Bé Hiền Nhân - 4 tuổi 3 tháng, phtran1302

Mỗi chủ đề trong mục này như là một căn nhà phụ huynh dựng lên cho con mình. Mong mọi người cùng thăm hỏi hàng xóm, hỏi thăm tiến bộ của các bé và chia sẻ kinh nghiệm với nhau.

Re: Bé Hiền Nhân - 4 tuổi 3 tháng, phtran1302

Gửi bàigửi bởi meque » T.Hai Tháng 8 04, 2014 7:18 pm

đụng cái đầu vào mũi mẹ, nghe tiếng "rắc"


Em nghi hồi còn con gái mẹ Phương đi nâng mũi nè. :D

máu chảy ra xối xã


Em chọc chị tí thôi chứ đau lắm chị ơi. Nhưng mẹ Phương được đền bù khi "Con trố mắt nhìn vào mũi mẹ ra vẻ ngạc nhiên pha lẫn sợ hãi, rồi con hai tay ôm mặt, nhăn mặt, con ngã đầu dựa vào mẹ, gục đầu vào mẹ ra vẻ hối hận lắm". Thương quá.

Con gái em dạo này hay cắn. Mấy lúc mẹ khóc mẹ cũng chỉ con xem và nói con biết là mẹ đau, mẹ buồn, mẹ khóc, nước mắt nhưng con không thèm quan tâm gì tới. Răng con rất đều, trắng. Mỗi lần con cắn là con ngấu nghiến cho đã, càng la càng cắn mạnh nên sau này mỗi khi con cắn mẹ cũng cắn răng chịu không la, để khi nào con tự nhã ra mẹ mới khóc (hìhi). Con cắn sức ba còn không chịu nổi, vậy mà 3 ngày rồi ngày nào con cũng cắn em, em khóc ngất, rồi lại theo ôm chị 2.

Con bệnh, chị giữ trẻ bệnh nghỉ, mẹ không có thời gian nhiều cho con nên con nhõng nhẻo nhiều, khó ăn. Hôm nay ốm nhão nhẹt rồi.

Có lẽ chị bị "hội chứng bà mẹ 1 con" nên chị không bao giờ chịu nổi hay can đảm răn con giống Khanhca


Thật ra em cũng không nghiêm với con được chị à. Có 2 con, con gái thiệt thòi hơn nên càng không nở. Em thường nghiêm khắc với em trai bé hơn, có thể phạt, có thể đánh vào tay (nhưng con chưa nhận thức được nên em bỏ không đánh nữa), có thể bỏ mặc con khóc để con chừa khi con cố tình khóc để được đòi gì đó. Vợ chồng em đã tỉ tê với con trai khi con còn nhỏ xíu rằng con phải thương, phải lo cho chị. Giờ thì khi chị ho con biết lấy tay vỗ vỗ ngực, khi chị sổ mũi con biết lấy khăn chùi mũi cho chị, còn đúc chị ăn nữa...

à chị Phương ơi, ở VN có thuốc nhỏ tai cho bé không chị? để cức ráy tự chảy ra ngoài. Con trai em cức ráy khô mà em khg lấy ra được do nằm sâu và cứng. Em sợ con bị đau tai. Chị biết chị giúp em nhé.

Mấy ngày nay HN còn bùng nổ không chị?

Con em bệnh hoài, những bài học can thiệp thì không làm được, em không yên trong người, tối ngủ hay mơ, lúc nào cũng thấy hồi hợp. Mệt mỏi quá chị ơi.
meque
 
Bài viết: 115
Ngày tham gia: T.Hai Tháng 2 17, 2014 7:23 pm

Re: Bé Hiền Nhân - 4 tuổi 3 tháng, phtran1302

Gửi bàigửi bởi phtran1302 » T.Hai Tháng 8 04, 2014 7:34 pm

Meque Tú ơi !
Các tiệm thuốc tây trước bv ND 1 có bán nước nhỏ lỗ tai cho ráy tai mềm chảy ra ngoài. Con chúng ta đóng ráy tai lâu, cứng và khó lấy, khi em nhỏ phải đợi con ngủ, rồi xịt vào khoảng 3 phát, nghiêng đầu con cho phần tai vừa xịt chúc xuống theo hướng để cho ráy tay chảy ra ngoài, em cần xịt vài đêm cho ráy tay mềm, hơi nhú ra ngoài rồi lấy móc tay nhựa loại dùng cho em bé có đèn nhẹ khều ra, cố làm nhanh tay và cho khéo nhé. Em tìm nhà thuốc Hạnh Nhân trước cửa Bv ND 1 - đường Lý Thái Tổ có bán. Một dãy nhà thuốc gần đó, Hạnh Nhân đầy đủ thuốc, người bán dễ thương và giá cả phải chăng nhất, em ah !
HN vẫn còn bùng nổ mỗi ngày. :cry: Chị vẫn đang cố gắng tìm hiểu con và khắc phục.
Kể chuyện phiếm tí : hồi trẻ chị hay bị "nghĩ lầm" là cắt mắt và sửa mũi !! Thậm chí có ông BS lầm và lấy mặt chị để....giảng bài cho học trò của mình ! Nếu chị sửa mũi, có lẽ chị đã phải đến BS thẩm mỹ chỉnh lại ....3 lần em ah. Bởi đã 1 lần bị gãy sống mũi và 2 lần sau này là chấn thương màn sụn gì đó chảy máu.
Phương
phtran1302
 
Bài viết: 3031
Ngày tham gia: T.Hai Tháng 3 16, 2009 12:45 am
Đến từ: Saigon, Viet Nam

Re: Bé Hiền Nhân - 4 tuổi 3 tháng, phtran1302

Gửi bàigửi bởi meque » T.Ba Tháng 8 05, 2014 7:15 pm

Hồi trẻ chị hay bị "nghĩ lầm" là cắt mắt và sửa mũi !! Thậm chí có ông BS lầm và lấy mặt chị để....giảng bài cho học trò của mình !


Nghe vậy là biết chị của em có nét đẹp "chuẩn" thế nào rồi :D

Về khâu BS và thuốc thì thỉnh giáo chị vì chị nhiều kinh nghiệm chị nhé. Lúc trước em cho con đi khám BS Vinh ở Nancy, nói chung là ngó sơ sơ, không hỏi nhiều về bé, chỉ hỏi bé có sâu răng không, đợi mấy tiếng đồng hồ mà khám có mấy phúc (<5'), rồi bs ghi con bị rối loạn thần kinh khác, cho uống thuốc tăng sức đề kháng và B6. Em cho con ghỉ học để theo dõi. Con không có biểu hiện gì lạ chỉ có ăn ngủ khó. Hết thuốc em cho ngưng và theo dõi thì con ngủ tốt hơn, ăn thì rất khó (từ nhỏ con đã vậy rồi). Gần đây em có tham khảo ý kiến của một GS.TS.BS làm việc và giảng dạy ở Hoa Kỳ. BS này không chuyên khoa về thần kinh hay tự kỷ, nhưng khi nghe em kể về con thì bs nói biểu hiện rối loạn thần kinh rất khác với con và khuyên không nên cho con uống B6, nên cho con uống thuốc bổ não tổng hợp, nên hỏi bs ở VN trước khi cho dùng thuốc.

Chị có khám bs Nam cho HN phải không chị? bs Nam có tận tình hướng dẫn cách cho bé dùng thuốc gì, nên, không nên,... không chị?

Em rất cần một bs về dinh dưỡng, thần kinh cho con. Nhưng vô bệnh viện thì không nói chuyện nhiều với bác sĩ được.

HN vẫn còn bùng nổ mỗi ngày. :cry: Chị vẫn đang cố gắng tìm hiểu con và khắc phục.


Con em hay nhõng nhẻo là vì bé quá rãnh, không biết chơi gì, không có gì cho bé thích, bé vận động. Bé thích ai đó chơi đùa, thích đi khu vui chơi, công viên, chở đi dạo. Nhiều lúc có 1 mình em trông 2 đứa, nên biết nhu cầu chính đáng của con mà không đáp ứng được thấy khó chịu lắm. Chị ơi HN có nhu cầu nào mà chưa được thỏa mãn ở nhà, ở trường hay không? Có gì thay đổi làm cho bé khó chịu không? Hay mọi thứ cứ diễn ra hàng ngày lập đi lập lại bé thấy hết hứng thú rồi nên muốn có gì khang khác mà không thể nói ra? Em có vài suy nghĩ như vậy. Em chưa có kinh nghiệm nhiều nên thường chỉ đọc mà không góp ý gì với chị được. Ở đây có 2 mẹ con em chiến đấu với nhau, em chưa gặp các trường hợp khác. Nghe thì cũng có nhiều bé có vấn đề nhưng không có thời gian, điều kiện để gặp.

Hôm qua chị em nói với em là con em không biết gì thôi cho ở nhà cho rồi, cho đi học chi cho tội nó, vô đó bị cô bỏ bê, ghét bỏ, không biết có đánh đập gì không nữa. Làm em buồn vô cùng. Thât ra thì em cũng không giải thích nhiều với gia đình, nên ông, bà, dì,....của bé chưa biết cách chơi với bé. Nếu có lòng thì mọi người sẽ tìm hiểu, sẽ hiểu. Nên không trách được người ngoài chị nhỉ.
meque
 
Bài viết: 115
Ngày tham gia: T.Hai Tháng 2 17, 2014 7:23 pm

Re: Bé Hiền Nhân - 4 tuổi 3 tháng, phtran1302

Gửi bàigửi bởi phtran1302 » T.Ba Tháng 8 05, 2014 8:14 pm

BS Lê Quốc Nam làm phòng mạch riêng theo giờ hành chính, nên có thời gian giải thích cho PH nếu em muốn hỏi han điều gì đó. Em đến BS Nam xem sao.
HN thích được quan tâm em ah, không muốn người thân ngồi gần mà không quan tâm đến bé, có khi đi ăn cơm con cũng giận. - Mẹ hỏi : Mẹ đi ăn cơm lâu con buồn hả ?
- HN : gật đầu !
- Mẹ nói : thôi vậy mai mốt mẹ bưng cơm lên phòng con ăn chơi với con nhé.
- HN : gật đầu !
Thấy thương lắm ! :P
Phương
phtran1302
 
Bài viết: 3031
Ngày tham gia: T.Hai Tháng 3 16, 2009 12:45 am
Đến từ: Saigon, Viet Nam

Re: Bé Hiền Nhân - 4 tuổi 3 tháng, phtran1302

Gửi bàigửi bởi meque » T.Năm Tháng 8 07, 2014 7:46 pm

Em mua được thuốc nhỏ tai cho con rồi. Còn BS Nam thì chưa đi được vì còn đợi ba bé sắp xếp chuyện cơ quan. Trước mắt thì ráng bổ sung chất cho con qua thức ăn vậy.

Hôm qua con vào học lại. Con được chuyển lên lớp mầm, toàn cô mới, không có cô lớp cũ theo. Con ổn hơn mẹ tưởng. Cô giáo cũng hòa nhã hơn. Mẹ tranh thủ nói về con cho cô biết, để cô để ý giúp con vì con chưa tự phục vụ được gì. Chiều rước con mẹ và cô một phen hú vía, vì tìm trong lớp không thấy con đâu, mẹ tìm ra dãy hành lang nơi con thích đi xem những chiếc cặp có hình công chúa và chạy vào lớp khác. Mẹ thấy cái lưng con rồi, mừng quá mẹ chạy đến ẵm con lên, con vui cười thành tiếng. Mẹ ẵm con về lớp. Cô giáo ngại và xin lỗi. Mẹ nói cho cô biết là con thích chạy ra ngoài. Ở nhà mẹ phải đóng cửa rào. Lúc còn ở lớp giữ trẻ thì cửa lớp có cái hàng rào chắn lại. Lên lớp lớn rồi nên không còn rào chắn, mà con thì muốn đi là đi. Cũng may là con mới đi ra hành lang, chứ con ra ngoài đường mẹ không biết sẽ thế nào nữa.

Xuống sân con không chịu về mà lại chơi thú nhúng, nhà banh. Con đi từ tốn chứ không cắm đầu chạy như trước. Gặp người quen, thấy con không nói gì, nên con được khen là hiền. Ra ngoài đường con thấy người ta bán bành thì không chịu đi đòi mẹ mua.

Cô nói con ngoan, ăn được, ngủ được. Vậy mà về nhà cái bụng con đói meo, tối buồn ngủ sớm. Sáng nay dậy khóc rất nhiều.

Con em chưa biết gật đầu, chỉ biết lắc đầu nói không, nhưng do bé xem trong clip dạy bé tập nói rồi nói và làm theo khi nào nhớ chứ chưa hợp ngữ cảnh. Chiều hôm qua đi học về ôm đùi bà ngoại cắn một phát bầm tím. Khi hỏi con có thương mẹ không, có nhớ mẹ không thì con nhìn ngơ ngác. Chưa biết giận. Chỉ khi thấy mẹ lo cho em thì biết buồn, biết ganh tị.

Mấy ngày nay HN bớt bùng nổ không chị?
meque
 
Bài viết: 115
Ngày tham gia: T.Hai Tháng 2 17, 2014 7:23 pm

Re: Bé Hiền Nhân - 4 tuổi 3 tháng, phtran1302

Gửi bàigửi bởi phtran1302 » T.Năm Tháng 8 07, 2014 9:05 pm

Meque,
Chị cảm thấy lo khi em mô tả ngày học của con ở lớp và biểu hiện khi con về nhà, em nên tìm hiểu kỹ lớp của con, cô trò thế nào, cô dạy, cử xử, ứng xử với từng bé ra sao. Xin thú thật, qua từng tin giật gân về bạo hành trẻ, mới nhất là cơ sở Anh Vương (chị không gọi là "trường" bởi vốn dĩ nó không tồn tại sự giáo dục đúng nghĩa mà cả trên giấy phép nó cũng chả là "trường" ) , chị cảm thấy bất an nhiều lắm. Em cần quan sát biểu hiện của con đối với cô khi có mặt em, con nhìn cô sợ sệt hay không, khi cô có thái độ cử chỉ âu yếm bé có ra vẻ vui thích hay chỉ là e ngại? Con về nhà biểu hiện ăn, ngủ, chơi ra sao, đêm nằm ngủ có la, có mớ, có khóc ...không ? Buổi sáng chuẩn bị đến trường con háo hức không, con có ý trì hoãn hay không thích đi ...nói chung em dò xét từ con, rồi tự mình phải tìm hiểu thực tế ở trường, vào trường quan sát ... Bằng tất cả tấm lòng và tình thương con, em hãy làm tất cả để tìm cho ra môi trường phù hợp với con mình, em ah !
HN vài ngày gần đây có giảm bùng nổ chút ít.
Phương
phtran1302
 
Bài viết: 3031
Ngày tham gia: T.Hai Tháng 3 16, 2009 12:45 am
Đến từ: Saigon, Viet Nam

Re: Bé Hiền Nhân - 4 tuổi 3 tháng, phtran1302

Gửi bàigửi bởi meque » CN Tháng 8 10, 2014 8:04 pm

Chào chị Phương,

Sáng thứ 6 tuần rồi em nói con không biết giận thì trưa đó em làm chưa về bà ngoại gọi điện nói về nhanh vì con khóc không dỗ được, cứ nói mẹ về mua bánh. Vì lúc sáng đi làm em có nói là trưa về mẹ mua bánh. Khoảng 11h chưa thấy mẹ về con khóc. (Hôm đó nhiều việc nên em nán lại cơ quan). Về tới nhà con bỏ tay qua mẹ ẵm liền, rồi con giận mẹ, không thèm nhìn, đụng vào không cho, không thèm ăn trưa, nhịn đói ngủ luôn.

Dạo này con ăn rất ít, com đụng tới là nhả ra, cháo thì được vài muỗng là ngậm hoài không nuốt, đến nỗi nước cam con rất thích uống mà còn không thèm, nước ngậm rồi nhã... Em stress kinh khủng vì không lo tốt cho con được. Cứ nghĩ cố gắng lo cho con ăn ngủ tốt, có sức khỏe tinh thần con sẽ tốt hơn. Con ngủ thì ổn rồi, còn ăn thì trời ơi kinh khủng. Thấy con như yểu xìu em sốt ruốt quá nên suốt ngày cứ chạy theo dụ con ăn.

Còn chuyện đi học của con thì em không yên lúc nào. Con đi học 1 năm rồi, nhưng xen kẻ thì nghỉ bệnh cũng nhiều. Chưa lúc nào con thích, hào hứng đi học cả. Sáng nào đi cũng khóc, hôm nào ổn lắm thì không khóc nhưng cũng làm thinh hà, buồn rười rượi vậy đó. Ở lớp giữ trẻ thì mấy cô khó tiếp chuyện, nên hỏi thăm cũng được ít, hôm nào con làm được gì vd: cô gọi tên con đến liền, hoặc con ăn hết suất thì nghe cô kể. Nhưng có mấy lần đâu. Trong 4 cô và 1 cô bảo mẫu con thích 1 cô hay cười, hiền, không la lớn tiếng. Đó là do mấy cô kể lại chứ con chưa biết kể gì hết, hỏi gì con cũng không nói. Trường này là trường đạt chuẩn quốc gia nên em nghĩ không đến nổi bạo hành, nhưng con mình như vậy bị phân biệt đối xử thì em nghĩ khó tránh khỏi. Trường không có camera, không cho người nhà vào giờ dạy nên khó biết con sinh hoạt thế nào. Buồn một điều là con đi học nhà trẻ thì ba mẹ phải lo quà cáp, bao thư. Lớp vừa rồi em chỉ tặng mấy cô quà nhân mấy ngày lễ chưa không đưa bao thư. Thật ra em thấy khó chịu mấy chuyện này và rất ngại làm, thấy nó kỳ kỳ làm sao. Mà em cũng không quen ai trong trường để nhờ họ để mắt tới. Em không giấu bệnh của con, kể cho mấy cô nghe để mong thông cảm, và trong sổ liên lạc em cũng ghi. Nhưng không biết em làm vậy nên hay không vì nhiều khi không nói thì người ta chỉ nghĩ con mình chậm, nói ra người ta cứ nghĩ là đứa bệnh. Em nghĩ vậy là do từ khi em kể về con thì mấy cô có vẻ tránh né mỗi khi em muốn hỏi thăm.

Con chuyển lên lớp mầm mới có 1 ngày, nên chưa biết nhiều về mấy cô mới. Trước ngày con đi học lại (bé nghỉ hè 2 tháng) 2 vợ chồng bàn tính rất nhiều. Ba bé nói thôi đưa bao thư cho mấy cô ngay ngày đầu luôn. Khi đưa bao thư thì có cô nhận rất nhanh và vui vẻ, không có gì ngại ngùng cả, có cô thì gửi lại nhưng đưa qua đưa lại thì em cũng để vào túi cô và ra về. Khi đưa bao thư như vậy em sợ có tác dụng ngược lắm, vì đâu phải ai cũng thích mấy chuyện đó, gặp người không thích người ta khó chịu với con hơn nữa. Em không khéo lắm trong ngoại giao, với lại con như vậy làm em khép kính hơn, không hòa mình với các phụ huynh khác nên ít thông tin.

Sáng thấy bộ đồ đi học là con khóc, nói "đừng", mẹ lúc nào cũng giải thích trấn an con. Gặp cô thì con chủ động bỏ tay qua cho cô ẵm.

Con ít biểu hiện gì nên khó thăm dò từ con, con rất thích thì con mới vui ra mặt chứ thường thì con im lặng, lơ là lắm. Kể cả ở nhà ba đi làm về con cũng ngồi im ru, mấy khi nhắc ba thường mua gì đó con thích, nên chơi với con cho con vui con gần gủi thì con còn chạy ra mừng "bánh". Con học 1 năm qua mà em hỏi con chưa nói gì về lớp cả, ngày nào rước con em cũng hỏi hôm nay con ăn gì, cô nào cột tóc cho con, hôm nay con có vui không,..... Nói chung em muốn biết gì thì chỉ có cách hỏi cô.

Em cầu trời cho con gặp được cô giáo có lòng từ tâm, khi con gần hết lớp trẻ em cũng có suy nghĩ có nên cho con ngồi lại lớp cũ, vì con chưa biết gì chắc chắn là sẽ không học được (vẽ, tô, cắt...) ở lớp mầm rồi. Nhưng cũng mong con lên lớp mới xem con có gặp được cô quan tâm con hơn không. Trường hợp con không thích nghi được thì xin chuyển con lại lớp dưới, thậm chí cần thì chuyển trường cho con. Nhưng chuyển lại lớp cũ thì những cô này có muốn tiếp nhận con không, buồn lắm chị ơi.

HN ổn hơn mừng cho bé và mẹ Phương.

Em, Tú
meque
 
Bài viết: 115
Ngày tham gia: T.Hai Tháng 2 17, 2014 7:23 pm

Re: Bé Hiền Nhân - 4 tuổi 3 tháng, phtran1302

Gửi bàigửi bởi phtran1302 » CN Tháng 8 10, 2014 8:56 pm

Haiz... Xem ra thì hiện tại con em đang trong thời kỳ giống HN ngày trước, HN không thích trường, lớp đó, phản ứng lắm, thế mà ngày nào cũng đưa con tới, nghĩ lại thấy thương con vô cùng, mình ép con phải chịu đựng 1 thời gian dài ... Tội lắm !
Chị vẫn không yên tâm môi trường của con em đang học dù là em nói "đạt chuẩn quốc gia" - Theo em mô tả thì cô không hiểu bé, không có cách giúp bé thích thú đến lớp, cũng chưa thể hiện tình yêu thương, chăm sóc để con an tâm thích đến trường. Em cần phải nói với chủ trường hay người phụ trách cho em vào xem con học, em có thể tự vào mà không cho họ biết, chỉ có thế mới tìm hiểu được chân thật hơn.
Xin lỗi nếu như sự "nghi ngờ" của chị làm buồn hay phiền lòng ai đó, nhưng xin thông cảm cho, có 1 đứa con chưa ngôn ngữ thì mình thấu hiểu được con khổ gấp vạn lần trẻ có ngôn ngữ và hiểu biết. :cry:
Phương
phtran1302
 
Bài viết: 3031
Ngày tham gia: T.Hai Tháng 3 16, 2009 12:45 am
Đến từ: Saigon, Viet Nam

Re: Bé Hiền Nhân - 4 tuổi 3 tháng, phtran1302

Gửi bàigửi bởi meque » T.Tư Tháng 8 13, 2014 6:39 pm

Haiz... Xem ra thì hiện tại con em đang trong thời kỳ giống HN ngày trước, HN không thích trường, lớp đó, phản ứng lắm, thế mà ngày nào cũng đưa con tới, nghĩ lại thấy thương con vô cùng, mình ép con phải chịu đựng 1 thời gian dài ... Tội lắm !

Đó là lúc HN mới đi học hả chị? Lúc đó HN đã từng học ở NA chưa? Bao lâu chị mới chuyển trường cho bé? Chị tìm hiểu vì sao bé bị vậy như thế nào? Cuối cùng điều gì làm bé phản ứng vậy chị?

Sáng nay con còn khóc khi ở nhà, trên đường đi thì nằm trên vai ba, vô tới trường thì con tự xách cặp mẹ ẵm vô tới lớp, còn biết dang tay ra cho mẹ cởi áo khoác, rồi tự đi vô lớp chứ không đợi mấy cô ẵm như lúc trước.
meque
 
Bài viết: 115
Ngày tham gia: T.Hai Tháng 2 17, 2014 7:23 pm

Re: Bé Hiền Nhân - 4 tuổi 3 tháng, phtran1302

Gửi bàigửi bởi phtran1302 » T.Năm Tháng 8 14, 2014 1:58 am

Lúc đó HN chưa học NA, vì thấy con vậy chị đưa con tới cô giáo khác là cô giáo dạy thêm cho HN ở nhà, lức đó cô mở lớp nho nhỏ để nhận dạy ít bé thôi, được khoảng thời gian vài tháng cô lập gia đình có em bé, chị mới phải cùng chung với các PH đồng cảnh ngộ làm trường NA. Gian nan lắm em ơi !
Phương
phtran1302
 
Bài viết: 3031
Ngày tham gia: T.Hai Tháng 3 16, 2009 12:45 am
Đến từ: Saigon, Viet Nam

Trang vừa xemTrang kế tiếp

Quay về Giới thiệu Thành viên: bé được chữa trị thế nào...

Đang trực tuyến

Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào trực tuyến.8 khách.

cron