Em xin chào các anh chị. Em là KTU ạ. Em không biết chuyển nội dung bên hỏi đáp sang đây như thế nào nên xin được mở một bài mới ạ. Các anh chị có kinh nghiệm tư vấn giúp em trường hợp của bé nhà em với ạ. Em xin cảm ơn.
Bé bây giờ đã 56 tháng (đầu tháng 5 này là con tròn 5 tuổi).
Em nói sơ qua về tình trạng của con như thế này ạ.
Bây giờ bé đã biết nói. Nhưng ngôn ngữ chưa chủ động nhiều.
Con thuộc khá nhiều bài hát. Khi thích thì con nhảy múa hát nguyên vẹn cả bài hát. Có những bài con phát âm rõ hết các từ trong bài hát. Hát đúng theo nhạc mà con đã được nghe. Có những lúc con cùng chị hát chung vài bài hát như là đang song ca vậy. Tuy nhiên khi được yêu cầu thì con không hát. Con chỉ hát khi nào con thích thôi. Trước đây con thường xem Xuân Mai hát nên giờ con hay đứng lên trên cái tủ đầu giường và hát rồi có lúc làm điệu bộ múa y như trong băng đã được xem. Em nghĩ con chọn cái tủ như là cái sân khấu của con vậy. Ở nhà dưới thì con sẽ đứng lên cái ghế có cái bàn ăn của em bé ấy và nhìn vào tủ kính ở bếp, thấy hình mình mờ mờ trong đó và hát.
Ở nhà con thường hay nói theo mẹ hoặc chị, nói được cả câu dài. Nói liền theo sau khi người khác nói (nhắc lại lời). Hoặc là nói lại câu đó khi có tình huống như vậy xảy ra lần tiếp theo. Ví dụ như khi con khóc nhè thì chị của có sẽ nói "mẹ ơi em U khóc nhè" vậy là sau đó khi con khóc con lại kêu "mẹ ơi" và nói lại câu y chang như chị con đã từng nói. Đôi lúc con chủ động chỉ một số con vật hoặc là vật dụng trong nhà và nói rõ và đúng. Và khi vui mẹ đưa cái bát, đôi đũa, hay là chỉ các tranh ảnh trong sách hỏi con đây là cái gì thì con vẫn trả lời đúng. Rồi lâu lâu leo lên đùi mẹ ngồi đối diện mặt với mẹ và chỉ các bộ phận cơ thể và nói đúng. Đi dọc đường đôi lúc con cũng chỉ những cái con biết và nói.
Con thích xem sách, cứ giở ra nhìn chăm chú trong đó và biết cái gì thì cũng chỉ và nói. Em có cho con và chị học tiếng việt trên mạng (mở trên tivi) và con nhớ mặt chữ nên khi em treo một bảng chữ cái ở nhà thì con chỉ và nói đúng gần hết, hoặc khi em chỉ rồi hỏi con thì con cũng nói đúng. Con còn thuộc được một bài thơ ngắn khi học cái này " Bài thơ con cá vàng; Con cá vàng . Có hai mang. Bơi dưới nước. Đố ai bơi được. Như con cá vàng" Con đọc y chang trên tivi người ta đọc như là học thuộc lòng vậy. Đôi lúc con mới đọc tựa đề bài thơ là "Bài thơ con cá vàng" vậy là em đọc câu tiếp theo "con cá vàng" thì con sẽ đọc "có hai mang"... rồi cứ mẹ một câu, con một câu như vậy. Nhưng mà em cảm thấy con thuộc lòng hơn là hiểu ạ. Khi đến trường con thấy có cái bể cá có con cá vàng ở trong thì con sẽ đọc bài thơ này hoặc là hát bài hát về con cá vàng. Nói chung vì là thuộc nhiều bài hát nên con hay vận dụng bài hát vào đời sống hàng ngày. Ví dụ như em mua cho con con heo đất thì con sẽ hát bài "mẹ mua cho con heo đất" , rồi lâu lâu ra ôm heo và hát. Hay thấy con bươm bướm thì hát bài "kia con bướm vàng", thấy con voi thì hát bài "chú voi con"...
Vấn đề lớn mà em đang không biết làm sao là như thế này ạ:
Ở nhà con chịu nói theo mẹ, theo chị. Con hát hò suốt ngày, rất vui vẽ, cũng có đôi lúc con ngồi trầm tư một mình. Nhưng mà em nhận thấy là con rất vui. Vẫn tham gia vào trò chơi như đua xe, hay chơi tu tu xình xịch cùng mẹ và anh chị. Nhưng mà ở lớp (ở trường mới, con chuyển qua đây tròn 5 tháng rồi) con không nói gì cả. Cô giáo dạy tiết cá nhân nói là khi yêu cầu con làm một số thứ thì con vẫn làm đúng nhưng tuyệt nhiên con không nói theo cô. Con chỉ im lặng và làm thôi. Các cô có vẽ nghi ngờ thông tin của mẹ là con biết nói nhiều lắm. Nhưng hôm rồi khi đón con học thêm em phải chờ gần một tiếng nửa mới đi đón chị của con nên hai mẹ con nán lại sân trường. Con nằm vắt vẻo trên yên xe, mẹ đứng cạnh, và mẹ hát thì con hát, hay khi mẹ yêu cầu con hát bài gì thì con cũng vui vẽ hát. Rồi mẹ nói câu gì thì con nói câu đó và có khi con chủ động nói khi mẹ hỏi : “Mẹ: U dể thương không” thì con sẽ nói là “U dể thương” “U đáng yêu”. .. Nói gần 45 phút rất vui như đang ở nhà vậy. Và các cô đã nghe thấy vì lúc đó sân trường về tối nên khá vắng và mai cô nói với mẹ là hôm qua các cô nghe con nói chuyện với mẹ mà ngạc nhiên nói như bé bình thường vậy. Vậy là giờ các cô đã tin là con có ngôn ngữ rồi đó vì từ ngày sang đây con tuyệt nhiên không chịu chào các cô (ở trường cũ thì khi các cô yêu cầu con sẽ chào đúng tên các cô).
BÂY GIỜ EM PHẢI LÀM SAO ĐỂ CON CHỊU NÓI VỚI NGƯỜI LẠ ĐÂY (các cô đang là người lạ với con vì sang đây 5 tháng mà con bị đổi cô giáo liên tục, đổi lớp nửa nên có thể là con bị làm sao đó. Em không biết là con bị làm sao nửa. Em rất buồn và hoang mang ạ).
Và vấn đề lớn thứ hai là từ ngày chuyển trường tính nết con cũng thay đổi mất rồi. Con hát nhảm , nói nhảm và khóc nhè. Thấy mặt mẹ là con hát một bài gì đó, hát chán thì nói rồi khóc. Đón con ở trường ra tới đường là con kiếm chuyện, con khóc suốt đoạn đường tới trường anh để đón anh rồi tới trường chị để đón chị. Con khóc ầm cả đường phố. Ai cũng nhìn. Đi chơi công viên lâu lâu con lại kiếm chuyện khóc. Con khóc hơn cả tiếng và em làm mọi cách con cũng không nín. Rồi sau đó em chọn chiêu im lặng không nói gì nửa. Con khóc chán rồi con nín. Nhưng mà con khóc lâu quá làm ảnh hưởng mọi người. Hai anh chị ở nhà cũng căng thẳng vì con, mẹ cũng quá căng thẳng luôn. Tính của mẹ trở nên cáu bẳn luôn, đầu thì đau ong ong. Có khi bực quá em quát con. “con có im lặng khi không” vậy là con cứ nhắc lại câu nói đó rồi khóc miết, tiếng khóc tủi hờn vô cùng. Có anh chị nào có kinh nghiệp giúp em giải quyết vấn đề này với ạ. Em thật sự thấy bất lực vô cùng rồi ạ.
Dạo này con khóc nhiều quá và em không dạy được thêm cái gì mới cho con cả. Em nản quá ạ. Em thấy mình thật sự bất lực.
Các anh chị có kinh nghiệm thì giúp em với . Em cảm ơn rất nhiều ạ.