Hình như mùa này còn có tên là mùa ốm. Mọi năm, tháng 7 mới bắt đầu lành lạnh ở trong Nam, giờ cuối tháng 6 trời đã lửng lơ giữa lạnh và nóng. Các bố mẹ và con giữ sức khỏe nhé.
Khi về nhà, nằm trên võng đu đưa, bé tự nhiên buột kể cho em nghe (thường thì em phải hỏi hôm nay bé học gì, viết chữ gì, viết được không ...): "cô giáo phạt con vì nước mũi con xì ra (mẹ không để khăn trong túi bé, bé đang ốm), cô phạt con vì con viết chữ xấu". Hay là khi đu đưa thì bé dễ cởi mở, dễ tâm sự hơn hả các anh chị, vậy là lúc nào muốn tâm sự thì mình bảo bé ngồi lên võng ?
Bé viết ra là em đã mừng rồi (em chỉ sợ bé không viết được), mới viết từng chữ cái thôi anh chị ạ. Còn chữ xấu thì xấu quá trời, là "bản chất" của con rồi. Bực bội chẳng giúp được gì. Em chỉ bảo con chữ mẹ ngày xưa cũng xấu, nhưng nhờ tập viết hàng ngày, chữ đã đẹp dần lên (nói xạo với con anh chị ạ, chứ chữ em đẹp lắm ).
Em có nói với cô là nghiêm khắc với cháu, vì ban đầu thì cô hiền, hiền lắm nên bé chẳng hợp tác gì với cô cả (không cho cô cầm tay viết ...). Giờ có vẻ cô lạm dụng từ phạt rồi, lại thấy lo lo. Nghe bị phạt, bé có vẻ ngoan hơn, chịu ngồi yên trong lớp hơn, nhưng nó không khuyến khích bé vui vẻ thực hiện.
Đến lớp mới thấy con khác hẳn bạn bè. Ở nhà nhất mẹ nhì con thật, hihi. Ba lô để dưới gầm bàn, quần áo thay buổi trưa thì vứt đầu này một cái, đầu kia một cái. Thế là lại bảo con cất vào cặp, xếp vở lại vào ngăn bàn ... Bố mẹ phải tranh thủ thời gian một chút ở trường vậy, để giúp con cái gì hay cái đó khi cô giáo không có thời gian nhắc con.