gửi bởi KTU » T.Sáu Tháng 1 03, 2014 7:54 pm
Mấy bé trẻ trẻ bây giờ là vậy chị à. Mà có thể họ không biết tự kỷ là thế nào đâu. Nên thôi em cũng không buồn nửa.
Em kể chuyện em thế này. HÔm rồi tết dương lịch, anh của con đòi đi xem bắn pháo hoa nhưng mà ba mãi xem phim nên hơi trể rồi vì sợ không có chổ đứng để xem nên cha con vội vã chạy. Em nói là không đi nhưng mà hai cô em thấy ba và anh chạy thì cũng chạy theo em chỉ vội thay áo quần và khóa cửa, không mang theo đồ ăn thức uốn gì cả. Lên đó nam thanh nữ tú từng đôi trải áo mưa, bày đồ ăn ra. Ba anh em không để ý gì cầm tay nhau nhảy múa la hét. Rồi đến lúc thấm mệt và đói, khát. Bé em bắt đầu để ý đến mấy chai nước xanh xanh đỏ đỏ. Em goị con đến ôm con và nói là của cô con đừng có lấy nhé. Để mẹ xem có ai bán mẹ mua cho. Con lắp bắp mẹ mua, mẹ mua, của cô, HA. Nhưng có ai bán đâu mà mua, cả biển người không len chân đi đâu được. Em thương con ghê gớm. Rồi pháo hoa bắn đùng đùng. Mọi người đứng cả dậy, mẹ bồng con mãi cũng nặng, con tụt xuống và sau đó thì mẹ cổng chị lên cao để xem pháo hoa và con biến mất. Hóa ra là con chịu khát không nổi nữa rồi. Con đang cúi xuống hút chai coca của ai đó và em nghe bé đó la con rồi sau đó nói thôi cho luôn đó mà hút cho đã. Em lúc này nhắm mắt làm ngơ luôn. Chấp nhận họ nghĩ con là đứa trẻ hư tham ăn chứ có nói con là trẻ TK chưa hiểu nhiều thì ai mà tin (vì hai anh chị của con lúc này cũng khát mà không có ai làm như con cả). Ôi mổi ngày mổi chuyện ,chỉ có các mẹ tự kỷ mới hiểu thôi, những người không cùng trong hoàn cảnh thì không ai hiểu được cả chị à.