Be 42 thang khong noi chuyen voi ban

Xin chia sẻ kiến thức, kinh nghiệm, quan niệm của bạn để mọi người cùng học hỏi, khích lệ và đồng cảm với nhau.

Re: Be 42 thang khong noi chuyen voi ban

Gửi bàigửi bởi phi » T.Năm Tháng 10 04, 2012 10:24 pm

Cô giáo nói với em khi đưa vào trò chơi nhóm, các bạn trong nhóm đẩy bé ra nói "T không biết chơi". Bé nhà em cứ nài: "Cho T chơi". Cô lại phải giải thích với tụi nó T có biết chơi, T làm được cái này cái kia ...


Trò chơi cho trẻ em không TK thường nhắm vào 2 vùng khác nhau:

1) Làm tốt hơn các bạn để chiến thắng (chất lượng)
2) Làm nhanh hơn các bạn để chiến thắng (số lượng)

Trong khi đó trò chơi cho các trẻ TK, AS thì nhắm vào các mảng khác, ví dụ như tập cho trẻ quen với những thay đổi. Chọn 1 trò chơi tập thể mà có cả 2 loại mục tiêu khác nhau không dễ đâu. Bạn nên nói cô giáo tập trung tìm trò chơi thích hợp hơn là giải thích cho các trẻ khác chấp nhận. Thay vì giải thích, nên có người ngồi hỗ trợ bé.

Về vụ (1) và (2), mỗi loại trò chơi đều có ý nghĩa khác nhau. Nếu bạn để ý thì thấy đề thi đại học tại VN thuộc loại (1), tức là cho tương đối đủ giờ để học sinh giải các bài toán rất khó . Đề thi vào đại học tại Hoa Kỳ vd như SAT, GRE hay GMAT môn toán thường là loại (2), tức là bài toán không khó nhưng học sinh hơn nhau chỗ ai giải nhanh hơn (đồng nghĩa với có cách giải sáng tạo nhanh hơn các bạn khác). Chuyện này nói thêm thì lạc đề nên xin phép ngừng ...
Phi
Special Ed.
Hình đại diện của thành viên
phi
 
Bài viết: 5627
Ngày tham gia: CN Tháng 2 08, 2009 10:23 am

Re: Be 42 thang khong noi chuyen voi ban

Gửi bàigửi bởi bienca » T.Tư Tháng 10 24, 2012 8:04 pm

Chắc giờ anh Phi đang ở giữa Sài Gòn, trong quán cà fe Sỏi đá gì đó nhỉ?

Chị Tường Anh chắc đang bận "hội giảng", em nói theo từ bên này. Mấy tuần nay, các cô giáo ở trường con em phải thi lý thuyết, thực hành. Hàng năm, Sở Giáo dục đào tạo đều có đợt kiểm tra các cô giáo.

Chơi trò gì đúng là khó anh chị nhỉ. Không phải trò gì bé cũng tham gia được, thường là lảng đi, bỏ ra ngoài. Hôm nọ nhảy xông phi qua bờ rào cây, bé nhà em ... đứng ngắm. Rồi em bê bé nhảy qua. Xong rồi nó cũng có vẻ thích, bước qua, chứ không nhảy. Rồi bắt chước các bạn dê dép trượt sàn. Chơi làm nó chú ý tới người khác hơn, biết điều chỉnh hành vi cho phù hợp thay vì chăm chăm nhìn có mình. Đôi lúc, nản, em thả bé cùng bạn nhảy nhông nhông trên nhà hơi, hay ngồi túm tụm trên cầu trượt và cùng trượt xuống.

Em học một cách mặc cả với bé các anh chị ạ. Giờ đi tắm, mẹ nhắc bé lấy quần áo. Bé lôi quần đòi mặc luôn (người đang mặc mỗi cái áo). Bé nói: "Mặc quần". Em "Lấy quần áo đi tắm". Sau năm lần bảy lượt "mặc quần" " đi tắm", em đổi "mang quần áo đi tắm". Có lẽ từ "mặc" và "mang" giống nhau ở chữ "m", và vì thế không khác nhau lắm, nên bé vui vẻ đi tắm luôn. Vậy nên những từ láy âm (âm đầu, âm cuối) dường như có tác dụng khi giúp bé thay đổi ý định anh chị nhỉ. Các bé thường gặp khó khăn về thẩm định âm thanh ?
bienca
 
Bài viết: 95
Ngày tham gia: T.Hai Tháng 6 13, 2011 8:12 pm

Re: Be 42 thang khong noi chuyen voi ban

Gửi bàigửi bởi bienca » CN Tháng 12 09, 2012 6:40 pm

Cuối tuần rồi, mình và bé đi thể dục (đi thể dục cốt để được ăn bim bim khi tới đích). Đang đi, một chú bé chạy trước, quay lại phía bé mỉm cười. Bé chẳng hiểu cả (chắc vậy), những cũng biết lịch sự cười trừ. Chú bé chạy về phía sau để đợi bà. Một lúc sau, chú bé lại vọt lên trước, quay về phía bà chỉ “Bạn này học cùng con”. À ra thế, nó mà không nói, mình và bé đều không biết vì sao mình cười luôn.

“Con đi cùng bạn đi”. Mình và bà của chú bé đều nhắc với hai đứa thế. Nhưng chú kia đúng là một con thỏ, chạy nhanh hơn cả mình. May mà nó biết dừng lại đợi bà. Rùa nhà mình chạy theo kiểu đánh tay rất oách, nhưng chân thì đi bộ, biết khi nào đuổi kịp bạn. Thế là mình cùng chạy. Hai bên cứ chạy một lúc là dừng lại, và hai mẹ con vẫn không bắt kịp “thỏ” kia.

Gần đến đích, “rùa” ta nhớ tới gói bim bim. Nó kéo tay mình chạy lệt sệt, chạy không nghỉ. Thỏ vì đợi bà, một lúc mới lò dò đến nơi.
Thỏ vẫn là thỏ thôi. Có điều, nếu không có “gói bim bim”, chắc rùa ta chẳng đến đích, chẳng vượt được thỏ “ngoạn mục” thế.

Chúc cả nhà một tuần mới sảng khoái, một động lực “như quả bom nguyên tử” để cùng con tiến bộ nhé :D .
bienca
 
Bài viết: 95
Ngày tham gia: T.Hai Tháng 6 13, 2011 8:12 pm

Re: Be 42 thang khong noi chuyen voi ban

Gửi bàigửi bởi bienca » T.Tư Tháng 2 27, 2013 6:30 pm

Mấy tháng nữa, em và bé lại đối diện với cánh cửa thứ hai - vào lớp 1. Nhưng sẽ không nghĩ xa xôi gì nữa, vì những gì làm được chỉ nằm trong ngày hôm nay.

Em vẫn tập cho bé tập trung, mỗi ngày lên 5, 10 giây. Giờ cũng được 5 phút, làm bài một mình không có em ngồi cạnh. Bài là vẽ thêm hình vào tranh, rồi tô màu ... chưa có gì phức tạp. Bé vẽ ẩu và nghuệch ngoạc lắm.
Thử cho bé đồ số và một số chữ, thì bé làm được. Nhưng bỏ mất nét mờ là bé chịu không viết được chữ đó, không biết trong tương lai liệu bé có thể gặp khó khăn khi tự viết ra không anh chị?

Hôm nay đọc thời khóa biểu của lớp 1 - 40 phút - 40 phút - ra chơi 20 phút - học 40 phút - học 40 phút - Hết giờ. Em ngất trên cành quất luôn. Giờ mới tỉnh lại. Mười mấy năm sau ngày cắp sách tới trường, giờ thể dục trong hệ thống các môn học vẫn teo tóp: 1 tiết cho cả tuần, còn là ngồi trên bàn học. Nhưng mục tiêu giáo dục vẫn phải là toàn diện. Có đủ sức khỏe không để theo nổi đây. Hihi lại mắc bệnh kêu ca rồi.
Thế nhưng, cũng có những lúc e vui không tả được. Hôm qua, giờ đi ngủ, em bảo bé mẹ con mình đọc thơ nhé. Em mở màn bài phổ cập của bác Phạm Hổ: "Mười quả trứng tròn", bé xướng theo "Xu-ka đang rán" ... Hihi, cũng biết xuyên tạc. Nhưng chỉ tới đây là bé lại tịt ... hỏi "Mẹ ơi thế nào nữa nhỉ". Em hỏi lại "Thế rồi Đô rê mon ... ". Bé: "Đô rê mon, Nôbita, Chai en, Xê kô trên gác "...

Kỹ năng giao tiếp thì ì ạch nhất các anh chị ạ. Nhưng em sẽ cố gắng đạp đổ bức tường nhút nhát của mình để vươn sang các nhà khác. Chả còn cách nào cả các anh chị nhỉ?

Chúc cả nhà luôn dồi dào sức khỏe và các bé luôn mang tới niềm vui cho bố mẹ mỗi ngày.
bienca
 
Bài viết: 95
Ngày tham gia: T.Hai Tháng 6 13, 2011 8:12 pm

Re: Be 42 thang khong noi chuyen voi ban

Gửi bàigửi bởi phi » T.Năm Tháng 2 28, 2013 3:12 pm

Nhưng mục tiêu giáo dục vẫn phải là toàn diện.


Nếu không được toàn diện, bạn cần bỏ bớt một số môn, thì bạn có thể áp dụng quy tắc này: học cái gì để con tôi có thể áp dụng cho cuộc sống hàng ngày của bé. Học màu xanh/đỏ/vàng là cần thiết để biết luật giao thông. Học 30 loai` cá khác nhau thì có lẽ không quan trọng bằng học các con vật cần tránh xa (gián, rết, chuột ...).
Phi
Special Ed.
Hình đại diện của thành viên
phi
 
Bài viết: 5627
Ngày tham gia: CN Tháng 2 08, 2009 10:23 am

Re: Be 42 thang khong noi chuyen voi ban

Gửi bàigửi bởi bienca » T.Năm Tháng 2 28, 2013 5:25 pm

Anh Phi ơi,hay hôm nào em post bộ sách giáo khoa lớp 1, anh xem giúp gạch nội dung gì đi được không :D?

Em không biết phải giải thích sao cho con hiểu chuyện nhanh chậm, thắng thua khi chơi là bình thường. Mỗi khi em thắng bé, là bé không muốn em chơi với nó nữa. Mặc dù nó vẫn thích chơi. Rồi nó khóc hu hu ... ỉ ôi suốt. Lúc này, em có thể dạy cho bé nhận biết về cảm xúc của mình (buồn vì thua), và cách vượt qua ? Một là chơi tiếp để thành thục hơn, hai là thôi không chơi nữa, ngồi nhìn các bạn chơi. Như thế được không hả anh?

Bây giờ mới thấm làm bố mẹ con đặc biệt phải có thần kinh thép, nếu không thì dễ manh động với con. Hôm nay em đã buột ra một câu như thế: "Câm mồm ngay". Bé ngừng bặt không ỉ ôi gì cả, nghĩ lại bé mà không nói luôn thì chắc mình tiêu rồi. Có những câu chế giễu của người ngoài rồi người trong nhà làm mình tức tối, rồi đổ lên con mình. Phải chi mình là một tàu lá khoai, để tất cả những điều ấy trôi đi mà chẳng để lại tì vết.
bienca
 
Bài viết: 95
Ngày tham gia: T.Hai Tháng 6 13, 2011 8:12 pm

Re: Be 42 thang khong noi chuyen voi ban

Gửi bàigửi bởi phi » T.Năm Tháng 2 28, 2013 8:56 pm

Có những câu chế giễu của người ngoài rồi người trong nhà làm mình tức tối, rồi đổ lên con mình.


Tình cờ hôm nay đi đường nghe radio, 1 cô gọi vào hỏi: "Sao chồng em đi làm về cứ hay hét, gây với em". Anh chàng trên đài trả lời: "Vì chồng em là 1 tên nhát gan, chắc bị người khác bắt nạt ở chỗ làm mà không dám nói gì, về thì tìm vợ mà xả." :lol:

Mình nghe thật sự là hơi tự ái dân tộc 1 tí :twisted: , vì người hỏi là người Á châu (mình nghe giọng nói tiếng Anh nên đoán vậy), còn anh chàng trên đài là 1 anh làm tâm lý người Mỹ. Anh ta nói thì hơi vơ đũa cả nắm, nhưng chắc cũng đúng cho vài người.
Phi
Special Ed.
Hình đại diện của thành viên
phi
 
Bài viết: 5627
Ngày tham gia: CN Tháng 2 08, 2009 10:23 am

Re: Be 42 thang khong noi chuyen voi ban

Gửi bàigửi bởi phi » T.Năm Tháng 2 28, 2013 9:00 pm

Em không biết phải giải thích sao cho con hiểu chuyện nhanh chậm, thắng thua khi chơi là bình thường. Mỗi khi em thắng bé, là bé không muốn em chơi với nó nữa. Mặc dù nó vẫn thích chơi. Rồi nó khóc hu hu ... ỉ ôi suốt. Lúc này, em có thể dạy cho bé nhận biết về cảm xúc của mình (buồn vì thua), và cách vượt qua ? Một là chơi tiếp để thành thục hơn, hai là thôi không chơi nữa, ngồi nhìn các bạn chơi. Như thế được không hả anh?


Bạn chơi các trò chơi gì đó mà nhanh chóng, chơi nhiều lần, có tính ngẫu nhiên (như đổ xúc xắc). Lúc bạn thắng, lúc bạn thua. Rồi ngồi trong nhà, lúc khen bé, lúc khen người khác. Bạn dạy cho bé biết khái niệm có lúc thắng lúc thua trước đã, rồi mới bày tỏ cảm xúc, rồi mãi sau này mới là cách vượt qua (tức là nhận biết tại sao mình buồn chứ không phải là đè nén tình cảm cái kiểu "lớn rồi không được khóc" nhe).
Phi
Special Ed.
Hình đại diện của thành viên
phi
 
Bài viết: 5627
Ngày tham gia: CN Tháng 2 08, 2009 10:23 am

Re: Be 42 thang khong noi chuyen voi ban

Gửi bàigửi bởi bienca » T.Hai Tháng 3 04, 2013 8:16 pm

Chào các anh chị,
Hôm rồi em chơi trò rút que để làm rơi khỉ. Tung xúc sắc mặt nào, thì rút que màu đó, làm rơi khỉ mới được. Cháu có vẻ biết luật chơi, biết mình thắng (được khỉ). Mẹ toàn chơi lép, rút những que không có con khỉ nào để nhường cháu thắng. Nhưng dần dần, e không chịu “lép” nữa (mẹ cay cú :lol: ). Thế là e chơi được rất nhiều khỉ, cháu tức giận, lúc đầu đòi giành khỉ của mẹ. Em: “Không được, khỉ của mẹ”. Sau đó là khóc ầm lên, ôm lấy mẹ. E cũng không quát, không nói “đừng khóc nữa”. Được một hồi thì cháu im anh ạ. Nhưng kiểu này mà đem ra chơi ở lớp chắc không ổn ạ. Cháu khóc mãi rồi sẽ dần dần sẽ "chấp nhận" khi người khác thắng không hả anh chị?
Rồi những trò chơi khác nữa, nếu cháu hay thua thì có ảnh hưởng đến lòng tự tin của cháu không ạ?
Còn trò oẳn tù tì thì chơi buồn cười lắm anh chị ạ. Em bảo nghe hết câu “ra cái này” là phải ra ngay. Cháu toàn đợi mẹ ra, rồi cháu mới uốn tay để ra hình thắng mẹ. Chắc cháu không hiểu yêu cầu của mẹ?

Em post bài học về xin lỗi ở topic của anh Bảo (chị TA hướng dẫn), e thấy rất hay. Bé nhà em cũng đã biết nói xin lỗi khi làm điều gì làm mẹ bực mình, xong rồi đâu lại đấy ạ. Ngày trước, các phụ huynh cập nhật rất tỉ mỉ về con mỗi ngày, giờ là một kho tư liệu vô giá để người đi sau như em áp dụng.

"Nè, không phải thấy thiên hạ xin lỗi là xiêu lòng nhé! XIN LỖI đồng nghĩa với TỪ NAY KHÔNG LÀM NỮA. Vì vậy, ở trường hợp lý tưởng, ngừoi ta chỉ có thể xin lỗi một lần mà thôi.

Vì những gì lý tưởng không xuất hiện ở đời này, nên chúng ta sẽ chấp nhận cho một cá nhân xin lỗi nhiều lần. Tuy nhiên, cá nhân ấy vẫn phải hiểu rằng họ nên cố gắng không làm nữa.

Người ta nghĩ rằng dậy cho trẻ con điều này là vớ vẩn, vì chúng quá bé để hiểu. Không hẳn đâu. Nếu mình lôi ra những ngôn từ to bự thì dĩ nhiên trẻ con sẽ tròn mắt lên rồi bỏ đi ngay khi chúng ta còn đang mải mê giảng thuyết. Bảo làm thế này: Khi con xin lỗi, Bảo lấy tờ giấy, nói với con rằng "con xin lỗi thì ba tha, nhưng con hứa không đánh ba nữa, vậy con ký vào đây." Dĩ nhiên con không biết ký, mình chỉ cần con đánh dấu vào đấy (vẽ hình tròn hình vuông, vẽ cái mặt, vẽ chữ A chữ B, gì cũng được). Sau đó, Bảo cùng với con dán mảnh giấy ấy lên tường. Một tiếng đồng hồ sau, Bảo chỉ vào giấy nói "con hứa không đánh ba nữa kìa". Ba tiếng sau, BẢo lại làm thế. (Khi con ngủ rồi thì tha, đừng gọi dậy nhắc nhé! ). Hôm sau, Bảo lại chỉ giấy cho con thấy. Cứ thế...

Khoảng 3 ngày sau, có thể con lại dơ tay đánh ba. Bảo đừng tỏ thái độ gì, chỉ điềm tĩnh chỉ vào tờ giấy, và nhìn con theo kiểu "tôi chờ xem anh xử thế làm sao đấy!" Lúc này, khi con trở lại xin lỗi, sẽ có một tò giấy khác có chữ ký của con, dán cạnh tờ kia. Lời cảnh cáo lúc này là: "Con hứa lần thứ 2 nhé. Hai chữ ký nhé! Nếu con làm nữa, ba sẽ phạt quay mặt vào tường"."
bienca
 
Bài viết: 95
Ngày tham gia: T.Hai Tháng 6 13, 2011 8:12 pm

Re: Be 42 thang khong noi chuyen voi ban

Gửi bàigửi bởi phi » T.Hai Tháng 3 04, 2013 9:00 pm

, Bảo lấy tờ giấy, nói với con rằng "con xin lỗi thì ba tha, nhưng con hứa không đánh ba nữa, vậy con ký vào đây.


Bên can thiệp tâm lý trẻ thành niên, mình dùng cái này rất nhiều . Bạn cho các em viết vào giấy . Khi người ta chăm chú viết, người ta cảm thấy phải chịu trách nhiệm hơn so với chỉ nói ra. Ở VN có cái vụ bắt viết kiểm điểm mà hồi nhỏ tôi rất ghét (vì bị cô giáo bắt viết thuong xuyên :lol: ), nay đi học đi làm mới biết về tác dụng tâm lý của nó.

Cháu khóc mãi rồi sẽ dần dần sẽ "chấp nhận" khi người khác thắng không hả anh chị?


Bạn có 2 mục tiêu khác nhau. Một là tập cho bé việc "người khác được, mình không được" là chuyện b`nh thường . Mục tiêu hỗ trợ cho mục tiêu này là "sự vật luôn thay đổi" để bé hiểu trời có lúc nắng lúc mưa . Mục tiêu thứ 2 là sportmanship, tinh thần thể thao, nói đơn giải là chơi game nó vui ở chỗ có người chơi, không phải ai thắng hay thua .

Vậy giờ bạn làm sao? Bạn kể chuyện về các vật thay đổi, kể chuyện lúc rùa thắng thỏ lúc thỏ thắng rùa . Rồi chuyển qua chơi game rùa đua với thỏ (để cho bé thua thì bé ngh~ là thỏ thua chứ mình không phải thỏ). Từ từ rồi cho bé thua thật . Đó là pp desensitize bên tâm lý, cho quen dần.
Phi
Special Ed.
Hình đại diện của thành viên
phi
 
Bài viết: 5627
Ngày tham gia: CN Tháng 2 08, 2009 10:23 am

Trang vừa xemTrang kế tiếp

Quay về Chia sẻ kinh nghiệm dạy dỗ, điều trị cho bé...

Đang trực tuyến

Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào trực tuyến.172 khách.

cron