gửi bởi phtran1302 » T.Ba Tháng 4 15, 2014 11:45 pm
Thật sự mà nói thì sau khi đọc lời khuyên của sư cô cho cô PTTH chị phát hoảng chứ đừng nói chi cô ấy. Mình cứ nghĩ con mình tạo ra nghiệp ác trong quá khứ, nên chướng nghiệp theo con tới kiếp này và do chính nghiệp ác hình thành từ trong quá khứ xa xưa có mầm mống trong con người của con kiếp này, nên con sẽ có bản tính hung ác, nguy hiểm về sau !!! Thật ra, theo quan điểm của chị, nếu là sư cô thì chị sẽ khuyên bình tâm, khấn nguyện chí thành, làm điều thiện lành trong khả năng, khởi tâm sám hối và chấp nhận hoàn cảnh để chướng nghiệp có thể giảm trừ. Có than khóc nhiều thì tinh thần xuống dốc, còn đâu sức lo cho con, con dựa vào mình, cần mình hơn ai hết, việc tách con ra sống nơi khác không có mẹ là điều hoàn toàn không nên, chỉ nên gửi con bán trú cho con học hành và tối rước về sum họp với mẹ + em - Gia đình là tổ ấm, là nơi quay về trong bình yên. Cháu bé sẽ được tiến bộ, nếu người mẹ vững tâm, kiên cố và bình tĩnh cùng con đúng hướng. Cháu càng bùng nổ là thể hiện sự bất an, sự bế tắc, người mẹ cần gần gũi con hơn chứ không nên đưa con vào gửi nơi nào đó như sư cô khuyên, chị nghĩ điều đó không nên. Vì vậy, nên chị muốn tìm cô ấy để động viên, chia xẽ, giúp cô ấy cố gắng lần tìm ra hướng đúng cho con bằng cách nào mình có thể làm được. Nhưng đến hôm nay, chưa thấy phản hồi nào có được thông tin liên lạc của cô áy.
Cầu mong nơi nào phương xa đó, mẹ con cô ấy được bình yên và sớm vượt qua được khó khăn.
Phương