Khi nào con cần mẹ thì con gọi thôi, còn khi không có "yêu cầu" gì thì gọi chi cho ... mệt !
Như bản thân chị đây, khi buồn, khi vui, khi có điều gút mắc trong cuộc sống, khi bế tắc...câu chị thường bật ra vẫn là : Mẹ ơi ! Bởi mẹ là bờ vai chở che, sự dịu dàng ve vuốt cho tinh thần mình được bình yên...vvv...v.vvv.... Em biết Mẹ chị đâu không? Mẹ chị lên thiên đàng rồi, thế mà bây giờ chị vẫn nhớ vẫn gọi mẹ. Em tìm hiểu tâm lý con nhiều hơn nữa để hiểu con hơn, không nhất thiết có mẹ thì gọi mẹ, thấy mẹ thì gọi mẹ. Có mẹ rồi, tự nhiên gọi làm chi, mẹ ở nhà gọi làm gì, con chỉ gọi khi nào con thấy cần mà thôi.