Tản mạn 1 hồi thấy nhiều cmt từ nhà của chị Phg quá, mà em thì lại chỉ tranh thủ được tí chút.
Thôi đành "a còng" cho từng người trong topic này nhé:
@ Chị Phương: em mừng vì thấy "thần thái" chị dạo này rất tốt, khả năng chấp nhận thực tại của chị đã gần đạt ngưỡng rồi. Vì thế em rất tin trong thời gian rất gần chị sẽ gặp rất nhiều niềm vui.
(hi hi, "bói" tí cho vui, trúng đâu trúng, chẳng trúng chỗ này cũng...trúng chỗ khác)
@ Khanhca: Bạn hãy luyện ánh mắt biết nói để giúp chấn chỉnh hành vi của con. Trong nhiều trường hợp thì cách hữu dụng nhất chính là "do nothing" đấy
.
Có vẻ trừu tượng đúng không? Có 1 nhà sx phim của Mỹ nói với diễn viên đại ý thế này "tôi muốn bạn thể hiện điều abc qua ánh mắt, và tôi bỏ ra xyz money để buộc bạn phải thể hiện điều đó"
Và thực sự, các con vip tuy vẻ ngoài lớt phớt vậy chứ khả năng thăm dò ý tứ đối phương thì lại rất tốt đấy (kể cả khi không thèm nhìn mặt đâu nha). Anh chàng nhà bạn có vẻ thăm dò ý tứ đối tượng hơi khiếp, nên ngoài việc bạn làm như những bài học mà các CG hướng dẫn thì hãy luyện tập thêm ánh mắt, để làm sao mỗi khi nhìn là con bạn phải hiểu là "mẹ muốn con làm abc, không làm def". Luyện thế nào thì bạn tự phải tìm thôi, vì thực tế trong mỗi giao tiếp chúng ta đều thể hiện ra hết đấy, có điều bị lấn át bởi ngôn ngữ mà thôi.
Có nhiều khi, con làm điều này điều kia chỉ để ta chú ý, khi đó mẹ cứ "sừng sững" khoanh tay đứng im, nhìn thẳng vào con, tỏ thái độ qua ánh mắt, không nói lời nào, tự nhiên con sẽ ứng xử kiểu khác đấy. Tất nhiên để điều này luôn hữu dụng thì vài lần đầu bạn phải nhìn bằng ánh mắt đó và kèm theo lời nói là "mẹ biết con đang làm thế này để muốn...thế kia.., nhưng mẹ không đồng ý, mẹ muốn con...". Hãy cho con hiểu điều "mẹ biết", "mẹ muốn con làm.." thì từ từ con sẽ thay đổi đấy.
Tin không? Luyện thử đi
@ Meque:
Trong hành trình dài can thiệp, giáo viên hay chuyên gia chỉ đóng vai trò hướng dẫn và là yếu tố tích cực. Còn yếu tố quyết định thành bại cá nhân con lại xuất phát từ gia đình, đặc biệt từ mẹ!
Bạn chọn "cơ hội" cho con can thiệp tại 1 trường CB và hy sinh tình cảm riêng tư để con được can thiệp trọn vẹn. Điều này rất khó khăn, tôi hiểu. Nhưng bạn đã đánh mất của con 1 thứ quý giá hơn. Tức là bạn đổi 1 cơ hội lớn hơn lấy 1 cơ hội nhỏ hơn.
Nhiều ph hy sinh công việc, này kia..để cho con lên can thiệp CB, nhưng đó là khi họ đồng hành cùng con những giờ còn lại của 1 ngày, và sự hy sinh đó không gì đo đếm được, và thành công cho con họ là điều ai cũng nguyện cầu và chúc lời chúc tốt lành.
Còn khi con còn quá nhỏ, và theo tôi thấy thì xuất phát điểm của con bạn không tệ, nhưng bạn lại chọn người gv thay thế vai trò của mẹ trong khoảng thời gian quý giá còn lại trong ngày! Đây là điều có thể sau này bạn sẽ mất rất nhiều thời gian đi lại chặng đường bạn đã không đi, và hành trình đó sẽ tốn thời gian của bạn hơn bây giờ rất nhiều.
Như tôi từng nói, nếu con phải đi học CB thì mẹ sẽ là người phải đảm nhiệm toàn bộ vai trò là người cung cấp và dạy dỗ con mặt cảm xúc. Đây là yếu tố hoàn thiện nên nhân cách con sau này. Điều này ngoài mẹ và gia đình ra, tôi đảm bảo không một chuyên gia hay nhà trường nào làm thay bạn được!
Tôi cũng quen nhiều ph cho con học ngay trg CB có nhiều hs nhất
để con tiến bộ nhanh, có người trong số đó sau khi biết vài điều....thì cho con ra trường khác, có người vẫn đang cho con học và luôn tin tưởng ở gv và trường, nhưng ngoài giờ ở lớp thì mẹ ấy dành toàn bộ thời gian buổi chiều và tối để dắt con đi dạo, đi xe đạp, đi siêu thị, dạy con học...., và tôi đánh giá khoảng thời gian này mới là thời gian con cần nhất để củng cố cho những gì con học được ở trường (dù thực tế ở trường con được học những gì thì...chỉ con và cô biết).
Ngay hx tôi có 1 bé cũng đang học ở 1 trg cb có nhiều hs cb, tan trường gđ mời cô giáo ở trg về dạy. Nhà đó kể tôi nghe là cô giáo mang theo cây roi để phạt bé ngay tại nhà bé để "bé phải vâng lời"!. Tôi nói rằng nếu cây roi còn theo cô về tận gia đình để dạy con thì có gì đảm bảo ở trường cây roi đó không làm con "ấn tượng"?. Tôi khuyên gđ hãy cho cô đó nghỉ. Và giờ, gv khác đang thay.
Cũng ở trg cb khác, nơi tôi cũng từng tin họ không dùng bạo lực dưới bất cứ hình thức nào, thì 1 ngày tình cờ có người đi qua kể lại vẫn thấy cô giáo cầm roi chạy đuổi hs trong sân trường!!
Cũng có nguồn tin riêng tôi biết từ 1 trg cb khác là giờ giấc dành cho hs thực sự không nhiều như niềm tin phụ huynh trao gửi.
Và nhiều, nhiều nguồn tin tôi biết từ nhiều nơi...
Nếu nơi nào bạn không được coi camera tất cả thời gian trong ngày con học, kể cả giờ can thiệp cá nhân, thì chắc chắn vẫn có những điều bạn chẳng bao giờ biết được.
Tôi nói ra điều này chắc sẽ chạm tới nhiều trường, chạm tới nhiều người. Nhưng nếu làm ngay thẳng thì chẳng có gì phải chạm. Và hơn hết, nếu khi cầu thị và có thiện chí thay đổi tốt lên, tôi hy vọng mọi điều sẽ không phải là tất cả.
Nói cho cùng, học HN hay CB thì đâu cũng có rủi ro hết, và chúng ta buộc phải chấp nhận trong một chừng mực nào đó để con tiến bộ. Mỗi môi trường đều có cái "giá" của nó. Cân đo đong đếm sao để "trả" cái "giá" đó như thế nào phụ thuộc từng người bởi con là của chính mỗi người và không ai quyết định thay được.