caolen đã viết:Thế là khá lắm rồi mẹ KTU àh, dần dần con sẽ quen thôi. Theo mình nghĩ cái gì mình làm đều tốt cho con hết, cứ làm hết khả năng của mình , ông trời không phụ người có công mẹ nó nhỉ. Mình cũng cứ tìm hiểu được gì, thấy cái gì cũng mày mò để dạy con, nhưng mà con thì cứ ì à ì ạch. Lại cứ nghĩ đến bé nhà mẹ KTU để hy vọng đây!
Con gần 5 tuổi rồi mà mẹ Caolen (mà biết đâu mẹ Caolen lớn tuổi hơn thì chết, thôi kêu bằng chị cho chắc hihi).Chị cứ hi vọng đi mà. Con chị giờ bao nhiêu tuổi rồi để em giở nhật ký con ra xem hồi đó con làm được gì nào. Em cũng có viết nhật ký cho các con đấy. Viết trên word rồi in ra đóng thành từng tập. Viết từ khi mới sinh các con kia. Hồi anh của các con em cũng có viết trên Yahoo 360.Rồi thì lúc sinh hai cháu này mạng sập em không biết mà tải về nên mất sạch em tiếc lắm. Nên bây giờ em viết trên word rồi lâu lâu lại in ra đóng thành quyển sợ rằng máy tính nó hỏng lại mất cả thì uổng lắm. Chị cũng viết nhật ký cho con đi để xem con có tiến bộ hay không. Em là em viết chứ không trí nhớ em bây giờ nó cứ lung tung lắm có lúc em quên sạch sanh mọi thứ.
Hồi trước lúc con mới bắt đầu mở em hi vọng lắm lắm. Hi vọng con sẽ tiến nhanh như chị của con và có thể đi học lớp một cùng chị cho vui con và mẹ cũng đở buồn, đở khổ. Nhưng bây giờ thì hết hi vọng rồi vì con chậm quá.
Hôm qua đón con cô bảo chào cô rồi về mà con không chịu chào chỉ đứng vòng tay thôi. Sau đó thấy miệng con mấp máy đúng như đang nói 4 từ "chào cô con về" nhưng mà chẳng nghe tiếng đâu cả. Nhưng mà giờ ở lớp cô nói là con bắt đầu vui vẽ rồi tuy nhiên học thì làm như cho có kẻo sợ cô thôi chứ không tập trung chú ý học. Hôm rồi quyết định cho con học thêm 1 tiếng buổi chiều ở trường sau giờ học. Chọn đúng một trong hai cô giáo ở lớp cũ (hai cô mà con sợ và có vẻ không thích ấy). Em chọn cô là vì thấy cô rất vui vẽ hoạt bát dể thương. Thấy buổi sáng lúc cô đón các bé cô phụ trách thì vui vẽ , dể thương lắm. Nên em nghĩ chắc chắn cô mà dạy con thì một thời gian con sẽ thích thôi. Hóa ra là mẹ cũng hiểu con ra phết. Một tháng trôi qua. Bây giờ con đã rất thích cô rồi. Con nháy mắt cười với cô rất vui vẽ. Và cô nói là trong giờ học thêm con hợp tác tốt lắm và những buổi gần đây con cũng đã chịu nói vài từ rồi. Ở nhà thì con vui hơn chút, bớt khóc nhè hơn, số lần giảm hẳn và thời gian khóc cũng giảm luôn. Con chịu nói theo chị, con có biết bảng chữ cái và số nên ra đường thấy là chỉ tay đọc. Về nhà cũng lôi sách ra đọc.
Thấy con thích múa nên sáng nào em cũng cố chạy cho kịp giờ thể dục của trường mà khi nào cũng bị trể, nhưng mà may là mấy hôm nay sau giờ thể dục thì các bạn đứng lại múa mừng xuân. Vậy là em quay phim về mở lên tivi cho con xem. Con vui lắm. Múa theo đấy nhưng mà múa không kịp, mẹ cũng múa theo mà mẹ kém khoản này lắm nên cũng múa không kịp các cô luôn huống chi là con. Thấy con vui vẽ, chịu bắt chước vậy là em mừng lắm lắm.
Đi học nhịp điệu được hai buổi mà con nhớ động tác ôm vòng lái xe, hôm rồi em đón con ra sân trường vớ được cái vòng vậy là đứng lại múa. Chắc em lại phải đi quay phim cái vụ thể dục nhịp điệu này về cho con múa theo nửa luôn hỉ. Thấy con mà thích gì là em cứ chạy theo con vậy đó. Em hi vọng mình dạy con dựa theo những gì con thích thì sẽ hiệu quả hơn. Con sẽ nhanh nạp hơn.
Em vẫn chưa đi mượn quyển sách mà anh Phi nói để đọc. Nhưng mà em tìm trên mạng và đọc sơ sơ thì thấy hình như con không phải vậy. Em cũng không chắc lắm nửa.