Nghe Anh Phi nói mà cảm giác như nghe đúc kết về chân lý cuộc sống. Thank Anh vì sự chia sẻ rất chân tình.
Đúng là có con trong hoàn cảnh này mới thấy là bố mẹ chúng mình phải cố cố thôi. Chiều qua từ công ty về bị muộn nên mẹ đã phải phóng như tên bay để về trường đón và đưa con đi học can thiệp 17km. Trong cái rét căm căm lồng lộng của gió mùa về; Mẹ cho con ngồi ghế đằng trước được chắn kính, trời không mưa mà 2 mẹ con vẫn mặc áo mưa. Gió thổi ào ào trên con đường cao tốc dài hơn chục cây số, áo mưa bay phần phật,có những lúc gió thổi cảm giác nghiêng cả xe và người, hai mẹ con vẫn phóng... đến nơi muộn học mất 9 phút... hì... Nhìn qua cửa thấy con khá nghe lời và làm được tương đối theo bài của Cô. Vậy thôi đã đủ để Mẹ con mình nạp thêm năng lượng quay trở về nhà trên chặng đường gió lộng vừa đi qua. Con mẹ cố lên nhé!