Bé Hiền Nhân - 4 tuổi 3 tháng, phtran1302

Mỗi chủ đề trong mục này như là một căn nhà phụ huynh dựng lên cho con mình. Mong mọi người cùng thăm hỏi hàng xóm, hỏi thăm tiến bộ của các bé và chia sẻ kinh nghiệm với nhau.

Re: Bé Hiền Nhân - 4 tuổi 3 tháng, phtran1302

Gửi bàigửi bởi phtran1302 » T.Sáu Tháng 12 19, 2014 1:05 am

Coi xong clip này "ngộ" ra 1 điều :

https://www.youtube.com/watch?v=mTptvmBLU0o

Là sự đung đưa sẽ giúp cho trẻ TK thấy cơ thể cân bằng !
HN thích đung đưa trên võng, xích đu thế mà trước giờ cứ tưởng con giống mẹ, giống cái gốc miền Tây sông nước gắn liền với chiếc võng ... thế mà trước đây, bà nội sợ Nhân nằm võng ngủ hoài máu không lưu thông đều nên cương quyết dẹp cái võng không cho HN nằm hay ngồi chơi nữa.

Vậy phải làm sao đây?
Phương
phtran1302
 
Bài viết: 3031
Ngày tham gia: T.Hai Tháng 3 16, 2009 12:45 am
Đến từ: Saigon, Viet Nam

Re: Bé Hiền Nhân - 4 tuổi 3 tháng, phtran1302

Gửi bàigửi bởi phtran1302 » T.Sáu Tháng 12 19, 2014 1:11 am

Không biết bao giờ ở SG này mới có cái YMCA giống Mỹ nhỉ ??? Tập cho trẻ tập bơi an toàn.

https://www.youtube.com/watch?v=G2RHk4UKNy8
Phương
phtran1302
 
Bài viết: 3031
Ngày tham gia: T.Hai Tháng 3 16, 2009 12:45 am
Đến từ: Saigon, Viet Nam

Re: Bé Hiền Nhân - 4 tuổi 3 tháng, phtran1302

Gửi bàigửi bởi phtran1302 » T.Ba Tháng 12 30, 2014 1:32 am

1/ Thổi bong bóng
Để môi chạm xuống nước thổi ra bong bóng, cho HN làm theo. Khi quen rồi thì để xuống sâu hơn (nước qua miệng nhưng chưa vào vào mũi). Ngày càng sâu dần.

Anh Phi,
Mấy ngày nay trời trở lạnh hơn, HN không đi hồ bơi được, mà có đi chăng nữa thì P cũng không xuống hồ được vì hồ dành cho em bé, người ta không cho phụ huynh xuống cùng (hồ chỉ 40cm - 60cm thôi). Cho nên bài tập này chưa thực hiện được, mãi cho đến cuối tuần rồi, HN chạy vào vọc nước ở bồn rửa tay, HN cho nước vào đầy rồi úp mặt xuống nín thở - P mừng quá, thôi đây cũng là dịp dạy con thở ra dưới nước. P thổi vào tay HN và úp mặt mình xuống nước trong bồn rửa tay, bọt kêu bong bóc lên, anh HN chăm chú nhìn miệng mẹ, nhìn bong bóng nổi lên rồi bắt chước được liền, thế là ảnh khoái chí cứ phèo phèo chơi tới ướt nhem cái restroom :D - Đó mới là 1 chút "thực tập trên cạn", chưa biết xuống hồ ảnh còn nhớ mà làm không nữa.
Phương
phtran1302
 
Bài viết: 3031
Ngày tham gia: T.Hai Tháng 3 16, 2009 12:45 am
Đến từ: Saigon, Viet Nam

Re: Bé Hiền Nhân - 4 tuổi 3 tháng, phtran1302

Gửi bàigửi bởi phtran1302 » T.Ba Tháng 12 30, 2014 1:47 am

http://www.autismspeaks.org/blog/2014/0 ... son-autism
Ở Texas, Mỹ có 1 trung tâm dạy bơi cho trẻ TK. Hay quá !
Phương
phtran1302
 
Bài viết: 3031
Ngày tham gia: T.Hai Tháng 3 16, 2009 12:45 am
Đến từ: Saigon, Viet Nam

Re: Bé Hiền Nhân - 4 tuổi 3 tháng, phtran1302

Gửi bàigửi bởi meque » T.Ba Tháng 1 13, 2015 1:01 am

Em cám ơn chị Phương.

Đúng là con em không ổn một phần lý do vì người gv nghỉ, mà bé rất thích cô này. Tối qua cô này ghé con ôm hôn, còn nói: Cô T có bánh, Cô T ẵm con đi, Tạm biệt mai gặp nhá. Và con rất vui. Làm mẹ há hốc vì bất ngờ trước những câu nói lưu loát của con. Con đặc biệt thích cô này, mỗi lần gặp là con ôm hôn, điều mà con rất hiếm khi làm kể cả với mẹ.

Tối qua ba thuê chiếc xích lô, chở 2 chị em chạy lòng vòng khu dân cư, con thích lắm cười suốt và ngồi rất ngoan. Em sợ con không chơi trò chơi này được, nhưng chỉ lần đầu ngồi xích lô là con nhóm nhảy xuống, những lần sau nhìn con rất ổn.

Dạo này con rất nhạy cảm với nơi lạ, đi đâu lạ là đòi về nhà liền. Con quay vòng nhiều hơn. Hôm đi SG mẹ tìm banh gai, sàn nhún mà chưa có, con mệt đành phải về. Mua được con ngựa bập bênh mà con không dám ơi. Con sợ độ cao.
meque
 
Bài viết: 115
Ngày tham gia: T.Hai Tháng 2 17, 2014 7:23 pm

Re: Bé Hiền Nhân - 4 tuổi 3 tháng, phtran1302

Gửi bàigửi bởi phtran1302 » T.Ba Tháng 1 13, 2015 8:36 pm

Em Tú,
Tức là con đang hụt hẫng về tình cảm, các cô khác trong lớp không biết cách giúp con lấy lại cân bằng, cũng có thể khi con có biểu hiện buồn mà cô không hiểu để giúp con vượt qua, lại ngăn chặn hay la rầy khiến con càng hụt hẫng. Em nên cho các cô còn lại trong lớp biết điều này, nhờ các cô giúp bé vượt qua giai đoạn này.
Để tập cho con tới nơi lạ, em có thể chụp tấm hình nơi đó đưa cho con xem trước, giải thích rằng mẹ sẽ đưa con tới chỗ này chơi, ở đó có gì, mẹ con mình làm gì, nói cho bé biết trước; khi tới nơi đó nếu con chưa chấp nhận em cứ cho con quay về, lần khác lại trở lại, cứ mỗi lần trước khi trở lại em vẫn giải thích cho con biết sẽ sắp tới đâu, làm gì....
Về việc con chơi ngựa bập bênh : cảm giác hai chân không chạm đất rất ngại. Em cần vịn con, để dưới chân con hai chiếc ghế nhỏ để con có thể gác chân làm điểm tựa, ngoài ra được mẹ hổ trợ cầm tay hay đỡ sau lưng cho con yên tâm, khi chơi quen rồi con sẽ tự biết điều chỉnh cho phù hợp.
Chúc em thành công nhé.
Phương
phtran1302
 
Bài viết: 3031
Ngày tham gia: T.Hai Tháng 3 16, 2009 12:45 am
Đến từ: Saigon, Viet Nam

Re: Bé Hiền Nhân - 4 tuổi 3 tháng, phtran1302

Gửi bàigửi bởi meque » T.Tư Tháng 1 14, 2015 7:39 pm

Dạ chị Phương, những điều chị chia sẻ thật đúng với con, em cám ơn chị nhiều lắm.

Mỗi khi rước con đi học về mẹ cảm nhận được hôm đó trong lớp con vui hay buồn, con hụt hẫng, bế tắc... nhưng cũng không dám yêu cầu gì nhiều với các cô ngoài hỏi thăm con ăn, ngủ tốt không? có phá đồ chơi trong lớp không? có hợp tác với cô không? Có hôm biết chắc là con đã gặp chuyện gì đó trong lớp (con bối rối, bức bối,..) mà mẹ cũng không dám hỏi vì sợ mất lòng cô, sợ con mình bị bỏ bê. Em là người mẹ hèn nhát.

Trước khi đi đâu, làm gì em cũng đều nói trước với con nhưng chưa chụp hình nhiều nơi. Chỉ chụp hình nơi bé gặp bs, hay mở ra cho bé xem. Hôm trước khi đi tái khám cho bé em có nói mình sẽ đến nơi có cầu tuột, mẹ cho con chơi... Ai ngờ Khoa TL đổi chổ, không còn cầu tuột, và những đồ chơi, khung cảnh như trước đây. Bé thấy lạ đòi về. Hôm đó đi có 2 mẹ con em rất lo, nhưng con đi xe rất ổn. Em đang có dự định chuyến sau cho bé tham gia phương tiện giao thông công cộng (trước giờ toàn thuê xe riêng cho bé đi) để bé thích nghi dần.

Việc đi bập bênh cũng giống như ngồi trên xe đạp, lúc đầu con chưa quen thấy lo lắng, hi vọng rồi con cũng tự chơi được. Hay việc ngồi trên bồn cầu người lớn cũng vậy, mặc dù em có kê 2 ghế nhỏ cho bé để chân, nhưng bé chưa yên tâm ngồi. Lúc đầu thấy bồn cầu bé hứng khởi lắm, kê mông vô ngồi liền (vì nghĩ giống bồn cầu trong lớp) nhưng không tới, mẹ trợ giúp lên ngồi nhưng bé chưa yên tâm, nên em cũng không ép con. Con sử dụng cái bô con vịt thắp hơn. Bé dần ý thức được mỗi khi đại tiện thì vô đâu, làm như thế nào. Em muốn cho con rành việc cởi quần trước khi "làm việc" rồi từ từ dời con vào bồn cầu. Khi đi xong mẹ yc con ngồi chồm hổm cho mẹ rửa con cũng làm theo.

Sáng nay đi làm bà ngoại gọi báo tin mừng là con tự tuột quần vô bô ngồi ị rồi. Nhưng từ đây đến khi con làm đúng mọi lúc mọi nơi thì chắc phải thêm một thời gian không ngắn nữa. Em nhớ không lầm thì anh HN cũng phải mất cả năm mới cho mẹ Phương yên tâm ăn bột chiên với cô Tường Anh phải không chị. Mỗi bé mỗi khác nhưng con em thuộc típ "chậm" nên em phải biết chờ và phải đặt niềm tin ở con.

Cố lên chị nhé. Cầu sức khỏe cho những bà mẹ như chúng ta. Cầu con nhanh tiến bộ.

Em, Tú
meque
 
Bài viết: 115
Ngày tham gia: T.Hai Tháng 2 17, 2014 7:23 pm

Re: Bé Hiền Nhân - 4 tuổi 3 tháng, phtran1302

Gửi bàigửi bởi phtran1302 » T.Tư Tháng 1 14, 2015 8:23 pm

Em Tú,
Tâm lý chung của PH là sợ làm mất lòng cô, cho nên ai chịu hậu quả? Đó là các trẻ con chúng ta mà thôi.
Tất cả PH cần mạnh mẽ góp ý với cô, nhà trường ... điều này giúp bản thân cô giáo nói riêng, nhà trường và những người làm công tác giáo dục nói chung hoàn thiện mình hơn, cách nói chia xẽ, chân tình, tràn tình thương yêu với trẻ, thông cảm với sự cực nhọc của cô sẽ không làm cô phiền đâu, chị nghĩ như vậy. Chị từng góp ý với cô, nhà trường, cô chủ trường cách làm việc chưa tốt của cô giữ trẻ, để ý thấy không thay đổi tích cực thì chị cho con nghỉ nơi đó. Cũng có thể là họ quá tãi hay tổ chức chưa tốt, nên thôi, cho con học ở nơi nào phù hợp vậy, ở SG mình vẫn chưa có nhiều chọn lựa, còn nhiều bất cập mà không thể nói hết. Một cánh chim không thể làm nên mùa xuân ! :( - Các cô giáo dạy trẻ cũng là một người như chúng ta, vẫn phải có gia đình, lo toan cuộc sống và công việc, có căng thẳng... việc giữ, dạy trẻ, đặc biệt là các con chúng ta có rối loạn thì các cô phải cực hơn rất nhiều, đòi hỏi chuyên môn, sự kiên nhẫn và lòng thương trẻ ... Nếu chúng ta chỉ yêu cầu cô lo cho con mình mà không có sự cảm thông, chia sẽ, động viên thì chắc cô cũng không có sức tiếp tục công việc của mình lâu dài. Em nên gần gũi cô giáo nhiều hơn, bày tỏ mình luôn đồng hành với cô rồi cô sẽ vui vẻ chứ không "ghét mẹ, ghét con" đâu, chị nghĩ vậy đó. Đó là chị nói đến các người có tâm nghề, còn người không có tâm nghề thì khác, chúng ta cần sự mạnh mẽ, dứt khoát theo 1 cách khác.
Phương
phtran1302
 
Bài viết: 3031
Ngày tham gia: T.Hai Tháng 3 16, 2009 12:45 am
Đến từ: Saigon, Viet Nam

Re: Bé Hiền Nhân - 4 tuổi 3 tháng, phtran1302

Gửi bàigửi bởi phi » T.Sáu Tháng 1 16, 2015 8:07 pm

Phương, very well said. Có truong hop hiếm nhưng từng xảy ra là các GV dạy tốt, nhất là về giao tế, có khi do chính họ từng bị vấn đề tương tự . Các gv này đi vào gddb vi đam mê, nhận ra mình có vấn đề và họ đc giup đỡ để vuot qua cho nên họ dạy rất tốt trong moi truong lop học . Khi ra ngoài lớp, gap PH, thì PH coi chừng ... :o
Phi
Special Ed.
Hình đại diện của thành viên
phi
 
Bài viết: 5627
Ngày tham gia: CN Tháng 2 08, 2009 10:23 am

Re: Bé Hiền Nhân - 4 tuổi 3 tháng, phtran1302

Gửi bàigửi bởi phtran1302 » T.Năm Tháng 1 22, 2015 9:13 pm

Chưa kịp đọc hết trang này, post lên để PH nào có thời gian xem qua :
http://www.autismspeaks.org/blog/2015/0 ... y-overload

Bây giờ đã đọc xong bài viết link trên, trái tim mình như thắt lại bởi mình lại được hiểu thêm về "ngôn ngữ" của trẻ chưa nói được (trong đó có con trai của mình) - Khi ngồi đọc và dịch lại bài này, tim mình cứ thắt lại, đập loạn lên, Trời ơi... con mình phải chịu đựng và khổ đến thế sao? Khi con có hành vi tự hủy tức là con phải chịu đựng sự khó khăn một mình không giãi bày được cùng ai, cho dù là mẹ của bé. Người không biết thì la rầy, thậm chí còn ngăn cấm, đòn roi ...càng khiến con phải chịu đựng thêm khổ sở. Do vậy, mình quyết định post bài dịch vào đây, mong giúp cho PH chúng ta hiểu thêm các trẻ chưa có ngôn ngữ nói. Có thể có sai sót, anh chị nào thấy cần chỉnh sửa cho hoàn chỉnh thì giúp mình nhé, cám ơn các anh/chị :

Tạm dịch như sau :

Tôi gặp 1 phụ nữ trẻ vào năm ngoái thông qua Facebook tên là Sophie. Cô ấy sinh sống ở UK và chúng tôi thì ở US. Mặc dù là chúng tôi cách xa nhau hàng ngàn miles, nhưng Sophie đã dạy cho tôi nhiều hơn bất kỳ nhà trị liệu nào từng dạy tôi về Kreed. Sophie cũng sử dụng một thiết bị giao tiếp và có thể đánh ra các suy nghĩ của mình. Cô đã cho tôi cái nhìn sâu về Kreed chính điều đó đã cho phép tôi dạy cho cháu tốt hơn rất nhiều và hiểu cháu hơn rất nhiều. Ngôn ngữ của Sophie có thể thay đổi những người từng nghĩ rằng những ai không sử dụng giọng nói tự nhiên không có gì để nói.
Tôi hỏi Sophie rằng liệu cô ấy có thể viết ra một chút về kinh nghiệm của cô không. Không chần chừ gì them nữa, sau đây là vài phát biểu từ ngôn ngữ của Sophie.
Quá tãi về giác quan
Cảm giác quá tải là cảm giác tồi tệ nhất trên thế giới !!! Tôi cảm nhận điều đó khi tôi nhìn thấy quá nhiều người đi ngang qua tôi hoặc nếu tôi nghe quá nhiều tiếng ồn tại cùng một thời gian. Ví dụ, trong một căn phòng có nhiều người nói chuyện, não của tôi phải tập trung vào đối thoại của từng người khác nhau và tôi đấu tranh để lọc ra tiếng nói và chỉ nghe giọng nào mà tôi quan tâm hơn. Điều này rất là bực bội và tôi phải điều chỉnh lại điều tôi quan tâm hơn bằng cách nói tên tôi hay tự vỗ vào người tôi. Khi tôi bị quá tãi giác quan thì cũng giống như tôi nghe những tiếng ong ong vo vo của nhiều con ong trong đầu mình và đầu của tôi đau đớn dữ dội và tôi có cảm giác như là đầu tôi sắp nổ tung ra giống như 1 cái bong bóng vậy. Thật là một sự việc làm tôi cực kỳ khó chịu !!! Tôi từng phải cố gắng đập đầu mình vào những vật gì đó để cố gắng giảm áp lực trong đầu của tôi nhằm ngăn chặn cảm giác này. Trong khi tôi phải trãi qua cảm giác quá tải, tôi thấy rằng quả là rất khó nói hay nói ra 1 câu nào, bởi vì lời nói của tôi không bật ra được như tôi mong muốn và tôi không nói ra được từ có nghĩa. Tôi không nghĩ rằng ai đó có thể bao giờ thực sự hiểu cảm giác này thế nào, nhưng nếu bạn tưởng tượng bạn có 50 người đang cố gắng để nói chuyện với bạn trong cùng một thời gian và bạn cần phải trả lời cho từng người họ, thì có lẽ, chỉ có lẽ đó là một chút cho bạn cái nhìn cảm giác này như thế nào.

Nỗi ám ảnh
Tôi có rất nhiều ám ảnh, một trong số đó là thời gian và con số !! Tôi thích những con số 0, 5 và 8 vì vậy khi tôi bắt đầu đeo chiếc đồng hồ đeo tay kỹ thuật số, tôi sẽ không làm bất cứ điều gì trừ khi nó hiện lên một trong những con số đó, điều này gây ra nhiều vấn đề mà bạn có thể tưởng tượng được! Vì vậy, bây giờ tôi đeo chiếc đồng hồ mà tôi không coi giờ trên đó được nó giải quyết nhu cầu của tôi là có gì đó đeo vào cổ tay, nhưng cũng cho phép tôi không bị mắc kẹt không ra khỏi giường và uống chút gì đó vào những thời điểm nhất định nào đó…v…v… Có quá nhiều cuộc chiến liên tục đối với sự ám ảnh trong cuộc sống hàng ngày, chẳng hạn như chỉ muốn dùng ống hút màu đỏ hay màu hồng để uống, chỉ sử dụng 1 ly uống nước, ngồi đúng 1 chỗ trong nhà hàng và quán cà phê, đứng ở cùng một vị trí ở phòng tập... danh sách là vô tận !! Đó là một cuộc đấu tranh hàng ngày. Tôi thấy nó như vậy, vô cùng khó khăn, nó làm cho tôi như bị xoắn lại và nãn lòng và tôi đập đầu tôi ra sau, nhắm mắt lại và thường tự gây thương tích. Tôi có thể tưởng tượng điều này gây bực bội cho những người chăm sóc tôi và những người chứng kiến nhưng đó chỉ là cách tôi phải làm để thể hiện sự thất vọng ra ngoài trước khi tôi nghe người chăm sóc và hiểu được lý do tại sao chúng ta cần phải làm một cái gì đó và bước tiếp theo là gì. Tôi cá rằng điều đó nghe ra phức tạp, nhưng ãy tin tôi, như thế sẽ dễ dàng hơn là cung cấp tất cả vào nỗi ám ảnh của tôi ! Một số người đã học được khó khăn này !

Ứng dụng truyền đạt
Lần đầu tiên tôi có được ứng dụng truyền đạt vào năm 2011 đúng ngày sinh nhật lần thứ 21 của tôi (Một món quà tuyệt nhất chưa từng có !!) Tôi đã rất thất vọng và từng ngày nhụt chí bởi vì tôi không thể cho người chăm sóc tôi biết được có gì đó bất ổn hoặc thậm chí tham gia đi một vòng buổi sáng và chào hỏi bạn bè của tôi! Tôi có thể ra dấu nhưng không phải ai cũng hiểu được, do đó danh sách những người tôi có thể trao đổi được bị giới hạn trong phạm vi những người tôi có thể nói chuyện được mà thôi. Tôi đã cố gắng điều chỉnh tốt nhất mà tôi có thể làm được và cố sử dụng nó, nhưng người chăm sóc hiện tại của tôi đã không nhiệt tình cùng tôi, thay vào đó cô ấy cho rằng đây chỉ là một cái máy nhàm chán và chỉ dùng để chơi mà thôi. Không hữu ích khi nó là bằng chứng tôi có thể truy cập vào thế giới hoang dã và lập dị này! Tôi đã mở lên và tắt trong 2 năm tiếp theo sau đó cho đến khi Giáng sinh năm 2013, khi tôi đã có đủ người hiểu ra những gì tôi muốn và nhận biết nó sai. Tôi đã quyết định cho mình sử dụng ứng dụng này của tôi bởi vì tôi thực sự muốn được lắng nghe và cảm thấy tốt để có một giọng nói (Tôi đã chờ đợi lâu đủ rồi!) Đừng bao giờ nghĩ rằng tôi sẽ lùi lại.

Tôi mong là các bạn thích nghe suy nghĩ của Sophie và sẽ nghĩ đến những gì tương tự vậy cho con bạn và những gì chúng ta có thể tốt hơn để hỗ trợ cho các cháu! Đó là giọng nói như của Sophie mà cuối cùng sẽ nâng cao nhận thức và giúp cho người khác hiểu.
Phương
phtran1302
 
Bài viết: 3031
Ngày tham gia: T.Hai Tháng 3 16, 2009 12:45 am
Đến từ: Saigon, Viet Nam

Trang vừa xemTrang kế tiếp

Quay về Giới thiệu Thành viên: bé được chữa trị thế nào...

Đang trực tuyến

Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào trực tuyến.3 khách.

cron