Bé Hiền Nhân - 4 tuổi 3 tháng, phtran1302

Mỗi chủ đề trong mục này như là một căn nhà phụ huynh dựng lên cho con mình. Mong mọi người cùng thăm hỏi hàng xóm, hỏi thăm tiến bộ của các bé và chia sẻ kinh nghiệm với nhau.

Re: Bé Hiền Nhân - 4 tuổi 3 tháng, phtran1302

Gửi bàigửi bởi phtran1302 » T.Hai Tháng 7 28, 2014 11:03 pm

Vậy là quá giỏi rồi Hasu, mẹ và con đều giỏi, quá tuyệt, tuy cực nhưng bảo đảm hết hè 2 con đến trường, em lại nhớ con cho xem. Khi Tết chị ở nhà chăn HN sát nút, thời gian 10 ngày trôi qua, mẹ con quấn quít, có khi mệt mõi muốn nằm 1 chút cũng không được, thế mà hết Tết xong, mình đi làm, con đi học, lại bâng khuâng nhớ con.... "mấy bữa trước giờ này chơi với con, giờ này cho con ăn, giờ này con khóc phải dỗ, giờ này con ngủ...." - Thế đó, ông Trời cho mình tình yêu dành cho con, cho nên cực thì cực mà chắc rằng chịu khó được để cùng con vượt qua từng ngày, em nhỉ !
Phương
phtran1302
 
Bài viết: 3031
Ngày tham gia: T.Hai Tháng 3 16, 2009 12:45 am
Đến từ: Saigon, Viet Nam

Re: Bé Hiền Nhân - 4 tuổi 3 tháng, phtran1302

Gửi bàigửi bởi meque » T.Ba Tháng 7 29, 2014 6:22 pm

Mấy hôm trước em có vào comment rồi lại xóa. Hôm nay vào thấy chị "iu" :D tinh thần khá hơn nên comment lại, chứ mỗi lần em comment làm chị buồn hơn thì em cũng buồn lắm. Và sợ nhất là lời động viên không đúng chổ, đúng lúc làm người nghe đau hơn. Thât ra thì bản thân em cũng vậy, nhiều lúc nghe ai đó động viện mà sao tim mình đau nhói, cay đắng vô cùng. Nhưng họ không ý xấu chỉ vì họ không hiểu. Nên không nở trách vì họ đâu ở trong hoàn cảnh của mình. Buồn, khóc, tự an ủi, tự gượng dậy, rồi vượt qua, rồi vui, rồi hi vọng, rồi thất vọng, rồi buồn, rồi khóc, rồi tự an ủi,.........

Dạo này con gái còn ổn hơn mẹ. Quê vậy đó chị. Thấy con đi học không vui vẻ gì nên cho con nghỉ hè chứ trường vẫn giữ hè. Chị gv bệnh nghỉ suốt em ôm 2 đứa. Con ăn ngủ khó nên chiếm rất nhiều thời gian, nên mẹ không chở con đi chơi, không dạy con học được, không làm được những việc như dự định mẹ đâm ra cáu gắt. Ôi lại cộng thêm cơ quan ba sấp nhỏ có chuyện nữa. Rối như canh hẹ.

Nhưng, ông Trời cho mình tình yêu dành cho con, cho nên cực thì cực mà chắc rằng chịu khó được để cùng con vượt qua từng ngày, chị nhỉ! (Hè hè, đừng kiện em tội đạo văn nha chị. Văn hay người ta mới mượn)

Chị giữ gìn sức khỏe.

Em, Tú
meque
 
Bài viết: 115
Ngày tham gia: T.Hai Tháng 2 17, 2014 7:23 pm

Re: Bé Hiền Nhân - 4 tuổi 3 tháng, phtran1302

Gửi bàigửi bởi phtran1302 » T.Ba Tháng 7 29, 2014 9:11 pm

Muốn cho "canh hẹ không rối" thì em cắt hẹ ngắn thôi, bảo đảm không rối hiiiiiii :D
Đùa vui cho em bớt buồn, bớt stress thôi. Chứ khi mình mệt quá, rồi cứ xoay vòng vòng hoài ngần ấy chuyện...ai mà không stress chứ ? Có khi chị quá "căng" thì chị bảo với HN : "Con ngồi chơi tí nha, mẹ đi ra ngoài chút rồi quay lại liền" - Thế là chị vào rest room rửa mặt, rót ly nước lạnh uống, ngồi xuống 1 tí... khi bớt bớt căng đầu sẽ quay lại với con, còn hơn là mình không kềm chế được thì đánh con là không nên. Khi HN bùng nổ, thì không áp dụng được việc bỏ con 1 mình khi trên "đà" quyết liệt, can thiệp con mà cứ nhắc trong đầu: "kiên nhẫn, ráng bình tĩnh, nếu không mình sẽ làm sai, sai rồi thì sẽ ân hận đó" - Chị tự nói với mình và kềm chế... Có khi con cấu vào tay, vào người chảy máu, rách da...đau đến rướm nước mắt, nhưng cũng không được cáu ;) , bởi cáu thông thường sẽ "đét" vào tay con đau cho coi, con chưa biết giao tiếp, con thấy là lạ khi cấu vào tay mẹ thì mặt mẹ nhăn, mẹ la lên, mẹ nhìn mình....coi bộ vui à nghen ! Mình phải làm sao giúp con hiểu được cách giao tiếp đó là sai, là "hậu quả" sẽ không vui chút nào. Chị đang phải khó khăn dạy con cách giao tiếp đúng :( - Chị ráng chịu đau, lắc đầu : "mẹ đau lắm, con buông ra đi, mẹ dạy con cách kêu mẹ" - Nói nhiều lần, đến khi con chịu buông ra là lúc mẹ nhận lãnh các vết xước sâu rồi :( -
Chỉ có mình trong hoàn cảnh hiểu rõ mà thôi, nhiều khi tâm sự với ai đó, họ tỏ ra thương hại mình khiến mình càng não ruột. Vào diễn đàn này, các gia đình cùng hoàn cảnh nói ra ai cũng hiểu, nên mình cảm thấy được đồng cảm hơn
Phương
phtran1302
 
Bài viết: 3031
Ngày tham gia: T.Hai Tháng 3 16, 2009 12:45 am
Đến từ: Saigon, Viet Nam

Re: Bé Hiền Nhân - 4 tuổi 3 tháng, phtran1302

Gửi bàigửi bởi khanhca » T.Tư Tháng 7 30, 2014 5:47 pm

Thật là buồn khi nghe chị kể HN vẫn còn hay bùng nổ. Trước đây con em cũng thường có hành vi như vậy nhưng nhẹ hơn, lúc đầu em cũng dỗ con, giữ tay con ko cho con tự hành hạ mình, những người thân cũng hay làm vậy, dỗ dành con nhưng vẫn không hiệu quả. Mỗi khi được dỗ dành là con lại được đà làm tới luôn, có hôm khóc la cả buổi. Thế là bố dùng biện pháp mạnh, thấy con khóc la đập đồ đùng đùng, bố bực quá, xách roi quất con mấy roi lằn ngang lằn dọc vậy đó. Lúc đấy con im và chạy đi chỗ khóc để né đòn roi của bố. Thế mà rất hiệu quả. Mỗi khi con muốn bùng nổ hay làm ko thích điều gì là bố xách cây roi ra là con im re chạy đi chỗ khác đứng không dám hở miệng ra khóc đâu. Nếu không có sự hiện diện của bố thì con sắp chuẩn bị bùng nổ với mẹ, mẹ nói "coi chừng ba đem roi xuống à nghen", thế là con bớt đi nếu ko được thì mẹ lấy roi giơ ra cho con, con sẽ im đi đó chị. Đấy là ở nhà.
Còn ra đường con thấy mọi người chiều con hơn nên con đòi gì là đòi cho được, ko cho con thì con sẽ đánh mẹ, đánh vào mặt đau lắm, mẹ giải thích sao con cũng ko nghe đâu. Rốt cuộc mẹ phải bỏ đi ra xa con, mặc cho con ngồi đó khóc một lát rồi sẽ thôi. Mọi người nhìn mẹ và con giống như người hành tinh lạ vậy đó. Nhiều lúc mẹ muốn điên lên vì những ánh mắt đó.
Hôm vào sân bay, máy bay đến trễ bắt con phải ngồi chờ lâu, con thích điện thoại mẹ để nghe nhạc, nhug cầm nghe 1 lát là con lại ném xuống sàn nhà cho rơi riêng pin, nắp... từng mãng con mới thích, mẹ ko cho thế là con đánh mẹ tí tấp, vừa đánh vừa la. Có 1 hành khách lên tiếng là "ồn quá", còn mọi ngừoi khác thì cứ nhìn 2 mẹ con như người hành tinh khác. Mẹ mặc kệ. Xã hội VN là vậy đó mà.
Đôi lời tâm sự cùng chị.
Chào chị!
khanhca
 
Bài viết: 191
Ngày tham gia: T.Ba Tháng 8 10, 2010 11:03 pm

Re: Bé Hiền Nhân - 4 tuổi 3 tháng, phtran1302

Gửi bàigửi bởi phtran1302 » T.Năm Tháng 7 31, 2014 12:12 am

HN "được" áp dùng nhiều "chiêu thức" từ bỏ lơ, cho đến ăn đòn, cho đến bị té nước vào mặt và giữ tay bằng vãi + dây....từ bà nội rồi, em Khanh ah ! Chị biết mình yếu lòng, thương con, nên luôn né sang 1 bên để cho bà trực tiếp với HN - Có khi HN càng khóc và bùng nỗ dữ dội hơn, dường như con chưa ngôn ngữ nên con càng uất ức, thật là đau khổ cho con mà cũng đau xót cho mẹ ! Dạo này HN bùng nổ không lý do. Bà nội lại bảo "con đưa nó đi BS đi, coi chừng bây giờ nó sang thần kinh rồi!" - Nghe mà não cả ruột, xuống tinh thần đến tận cùng ! :cry: :cry: :cry:
Nhiều khi vào web này, thấy nhiều PH cũng trong tâm trạng hoang mang, rối bời, khi chị bình tĩnh được thì còn giúp lời, giúp ý với mọi người, gần đây, đọc các lời tâm sự của PH mà mình cũng cùng tâm trạng thiệt là lòng cảm thấy nặng nề nhiều lắm.
Phương
phtran1302
 
Bài viết: 3031
Ngày tham gia: T.Hai Tháng 3 16, 2009 12:45 am
Đến từ: Saigon, Viet Nam

Re: Bé Hiền Nhân - 4 tuổi 3 tháng, phtran1302

Gửi bàigửi bởi phtran1302 » T.Năm Tháng 7 31, 2014 7:26 pm

Trẻ autism hòa nhập cộng đồng :

http://abcnews.go.com/GMA/video/researc ... on=1206835
Phương
phtran1302
 
Bài viết: 3031
Ngày tham gia: T.Hai Tháng 3 16, 2009 12:45 am
Đến từ: Saigon, Viet Nam

Re: Bé Hiền Nhân - 4 tuổi 3 tháng, phtran1302

Gửi bàigửi bởi meque » T.Năm Tháng 7 31, 2014 8:16 pm

Em mù ngoại ngữ nên không hiểu clip chị trong link vừa rồi. Nhưng nhìn hình ảnh những cậu bé TK trong này thật đáng mong ước cho con.

Con gái em không có hành vi gây nguy hiểm, lắm thì cũng nhõng nhẻo lên khi có gì đó không hài lòng, nói lung tung. Không biết cách biểu hiện tình cảm nên hay ôm cắn, hoặc bấu (làm người thân đau), hoặc ôm, đòi ẵm, liếm mặt nhưng khi đó ý con là con thích người đó, con đang vui, chứ không phải ghét. Chỉ có với em thì con bấu em đau khi con không thích em. Nếu con TK thì con thuộc típ trẻ thiếu nhạy cảm, nhưng em vẫn ngờ ngợ con bị chậm phát triển chứ con không TK. Điều này làm em buồn kinh khủng.

Bé giống con chị khanhca hay cầm điện thoại mẹ quăng xuống đất, vì lúc đầu con quăng thấy nắp, pin văng ra con lượm gắn lại, rồi lại quăng típ cho văng ra con lại lượm....rồi bị mẹ rầy. Không biết con thích làm cho mẹ rầy hay thích mọi thứ văng ra, hay thích vì có cục pin con lượm cắn (con rất thích cắn pin).

Em chưa đánh con lần nào, mỗi khi tức giận thì la hơi lớn tiếng. vậy con cũng sợ lắm rồi, mẹ thấy mẹ có lỗi lắm rồi. Nhưng cũng có hiệu quả nhưng không dám lạm dụng chỉ khi nào mẹ quá căng thôi.
meque
 
Bài viết: 115
Ngày tham gia: T.Hai Tháng 2 17, 2014 7:23 pm

Re: Bé Hiền Nhân - 4 tuổi 3 tháng, phtran1302

Gửi bàigửi bởi khanhca » T.Sáu Tháng 8 01, 2014 1:44 am

Chị ơi, em chia sẻ cùng chị. Trước đây con em cũng có bùng nổ tự đánh mình đến tróc cả da thịt. Em ko biết nguyên nhân vì sao, nhiều lúc bị áp lực công việc từ ông TP như em kể chị đó, về nhà thấy con vậy còn bực mình với con thêm. Nhưng sau này em thay đổi môi trường sinh hoạt cho con vậy mà con thay đổi tất cả đó chị. Thời gian đó con đi học ở trường mầm non, áp lực từ cô giáo và bạn bè khiến con ko thoải mái, trưa con không ngủ được nên về nhà con bực bội phát hành vi, bùng nổ gây gỗ suốt buổi tối đó chị. Con ko lên cân mà người lúc nào cũng bơ phờ. Em quyết định đổi trường cho con, được 1 tuần đầu các cô quan tâm có tình cảm ưu ái với con thế là con rất vui vẻ thấy rõ. Đến tuần sau đó, con lại bùng nổ khó chịu như cũ, em ko hiểu lý do vì sao. Sau tìm hiểu mới biết cô giáo sắp li dị chồng, thế là bao áp lực gia đình cô trút lên đầu con minh all. Em nhìn camera thấy cô đánh con khi con ko chịu cô bưng tô thức ăn lên đút cho con mà con muốn cô để dưới bàn để xúc cho con ăn. Em phát hiện và các cô giao lớp cũ của con muốn con đi học lại, em cho con quay lại sau vài tháng thì bị cô giáo đánh, la, mắng mỗi khi con phá trong lớp. Thế là con bùng nổ trở lại. Còn cô giáo từ chối giữ con, trả con cho ba mẹ.
Lúc đấy em bí quá ko biết gửi con đâu, sau mấy ngày tìm chỗ gửi tư, cuối cùng tìm được chỗ rất tốt cho con. Em gửi con vào giờ hành chính, trưa đón về ăn cơm, ngủ ở nhà. chiều chở gửi lại. 6 tháng con lên 5 ký. Nét mặt vui vẻ hẳn lên, ít bùng nổ như trước và giảm hẳn đi cho đến khi con đi học về nhà được mẹ can thiệp.
Em nói vậy ko có nghĩa là môi trương HN đang học có vấn đề nhưng chị cần tìm hiểu kỹ xem đôi khi đó là môi trường tốt nhưng con lại ko thích ứng được nên gây áp lực cho con khiến con thường xuyên bùng nổ.
Còn việc dung roi hay dây mỗi khi con bùng nổ. Đối với con em, người nào con thật sự sợ thì cầm mấy vật đó giá lên con mới sợ. Mẹ dọa ko xi nhê gi với con. Chỉ có ba thôi. Nhiều khi HN ko sợ bà nội nên HN vùng vẫy và bùng nổ hơn nữa. Vì vậy mà can thiệp hành vi này ko có kết quả đó chị ạ.
Một hôm con ko ngủ cả đêm ba bắt con chạy bộ trên máy chạy, chân con tróc da chảy máu đầy, con la khóc nhưng vẫn chạy. Vậy mà từ đến nay mỗi khi con ko nge lời mẹ điều gì là mẹ nói: "mẹ bỏ máy chạy xuông cho con chạy bộ nghe", thê là con nắm tay mẹ ý bảo mẹ đừng lấy, con sợ đồng thời con ko làm điều mẹ ko thích nữa.
Đôi điều tâm sự cùng chị. Cố gắng lên chị nhé!
khanhca
 
Bài viết: 191
Ngày tham gia: T.Ba Tháng 8 10, 2010 11:03 pm

Re: Bé Hiền Nhân - 4 tuổi 3 tháng, phtran1302

Gửi bàigửi bởi phtran1302 » T.Sáu Tháng 8 01, 2014 2:15 am

Có lẽ chị bị "hội chứng bà mẹ 1 con" nên chị không bao giờ chịu nổi hay can đảm răn con giống Khanhca. Chắc vì thế con biết mẹ yêu thương nên con có đôi khi nhỏng nhẽo, còn bùng nổ không lý do, lần nào chị cũng cố tìm hiểu để khắc phục, có lần biết (đoán thôi), có lần không biết. Vẫn còn là "ẩn số" cho chị giải đáp từng ngày. :cry: :cry: :cry:
Phương
phtran1302
 
Bài viết: 3031
Ngày tham gia: T.Hai Tháng 3 16, 2009 12:45 am
Đến từ: Saigon, Viet Nam

Re: Bé Hiền Nhân - 4 tuổi 3 tháng, phtran1302

Gửi bàigửi bởi phtran1302 » T.Hai Tháng 8 04, 2014 1:21 am

Tuần trước, con chơi với mẹ vô tình đụng cái đầu vào mũi mẹ, nghe tiếng "rắc" máu chảy ra xối xã. Con không nhận biết rằng mẹ đau. Sau đó 1 tuần, con chơi với mẹ, con vui quá, con ôm đầu mẹ cụng trán vào ....mũi mẹ, kết quả là máu tuôn như lần trước sau tiếng "rắc" nhỏ trong mũi ! Lại chấn thương gì đó nữa rồi, có lẽ vết thương cũ chưa kịp lành, lại bồi thêm cú này nữa....Đau quá ! Mẹ nhăn mặt, nước mắt ứa ra, mũi chảy máu và nhìn Nhân nói : "Con làm mẹ chảy máu đau quá nè !" - Con trố mắt nhìn vào mũi mẹ ra vẻ ngạc nhiên pha lẫn sợ hãi, rồi con hai tay ôm mặt, nhăn mặt, con ngã đầu dựa vào mẹ, gục đầu vào mẹ ra vẻ hối hận lắm. Mẹ cảm động, quên đau, ôm con vào lòng : "Uh, con biết hối hận, con giỏi rồi, mẹ hết đau rồi" - Thương con ghê! Con biết yêu mẹ đó chứ.
Phương
phtran1302
 
Bài viết: 3031
Ngày tham gia: T.Hai Tháng 3 16, 2009 12:45 am
Đến từ: Saigon, Viet Nam

Trang vừa xemTrang kế tiếp

Quay về Giới thiệu Thành viên: bé được chữa trị thế nào...

Đang trực tuyến

Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào trực tuyến.7 khách.

cron