô chân dài đấy thôi!
Nguyễn Tường Anh
Nhóm Chuyên Gia TK