gửi bởi meque » T.Tư Tháng 1 14, 2015 7:39 pm
Dạ chị Phương, những điều chị chia sẻ thật đúng với con, em cám ơn chị nhiều lắm.
Mỗi khi rước con đi học về mẹ cảm nhận được hôm đó trong lớp con vui hay buồn, con hụt hẫng, bế tắc... nhưng cũng không dám yêu cầu gì nhiều với các cô ngoài hỏi thăm con ăn, ngủ tốt không? có phá đồ chơi trong lớp không? có hợp tác với cô không? Có hôm biết chắc là con đã gặp chuyện gì đó trong lớp (con bối rối, bức bối,..) mà mẹ cũng không dám hỏi vì sợ mất lòng cô, sợ con mình bị bỏ bê. Em là người mẹ hèn nhát.
Trước khi đi đâu, làm gì em cũng đều nói trước với con nhưng chưa chụp hình nhiều nơi. Chỉ chụp hình nơi bé gặp bs, hay mở ra cho bé xem. Hôm trước khi đi tái khám cho bé em có nói mình sẽ đến nơi có cầu tuột, mẹ cho con chơi... Ai ngờ Khoa TL đổi chổ, không còn cầu tuột, và những đồ chơi, khung cảnh như trước đây. Bé thấy lạ đòi về. Hôm đó đi có 2 mẹ con em rất lo, nhưng con đi xe rất ổn. Em đang có dự định chuyến sau cho bé tham gia phương tiện giao thông công cộng (trước giờ toàn thuê xe riêng cho bé đi) để bé thích nghi dần.
Việc đi bập bênh cũng giống như ngồi trên xe đạp, lúc đầu con chưa quen thấy lo lắng, hi vọng rồi con cũng tự chơi được. Hay việc ngồi trên bồn cầu người lớn cũng vậy, mặc dù em có kê 2 ghế nhỏ cho bé để chân, nhưng bé chưa yên tâm ngồi. Lúc đầu thấy bồn cầu bé hứng khởi lắm, kê mông vô ngồi liền (vì nghĩ giống bồn cầu trong lớp) nhưng không tới, mẹ trợ giúp lên ngồi nhưng bé chưa yên tâm, nên em cũng không ép con. Con sử dụng cái bô con vịt thắp hơn. Bé dần ý thức được mỗi khi đại tiện thì vô đâu, làm như thế nào. Em muốn cho con rành việc cởi quần trước khi "làm việc" rồi từ từ dời con vào bồn cầu. Khi đi xong mẹ yc con ngồi chồm hổm cho mẹ rửa con cũng làm theo.
Sáng nay đi làm bà ngoại gọi báo tin mừng là con tự tuột quần vô bô ngồi ị rồi. Nhưng từ đây đến khi con làm đúng mọi lúc mọi nơi thì chắc phải thêm một thời gian không ngắn nữa. Em nhớ không lầm thì anh HN cũng phải mất cả năm mới cho mẹ Phương yên tâm ăn bột chiên với cô Tường Anh phải không chị. Mỗi bé mỗi khác nhưng con em thuộc típ "chậm" nên em phải biết chờ và phải đặt niềm tin ở con.
Cố lên chị nhé. Cầu sức khỏe cho những bà mẹ như chúng ta. Cầu con nhanh tiến bộ.
Em, Tú