gửi bởi MeCua » T.Bảy Tháng 8 24, 2013 8:15 am
Mình ở Hà Nội lấy chồng về Bắc Giang mẹ huyencatlai ạ. Hai vợ chồng mới sang Lào được 2 năm, vừa mở xong cty du lịch riêng nên chưa biết khi nào về Vn cả. Mỗi năm về VN ít nhất 1 lần vào dịp Tết. Sống bên này buồn tẻ lắm chứ ko vui vẻ như ở Vn, nhưng được cái không khí trong lành lắm, không ồn ào, xô bồ và bon chen như ở Hà Nội. Nhiều lúc nhớ nhà kinh khủng ấy. Đúng là nuôi con nhỏ vất vả, con mình thuộc diện khó nuôi nên càng vất vả, nhiều khi khóc tu tu mà bất lực. Số vợ chồng mình vất vả về đường con cái quá, chắc chả ai khổ sở về con như mình cả, ko muốn nhắc lại những đau buồn đó nữa. Bé này là bé thứ 2 của vc mình đấy, bé đầu mình cũng sinh sớm khi bé được 32w nhưng bé không có duyên với bố mẹ, bé mất ngay khi được sinh ra.
Giờ đến bé này mình cũgn đa ối và sinh sớm, sinh bé ra ốm yếu phải nằm viện điều trị cả tháng trời và sau đó là quãng thời gian nuôi con trong nước mắt và lo lắng. Ơn trời giờ bé được như vậy vc mình mừng lắm ấy mẹ nó ạ. Mỗi người một hoàn cảnh nên chỉ biết cố gắng và chịu đựng thôi. Chỉ thươgn bố mẹ chồng ở nhà mong ngóng cháu nội, lúc nào cũng chỉ sợ vc mình nói dối về tình trạng sk của cháu. Mình phải thường xuyên quay clip gửi về cho ông bà xem để ông bà yên tâm đấy.
Giờ mình chỉ ước sao con phát triển bình thường và béo lên thôi, bé còi quá nhìn mà xót. Ám ảnh con còi lắm mẹ huyencatlai ạ. Ước gì một ngày nào đó con béo lên, chỉ cần đủ chuẩn thôi là được. Nhiều nỗi khổ tâm thế đấy. Bố mẹ chồng rất thươgn vc mình, ko bao giờ gây áp lực gì cả nên mình lại càng cảm thấy có lỗi với ông bà nhiều quá. Chồng cũng động viên vợ rất nhiều, giúp đỡ mọi việc có thể nên mình thấy yên lòng lắm. Thươgn con mà ko biết làm sao cả. Buồn lắm ấy.