Bé Hiền Nhân - 4 tuổi 3 tháng, phtran1302

Mỗi chủ đề trong mục này như là một căn nhà phụ huynh dựng lên cho con mình. Mong mọi người cùng thăm hỏi hàng xóm, hỏi thăm tiến bộ của các bé và chia sẻ kinh nghiệm với nhau.

Re: Bé Hiền Nhân - 4 tuổi 3 tháng, phtran1302

Gửi bàigửi bởi phtran1302 » CN Tháng 9 15, 2013 7:34 pm

Thật là bức xúc khi đọc câu chuyện của Khanh và của Be An.
Nếu mình vì quá bức xúc rồi mình cũng "bùng nổ" buông lời không kềm chế thì thật không hay, mà phải nín nhịn người kém hiểu biết còn có thể, chứ nhịn người kém văn hóa, kém lòng thông cảm thì thật là khó chịu :x - Người nhà của Be An có đến tiếp không, nếu có thì để người nhà nói chuyện với bà ấy, mình yêu cầu bà ấy có thể khen cháu mình nhưng đừng đem con mình ra dè bĩu làm cái tiền đề "nổi bật" cho sự giỏi giang của cháu bà. Sao em không hỏi bà rằng cháu bà cũng phải bệnh nằm viện đó thôi, có phải là Phù Đổng Thiên Vương đâu mà cỡi ngựa lên Trời, ở đó mà khoe. Rồi ai có xác thân này cũng phải qua nhiều điều bất như ý, hay không may, không vui (nói theo nhà Phật) - Cháu bà có thể khôn lanh, nhưng thời gian còn dài, có khi lớn lên lại làm bà đau buồn cách khác. Con chúng ta luôn thánh thiện, hiền lành, trước sự đời đầy ranh ma, con vẫn trong sáng hồn nhiên, đáng yêu, chúng ta hãy thương yêu và bảo vệ con khi có thể, theo cá nhân chị, không cần phải vị nể nếu ai đó có những lời nói hay hành vi quá đáng làm tổn thương con. Đầu tiên, mình có thể giải thích cho họ hiểu, còn nếu giống như bà kia thì phải nói chuyện nghiêm túc với bà ta yêu cầu tôn trọng con mình và mình.
Phương
phtran1302
 
Bài viết: 3031
Ngày tham gia: T.Hai Tháng 3 16, 2009 12:45 am
Đến từ: Saigon, Viet Nam

Re: Bé Hiền Nhân - 4 tuổi 3 tháng, phtran1302

Gửi bàigửi bởi khanhca » CN Tháng 9 15, 2013 8:18 pm

Con mình chậm như vậy nên hầu như mọi va chạm mà các mẹ kể em đã từng trải qua. Lúc đầu nghe cũng sốc lắm nhưng thời gian rồi cũng nguôi đi. Nhiều lúc sốc đến quẩn trí không thể dạy con được nhưng rồi vài ngày em sẽ lấy lại bình tĩnh để tiếp tục dạy con. Các mẹ hãy vững tâm lên, việc bây giờ là mình phải làm gì để con mình tốt hơn chứ không phải để đối mặt với những lời nói ác ý của những người nhận thức kém.

Lâu nay, Hội nạn nân chất độc da cam cứ mời con em đến nhận quà mỗi dịp trung thu hay tết em đều không đưa con đi vì nghĩ con mình không thuộc đối tượng trên. Nhưng hôm qua nghe một số người khuyên rằng cứ đi để con mình sau này lỡ như mình không nuôi con được nữa thi còn có xã hội lo cho nó, ai biết được ngày mai sẽ ra sao, nên em có dắt con đi.

Đến đấy, nhìn những trẻ khác em thấy thương lắm, xem ra con mình vẫn đỡ hơn phần nào. Mình nên nhìn xuống sẽ thấy lạc quan hơn nhìn lên các chị ạ.

Khi gọi các cháu vào Hội trường để chuẩn bị xem múa Lân, người dẫn chương trình khoảng 60 tuổi, nói thế này: "mời các nạn nhân còn ở bên ngoài vào trong hội trường ...", em nghe mà chướng tai quá, trong khi các cháu bị tật cháu nào cũng phải bố mẹ ôm có dắt đi có, vậy mà họ nói vậy đó. Bà này ngồi phía hàng ghế trên đầu, em lên nói nhỏ vào tai bà "lát nữa cô có nói thì thay từ nạn nhân thành từ các cháu nó dễ nghe hơn cô nhé, từ nạn nhân nghe nặng nề lắm cô ơi", bà nói lại "vậy hả". Thế là mấy lần giới thiệu sau này bà gọi là các cháu.

Khi lên nhận quà, bà quy định cháu nào tự lên được thì không cần bố mẹ lên sẽ dễ nhầm lẫn nên em dẫn con lên cho con đứng trên bục rồi đi xuống, con chờ lâu quá, thấy có bạn cầm chai nước suối đứng ở dưới con thích quá, muốn chạy xuống giật, có một ông bố khác ôm bé đứng lại, bé phản đối "ii" nhưng rôi cũng đứng im đến khi nhận quà, nhưng không thích quà bằng chai nước để súc chơi nên ko thèm cầm, bỏ đi xuống thôi.

Hãy cố gắng lên các mẹ nhé!!!
khanhca
 
Bài viết: 191
Ngày tham gia: T.Ba Tháng 8 10, 2010 11:03 pm

Re: Bé Hiền Nhân - 4 tuổi 3 tháng, phtran1302

Gửi bàigửi bởi phi » CN Tháng 9 15, 2013 8:26 pm

Mình có ý kiến như vầy. Khi ai đó xúc phạm con mình hay với người khác, mình nên có tiếng nói ngay (như bạn đã làm ở hội trường khi họ gọi "nạn nhân" đi vào). Tuy nhiên, chúng ta đừng để người khác lấy đi cái chìa khóa hạnh phúc của mình. Bực mình vì bà hàng xóm không biết cư xử, tức là vô tình để trao cái chìa khóa hạnh phúc của mình cho bà ta cầm, và bà ta ném xuống ao nên hôm đó mình bực dọc.

Tách rời 2 cái đó ra. Can thiệp, lên tiếng vì quyền lợi con mình, và đừng để người xúc phạm con mình cầm đi cái chìa khóa hạnh phúc của mình nhé.
Phi
Special Ed.
Hình đại diện của thành viên
phi
 
Bài viết: 5627
Ngày tham gia: CN Tháng 2 08, 2009 10:23 am

Re: Bé Hiền Nhân - 4 tuổi 3 tháng, phtran1302

Gửi bàigửi bởi phtran1302 » CN Tháng 9 15, 2013 8:43 pm

Anh Phi biết không, nhiều khi bức xúc quá chỉ muốn ...chồm lên làm gì đó cái người xúc phạm con mình. Haiz... kềm chế...kềm chế... chắc con mình cũng không muốn trông mẹ trở thành "mụ phù thủy" vì mình. :evil: :evil: :evil:
Phương
phtran1302
 
Bài viết: 3031
Ngày tham gia: T.Hai Tháng 3 16, 2009 12:45 am
Đến từ: Saigon, Viet Nam

Re: Bé Hiền Nhân - 4 tuổi 3 tháng, phtran1302

Gửi bàigửi bởi khanhca » CN Tháng 9 15, 2013 11:07 pm

Ái da, chị Phương à, nhiều khi em cũng dữ lắm, khi đụng đến con mình em cũng dễ biến thành phù thủy lắm nhưng rồi cũng kiềm chế lại vì sợ người ta nói mình cũng quá đời nên mới sinh ra đứa con như vậy nên em nhịn đó chị Phương. Trong công việc cũng vậy, ai mà nói không đúng về em, em cũng đấu tranh đến cùng nhưng có người bảo em rằng thôi đừng có dữ quá, thua người ta đi rồi để đức cho con nên em toàn nhịn. Nhưng oái ăm họ thấy mình nhịn là họ lại được đà lấn tới nên cũng không tội gì nhịn cả, cái gì đúng thi ta nói, không làm gì ác ý thì không sợ đúng không chị?
khanhca
 
Bài viết: 191
Ngày tham gia: T.Ba Tháng 8 10, 2010 11:03 pm

Re: Bé Hiền Nhân - 4 tuổi 3 tháng, phtran1302

Gửi bàigửi bởi phtran1302 » CN Tháng 9 15, 2013 11:41 pm

Hi Khanh!
Chị cũng thuộc type thẳng tính, bộc trực, nên hồi trẻ khó mà "dịu dàng" :D khi ai đó "đụng chạm" - nhưng giờ hai thứ tóc rồi, quan niệm sống khác trước. Hơn nữa, từ khi sinh con, mình cũng thay đổi hẳn, không còn muốn hơn thua, điều gì cũng nghĩ tới con, làm gì cũng mong cuộc sống con về sau tốt hơn mình bây giờ, lại thêm hướng tâm về Phật pháp, nên đôi lúc dù rất muốn "bùng nổ" thì cũng kềm tâm lại. Chính cuộc sống tâm linh giúp mình nhẫn nại, chịu đựng và chịu chấp nhận hơn. Nếu làm gì để bảo vệ chính đáng cho con được bình yên thì cứ làm, còn làm mà vì cái "tôi" của mình thì mình bớt lại, em nhỉ !
Phương
phtran1302
 
Bài viết: 3031
Ngày tham gia: T.Hai Tháng 3 16, 2009 12:45 am
Đến từ: Saigon, Viet Nam

Re: Bé Hiền Nhân - 4 tuổi 3 tháng, phtran1302

Gửi bàigửi bởi huyencatlai » T.Hai Tháng 9 16, 2013 1:54 am

Chào c Phuong, c Khanh và me An, đúng là nhiều người xấu xí ghê, thấy ngươi khác khó khăn lai càng đào sâu vào nỗi đau cua người ta .Em chưa găp tình huống khó xư như các chi, vì hàng xóm biết bé bi bênh nên thinh thoang hoi thăm thui. Tính em nhút nhát nên găp chuyên là hay khóc, ko đươc manh mẽ như moi người. Có gì bức xúc thì cứ lên đây xa stress, trứoc em hay suy nghĩ về những điều người ta nói, nhưng giờ hoc quên những gì ko đáng, đê bung sinh phiền muôn thêm.
huyencatlai
 
Bài viết: 97
Ngày tham gia: T.Tư Tháng 6 12, 2013 4:33 am

Re: Bé Hiền Nhân - 4 tuổi 3 tháng, phtran1302

Gửi bàigửi bởi phi » T.Hai Tháng 9 16, 2013 1:45 pm

Hi Phương và các bạn,

Khi mình nói nên phản ứng nhưng tách rời việc bị người xúc phạm chi phối tình cảm của mình (làm mình giận dữ, lấy đi "chìa khóa hạnh phúc" của mình), nó không chỉ là một lời khuyên bạn bè với nhau.

amygdala là cái trong não chúng ta ai cũng có, nó có đóng vai trò phụ trong tạo ra trí nhớ dài hạn. Mỗi lần ai đó xúc phạm chúng ta, amygdala là cái thúc dục cơ thể chúng ta tạo ra chất adrenalin, làm tim đập nhanh để có nhiều oxy, thở gấp ... Chúng ta cần cái này vào thời tiền sử để đủ oxy trong máu, đủ năng lượng trong thời gian ngắn hạn để vắt giò lên chạy khi gặp khủng long.

Ngày nay, chúng ta không cần chạy vì không phải gặp khủng long mà là gặp người cà chớn, cho nên amygdala làm chúng ta tức, bực mình cả ngày, adrenalin làm máu đập mạnh vào thành động mạch, làm hại tim ... và khi đi vào trí nhớ dài hạn, nó là cái tạo ra stress, ra anxiety disorder ở phụ nữ nếu bị lập đi lập lại trong thời gian dài. Hãy tập "phản ứng ngay và quên ngay" đi để giữ sức khỏe tinh thần, để đi đường dài với con mình nhé. Người ta xúc phạm mình mà mình không quên đi, tức là mình để cho phép họ xúc phạm mình 24/24 đó.
Phi
Special Ed.
Hình đại diện của thành viên
phi
 
Bài viết: 5627
Ngày tham gia: CN Tháng 2 08, 2009 10:23 am

Re: Bé Hiền Nhân - 4 tuổi 3 tháng, phtran1302

Gửi bàigửi bởi phtran1302 » T.Tư Tháng 9 18, 2013 12:32 am

Link nhạc êm dịu cho các bé ngủ ngon đây các PH ơi : (có thể tìm thêm vào clip nằm bên tay phải nhé)
http://www.youtube.com/watch?v=Vy9bmvm09So

Link nhạc về động vật cho bé xem (tiếc là chỉ tiếng Anh thôi) nhưng giai điệu vui tươi :
http://www.youtube.com/watch?v=Zpg-5UOGFQs
Phương
phtran1302
 
Bài viết: 3031
Ngày tham gia: T.Hai Tháng 3 16, 2009 12:45 am
Đến từ: Saigon, Viet Nam

Re: Bé Hiền Nhân - 4 tuổi 3 tháng, phtran1302

Gửi bàigửi bởi Be An » T.Ba Tháng 9 24, 2013 5:45 pm

Em thấy anh Phi nói sao mà đúng quá...Đúng là thời gian gần đây em đã trao cái "chìa khóa hạnh phúc" của em cho rất nhìu người, từ người xa lạ như bà bác trong bệnh viện đến những người thân trong gia đình. Thời gian bé nằm viện chỉ có 10 ngày, mà thời gian "bệnh tủi thân" của em đến giờ vẫn chưa hết. Bé nằm viện cả 10 ngày nhưng bà nội chẳng thèm đến thăm lấy 1 lần, em buồn lắm nhưng chẳng dám hỏi chồng vì sợ ảnh cũng buồn. Nhưng khi những người mẹ khác chung phòng bệnh hỏi anh ấy "Sao bữa giờ không thấy bà nội bé lên thăm?", em có nghe ảnh trả lời là "Bà nội sợ lên bệnh viện sẽ đem nhìu mầm bệnh về lây cho mấy đứa cháu khác ở nhà" Em cũng không hỏi là câu trả lời đó là do ảnh nghĩ ra để trả lời cho qua chuyện, hay là đó là do bà nội bé nói thật nữa, nhưng mà cảm giác tủi thân vì thấy bà không quan tâm đến cháu cứ đeo đẳng em mãi.
Em sẽ cố gắng giành lại chiếc chìa khóa mà anh Phi nói về phía mẹ con em. Em biết mình có cái bệnh là những lúc rãnh rỗi hay những lúc ru con ngủ, em hay suy nghĩ lung tung rồi lại buồn. Cái bệnh này em phải làm sao để cho hết đây? Em nhớ trước đây mình cũng là cô gái sống rất lạc quan mà ta...
Chị Phuơng ơi, cái cảm giác muốn đè lên người nói xấu con mình "để làm cái gì đấy" của chị, em cứ nghĩ là chỉ có mình em có chứ, ai ngờ chị cũng có, hihi. Nhưng mà cái hình ảnh ấy chỉ xuất hiện trong đầu em thôi, chứ cũng không dám "biến suy nghĩ thành hành động" bao giờ. Phản ứng thường xuyên của em trước những tình huống đó là ẵm con đi chỗ khác, sau đó là lên Facebook chửi ầm ầm cho hả cơn giận :lol: ...Mặc dù con em vẫn vô tư, vẫn cười và hồn nhiên trước những lời nhận xét về mình nhưng em vẫn không muốn con phải nghe. Em chỉ mong sao tất cả những người trên thế giới này sẽ hiểu rằng các bé chẳng có tội gì cả, các bé không phải là thứ dịch bệnh để mọi người phải xa lánh, càng không phải là thứ vết đen xã hội để mọi người có thể dè bỉu. Các bé vẫn là những thiên thần, những đứa trẻ thánh thiện nhất.
Thuơng cả nhà nhìu lắm!!!
Ba thương bé AN vì bé An đẹp giống mẹ
Mẹ thương bé AN vì bé AN xấu giống ba ^^
Be An
 
Bài viết: 37
Ngày tham gia: T.Hai Tháng 3 11, 2013 10:09 pm

Trang vừa xemTrang kế tiếp

Quay về Giới thiệu Thành viên: bé được chữa trị thế nào...

Đang trực tuyến

Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào trực tuyến.8 khách.

cron