Sao bé sợ cắt tóc?

Xin chia sẻ kiến thức, kinh nghiệm, quan niệm của bạn để mọi người cùng học hỏi, khích lệ và đồng cảm với nhau.

Sao bé sợ cắt tóc?

Gửi bàigửi bởi nguyá»…n văn vinh » T.Hai Tháng 8 24, 2009 11:34 pm

Xin chào các chuyên viên, tôi là thành viên mới của diễn đàn. Con trai tôi hiện đang được 32 tháng, cháu chậm nói ( đó là kết luận của BVNĐ2), nhưng có vài nét tự kỷ. Hiện tôi đang cho cháu đi học tại trường mầm non Ước Mơ, mỗi ngày can thiệp cá nhân 1 giờ với cô giáo tâm lý ( vì cháu đang học lớp bình thường). Các cô bên trường này bảo cháu có vấn đề về tâm lý. Hôm nay tôi nhờ các chuyên viên giúp tôi làm sao để cháu không còn sợ đi cắt tóc nữa. Từ tháng 2/2009, đó là lần cuối cùng cháu chịu đi cắt tóc. trước đây cháu đến tiệm thường cũng rất sợ, nhưng mẹ và bà cũng cố gắng giữ cháu và cũng cắt xong. Tuy nhiên sau tháng 2 đến giờ, mỗi lần tới tiệm cháu đều khóc và phản ứng rất mạnh nên không bao giờ cắt được. Dù trên đường đi và trước đó mẹ cháu đã nói chuyện với cháu rất nhiều. Vui lòng cho tôi biết tôi phải làm gì??? Xin chân thành cảm ơn
nguyễn văn vinh
 
Bài viết: 514
Ngày tham gia: T.Hai Tháng 8 24, 2009 8:32 pm

Re: Sao bé sợ cắt tóc?

Gửi bàigửi bởi Nguyen,Anh » T.Hai Tháng 8 24, 2009 11:44 pm

Phần trả lời từ chuyên viên Cùng Nhau Vượt Khó

Chào mừng bạn đến với diễn đàn và Con Của Mẹ.

Trẻ con sợ cắt tóc có thể vì âm thanh và độ rung của tông đơ. Thường ra thì tiếng máy xay sinh tố, máy hút bụi, tông đơ... có những tần số làm cho tai của các em đau. Tiếng động loại này lại không thể làm cho biến đi khi sử dụng. Bạn có thể cho bé chơi chiếc tông đơ thử xem. (Điều kẹt là không phải khi nào cũng tìm ra cái tông đơ cho trẻ chơi). Bạn cũng nên thử xem bé có sợ những gì rung rung tương tự không. Có phụ huynh thì thành công khi dùng hai chiếc nút che tai (trên máy bay hay dùng).

Nếu bé đi cắt tóc mà không phải sử dụng tông đơ trong những lần vừa qua, có thể bé hoảng vì thấy kéo. Bạn nên cho bé chơi thử kéo, để bé hiểu rằng chẳng có gì làm hại được bé.

Có một điều bạn không hỏi, nhưng tôi muốn hỏi bạn cho chắc ăn: bác sĩ bảo bé chậm nói và có nét tự kỷ. Đấy là những nét nào hả bạn? Và "chậm nói" được dựa trên biểu hiện ra sao? Bạn không cần trả lời nếu không thấy có gì cần quan tâm về chẩn đoán nói trên.

Nguyễn Tường Anh
Nhóm Chuyên Gia TK
Nguyễn Tường Anh
Nhóm Chuyên Gia TK
Hình đại diện của thành viên
Nguyen,Anh
 
Bài viết: 4504
Ngày tham gia: T.Bảy Tháng 1 10, 2009 12:05 pm

Re: Sao bé sợ cắt tóc?

Gửi bàigửi bởi nguyá»…n văn vinh » T.Tư Tháng 8 26, 2009 1:44 am

Cảm ơn chị đã trả lời câu hỏi của tôi.Tình hình của con tôi là khi 18 tháng bé có bập bẹ vài từ ( baba, cá, mở..) sau đó cũng có nói thêm vài từ khác : Ni( tên bé giúp việc), đi, tivi, mama, bà, ạ ... Thấy bé cũng chậm nói và có nhiều kỹ năng sống thua các bạn ( 12 tháng biết vẫy tay chào, sau đó không làm nữa) tôi có hỏi bs và chỉ nhận được câu trả lời là bé chậm nói ( con trai chậm hơn con gái), rằng từ 24 tháng trở lên bé sẽ dần nói được. Tuy nhiên, vì sốt ruột nên chúng tôi cho bé đi nhà trẻ khi bé được 23 tháng ( 11/2008). Ban đầu bé rất thích đến trường vì được chơi, không sợ môi trường lạ. Sau đó 3 ngày, bé ý thức việc đi học nên khóc và quấn lấy người nhà. Bé tỏ ra rất thân với bé giúp việc vì bé này luôn ở lại trường khoảng nửa ngày. Lúc về nhà, con tôi thân với người giúp việc hơn ba mẹ. Đến tháng 3/2009, tôi cho bé đến BVNĐ2 khám tâm lý, bs Thủy kết luận bé chỉ chậm nói, và hướng dẫn gia đình cách dạy bé nói theo 5 giác quan, và bảo không cần cho bé đến các lớp học nói làm gì. Đến tháng 5, khi thấy việc tập nói của bé không kết quả tôi cho qua ND1 khám lại, và kết luận là bé có nét tự kỷ :

-Giao tiếp tốt bằng mắt với ba mẹ, một vài người thân quen thuộc mà bé hay chơi.
-Hay đi nhón chân ( bây giờ đã hết tật này)
- Hay xoay vòng tròn ( giờ cũng đã hết)
- Không biết chỉ tay ( giờ đã biết chỉ vào những vật mình thích và được hỏi đến, tuy vẫn chưa nắm các ngón tay lại với nhau, chỉ bằng ngón trỏ và xòe nguyên bàn tay)
- Hay nghịch tóc mẹ.
- Không đáp ứng lại khi được gọi tên
- Hiểu rõ lời nói của mọi người nhưng không làm theo.( Vd bảo bé làm 1 việc gì đấy, bé không làm, nhưng khi bảo bé làm và kèm theo điều kiện có lợi cho bé, nhưng mở tivi cho coi... thì bé làm ngay.)

Sau khi có kết luận của bên ND1, gia đình đã tìm trường khác cho con ( bây giờ bé đang được gửi tại trường Ước Mơ, Q7. Bé học lớp bình thường và được can thiệp cá nhân mỗi ngày 30p với cô giáo tâm lý. Theo đánh giá của trường và các cô thì bé chỉ bị có vấn đề về tâm lý mà thôi, các nét tự kỷ thì dần sẽ hết.

Bên cạnh việc chuyển trường, gia đình có tham khảo nhiều tài liệu về hội chứng tự kỷ và cố gắng dành nhiều thời gian cho con hơn, giải thích nhiều thứ xung quanh cho con, thay đổi cách chơi và cách chăm sóc con ( không ép ăn uống, để bé tùy nghi lựa chọn các thức ăn mình thích, những trò chơi mình thích...)

Ngoài ra chúng tôi còn cho bé đi tập tâm vận động 2 buổi/tuần tại trường Gia Định, vì bé vẫn còn lăng xăng và chưa tập trung nhiều.

Sau 1 tháng tác động tích cực, bé tiến bộ rât nhiều. Bé vui vẻ và thân thiện với nhiều người xung quanh, biết đáp ứng với tên gọi của mình, dù vẫn còn hạn chế trong vài tình huống. bớt lăng xăng, điềm đạm hơn, không chạy ào ào khi ra đường, ngồi yên học trong vòng 15p. Các cô bên tâm vận động cho biết bé chơi rất tốt, biết sáng tạo các trò chơi, biết chơi cùng với các bạn, rất thích học cá nhân.

Đến nay bé can thiệp được hơn 3 tháng ( bắt đầu từ tháng 6 tới nay) và kết quả bé tiến bộ nhanh. ia đình cũng rất vui và đang tiếp tục tìm kiếm các thông tin để chơi và học cùng bé. đang cố gắng can thiệp nhiều trước khi bé được 3 tuổi, bé sinh tháng 12/2006. Tuy nhiên vấn đề chính của bé vẫn là chưa có ngôn ngữ.Tới nay, có khi bé nói ê a rất nhiều, bập bẹ rất nhiều nhưng vẫn chưa thành chữ. khi muốn làm 1 điều gì đó, bé thường cầm tay người khác làm, hoặc chỉ vào vật đó ý muốn nhờ giúp đỡ, hoặc bé thường ư ử để muốn nói 1 điều gì đó. Gia đình cũng nương theo các hành động của bé và giải thích cũng như giúp bé có ngôn ngữ cho các tình huống đó. các cô giáo tư vấn là phải dạy cho bé nhận thức mọi vật xung quanh, từ đó bé mới có ngôn ngữ. Ah, trước đây bé cũng biết ra hiệu khi muốn đi toilet ( nắm áo người lớn, tỏ vẻ khó chịu, hoặc dẫn vào toilet...)khi bé được 18 tháng. Tuy nhiên bây giờ bé không còn như thế, mà thường tè ra quần khi mắc tè, hoặc gia đình canh và dẫn bé vào toilet khi bé có nhu cầu.

Trên đây là những đặc điểm của bé, nhờ chị tư vấn thêm cho gia đình và cho chúng tôi những lời khuyên. Tôi đang nhờ 1 cô giáo về nhà dạy cho bé thêm vào buổi tối. Hiện tôi cũng cho bé đi học thêm tại 1 trung tâm dành cho trẻ đặc biệt 1 tuần 2 buổi, mỗi buổi 2 tiếng. Ở trung tâm này có chương trình dạy nói do trung tâm biên soạn và tôi thấy cũng hay nên cho bé đi thử. Chương trình dạy nói cũng chỉ là 1 phần trong các bài học tại đây, ngoài ra còn có các bài học khác như nhận biết các vật xung quanh, dạy các kỹ năng ...

Như vậy bắt đầu từ tháng 9 tơi, bé sẽ học lớp mẫu giáo bình thường, mỗi ngày có 1 tiết học cá nhân với cô, đi tập vận động 2 ngày thứ 3 và thứ 5 ( từ 3h đến 4h chiều), học thêm với cô giáo tại nhà từ 6 h đến 7h mỗi ngày từ thứ 2 đến thứ 6, học thêm tại trung tâm từ 4h30 đến 6h thứ 7 và 9h30 đến 11h chủ nhật. Liệu lịch học như thế có quá tải với bé không ah? Chúng tôi chỉ sợ khi quá 3 tuổi, bé sẽ khó tác động hơn, dù vẫn luôn xác định việc can thiệp là 1 công việc rất lâu dài.Ah, bé rất thích học giờ cá nhân, có khi ở trường, cô dạy cho các anh chị lớn hơn,bé chơi gần đấy thì chạy lại lấy bút màu ngồi học chung luôn. ất thích vào phòng học cá nhân và chơi các trò chơi trong đó.

Còn việc cắt tóc thì lúc trước có khi bé cắt bằng tông đơ, có khi cắt bằng kéo, lần sau cùng là cắt bằng kéo. Có thể chúng tôi sẽ mua cho bé 1 cái tông đơ cho bé chơi dần cho quen, hoặc chơi bằng kéo cho bé đỡ sợ. Rồi tập dần việc đến tiệm thử xem sao.

Ah, nhờ chị tư vấn giúp chúng tôi về các biểu hiện sau của bé :

Lúc trước bé đi bs thì không sao, chỉ từ sau tết tới nay, bé rất sợ khi vào phòng khám với bs, dù vẫn là bs đó, vẫn là phòng khám quen thuộc, bé có 1 bs khám từ khi bé được 6 tháng cho tới nay. Mỗi lần thấy bs cầm ống nghe là bé sợ quýnh quáng, hoặc khi y tá làm các thủ tục đo nhiệt độ, cân nặng và chiều cao là bé khóc lên ngay.

Bé hay lấy tay vỗ vỗ vào tai mỗi khi nghe tiếng động,giống như bé thích nghe âm thanh u u do việc vỗ tai mà ra, dù tiếng động đó không lớn. Việc này thường khi bé nhớ hay thích thì làm, và rất ngẫu nhiên chứ không phải là lặp đi lặp lại. Nghĩa là vẫn bài hát đấy, có khi vỗ tai hoặc có khi không, dù vẫn cùng 1 âm lượng. thỉnh thoảng bé hay cười ré lên khi xem tivi đến đoạn bé yêu thích, cười rất to, có khi thích chí xoay mình, bày tỏ hết niềm phấn khích của mình.

Bé hay thích xem các đoạn video của bé được quay và lưu vào trong điện thoại. Bé cứ đòi bật lên xem và áp vào tai để nghe âm thanh trong đoạn phim đấy.

Đó là những biểu hiện của bé mà chúng tôi thấy hơi lạ. Xin chị tư vấn giúp tôi cách làm sao cho bé hết sợ việc đi bs và không còn vỗ tai nữa. Việc vỗ tai có phải là nét của tự kỷ không ạ? Mong chờ hồi âm của chị.
Xin chân thành cảm ơn.
Con dù lớn vẫn là con của mẹ. Đi khắp đất trời lòng mẹ vẫn theo con...
nguyễn văn vinh
 
Bài viết: 514
Ngày tham gia: T.Hai Tháng 8 24, 2009 8:32 pm

Re: Sao bé sợ cắt tóc?

Gửi bàigửi bởi Nguyen,Anh » T.Tư Tháng 8 26, 2009 7:42 am

Phần trả lời từ chuyên viên Cùng Nhau Vượt Khó

Theo đánh giá của trường và các cô thì bé chỉ bị có vấn đề về tâm lý mà thôi, các nét tự kỷ thì dần sẽ hết.


Tôi hơi thắc mắc về đánh giá này. Tuy nhiên, tôi tôn trọng chuyên môn của những vị đã đưa ra đánh giá. Nếu đã là "nét tự kỷ" thì không hết, mà chỉ thay đổi nếu được cung cấp cảm giác, hoặc huấn luyện thích hợp về hành vi, hay khi ngôn ngữ tăng tiến. Có nhiều trẻ chỉ là rối loạn ngôn ngữ, và dễ giận dữ khi người khác không hiẻu mình. Các em bị hiểu lầm là tự kỷ, và khi đã bớt giận dữ vì ngôn ngữ tiến bộ, các em được cho là "khỏi bệnh tự kỷ."

Lúc trước bé đi bs thì không sao, chỉ từ sau tết tới nay, bé rất sợ khi vào phòng khám với bs, dù vẫn là bs đó, vẫn là phòng khám quen thuộc, bé có 1 bs khám từ khi bé được 6 tháng cho tới nay. Mỗi lần thấy bs cầm ống nghe là bé sợ quýnh quáng, hoặc khi y tá làm các thủ tục đo nhiệt độ, cân nặng và chiều cao là bé khóc lên ngay.


Có thể ngày xưa bé chưa để ý đến môi trường xung quanh nhiều, và chưa nhậy cảm với ống nghe. Bạn thử cho bé nghe truyện, xem hình... về khám bác sĩ cho bé đỡ lo xem sao. Bạn cũng có thể tìm cái ống nghe đồ chơi cho bé chơi. Mỗi lần đi, bé nên được báo trước nhiều lần để chuẩn bị tinh thần.

Bé hay lấy tay vỗ vỗ vào tai mỗi khi nghe tiếng động,giống như bé thích nghe âm thanh u u do việc vỗ tai mà ra, dù tiếng động đó không lớn. Việc này thường khi bé nhớ hay thích thì làm, và rất ngẫu nhiên chứ không phải là lặp đi lặp lại. Nghĩa là vẫn bài hát đấy, có khi vỗ tai hoặc có khi không, dù vẫn cùng 1 âm lượng. thỉnh thoảng bé hay cười ré lên khi xem tivi đến đoạn bé yêu thích, cười rất to, có khi thích chí xoay mình, bày tỏ hết niềm phấn khích của mình.

Bé hay thích xem các đoạn video của bé được quay và lưu vào trong điện thoại. Bé cứ đòi bật lên xem và áp vào tai để nghe âm thanh trong đoạn phim đấy.


Có thể việc vỗ vào tai là biểu hiện của tự kỷ, khi bé lập lại những hành động tìm cảm giác (bé thích nghe âm thanh như thế). Tôi vẫn chủ trương không ngăn cấm khi trẻ tìm cảm giác, mà chỉ giới hạn những hành động tìm cảm giác ấy vào nơi chốn và thời gian thích hợp để chúng không cản trở việc học tập và sinh hoạt. Riêng việc áp tai vào điện thoại, bạn nên chú ý để không hại đến thính giác của bé.

Nguyễn Tường Anh
Nhóm Chuyên Gia TK
Nguyễn Tường Anh
Nhóm Chuyên Gia TK
Hình đại diện của thành viên
Nguyen,Anh
 
Bài viết: 4504
Ngày tham gia: T.Bảy Tháng 1 10, 2009 12:05 pm

Re: Sao bé sợ cắt tóc?

Gửi bàigửi bởi nguyá»…n văn vinh » T.Tư Tháng 8 26, 2009 8:54 am

Cảm ơn chị đã trả lời những thắc mắc của tôi vào giờ cũng đã khá khuya.
Về đánh giá bé bị tâm lý, các cô cho rằng bé đã có 1 số điều lo lắng, sợ hãi và bất an trong quá khứ, hoặc bị 1 cú sốc nào đấy ( điều này chắc là không có với bé)... Gia đình lại nghĩ nếu liên quan tới tâm lý có thể do lúc còn nhỏ, bé bị ép ăn uống nhiều quá, hoặc do những ngày đầu đi học, dù bé không thích vẫn bị ép tới trường. Con trai tôi rất nhạy cảm, nên có thể những điều rất bình thường với bé khác lại là nỗi lo sợ với bé chăng? Đó là những nhận định của tôi. Bé thường thích ngắm mưa rơi, mỗi khi thấy mưa là bé đứng yên lặng rất lâu và nhìn ra cửa xem mưa, có thể lúc đó bé cũng đang chìm vào trạng thái tk mà gia đình vô tình không biết. Bây giờ bé hết thích ngắm mưa rồi. Bé thích nghe mẹ hát, thích nghe kể chuyện. Lúc 6 tháng bé xem phim cổ tích, đến đoạn vui thì bật cười khanh khách, đến đoạn buồn( cọp chuẩn bị ăn thịt hươu) thì bé khóc tấm tức. Và mỗi lần xem tới những đoạn này bé đều biết trước ( có thể vì nghe tiếng nhạc quen) nên bé chuẩn bị tinh thần để cười hay khóc ngay.

Tới giờ tôi vẫn không biết chính xác tình trạng của con mình, bé có tk hay không? hay chỉ là vấn đề ngôn ngữ? Hay bị tâm lý... Nói chung tôi vẫn chưa biết 1 trung tâm nào khác ngoài ND1 và 2 để khám cho con. Tuy nhiên chúng tôiu vẫn cố gắng can thiệp hết tất cả cho con, dù con có như thế nào.

Chúng tôi chẳng có 1 tý kinh nghiệm gì trong lĩnh vực này, nên vẫ muốn tìm hiểu thật nhiều, nhờ các anh chị giúp đỡ thêm. Xin chân thành cảm ơn.

Ah, hôm 22/8 tôi có cho bé tham gia buổi chơi ở 6 Tôn Đức thắng, bé có vẻ rất tiến bộ trong buổi đi chơi hôm đấy, bé thích và tự chỉ ra rất nhiều thứ yêu cầu ba mẹ giúp mình. Mong có nhiều buổi vui chơi cho các bé như thế nữa.

Các cách chị bày để giúp bé bớt sợ bs, chúng tôi sẽ cố gắng thực hiện, hy vọng bé sẽ chấp nhận.
Con dù lớn vẫn là con của mẹ. Đi khắp đất trời lòng mẹ vẫn theo con...
nguyễn văn vinh
 
Bài viết: 514
Ngày tham gia: T.Hai Tháng 8 24, 2009 8:32 pm

Re: Sao bé sợ cắt tóc?

Gửi bàigửi bởi Nguyen,Anh » T.Tư Tháng 8 26, 2009 6:07 pm

Phần trả lời từ chuyên viên Cùng Nhau Vượt Khó

Ah, hôm 22/8 tôi có cho bé tham gia buổi chơi ở 6 Tôn Đức thắng, bé có vẻ rất tiến bộ trong buổi đi chơi hôm đấy, bé thích và tự chỉ ra rất nhiều thứ yêu cầu ba mẹ giúp mình. Mong có nhiều buổi vui chơi cho các bé như thế nữa.


Thế à anh Vinh? Vậy tôi có đến mời bé ăn bánh cá chưa nhỉ? Đi chơi chỗ lạ, ồn và náo nhiệt mà bé chơi tốt là anh nên mừng đấy!

Về đánh giá bé bị tâm lý, các cô cho rằng bé đã có 1 số điều lo lắng, sợ hãi và bất an trong quá khứ, hoặc bị 1 cú sốc nào đấy ( điều này chắc là không có với bé)... Gia đình lại nghĩ nếu liên quan tới tâm lý có thể do lúc còn nhỏ, bé bị ép ăn uống nhiều quá, hoặc do những ngày đầu đi học, dù bé không thích vẫn bị ép tới trường. Con trai tôi rất nhạy cảm, nên có thể những điều rất bình thường với bé khác lại là nỗi lo sợ với bé chăng? Đó là những nhận định của tôi. Bé thường thích ngắm mưa rơi, mỗi khi thấy mưa là bé đứng yên lặng rất lâu và nhìn ra cửa xem mưa, có thể lúc đó bé cũng đang chìm vào trạng thái tk mà gia đình vô tình không biết. Bây giờ bé hết thích ngắm mưa rồi.


Anh Vinh ạ, shock tâm lý đến nỗi hành vi bất xứng rất ít xảy ra cho trẻ em. Những em bé thiếu may mắn ấy thường đã bị đánh đập dã man, bị bỏ đói, xiềng xích, hoặc chứng kiến những cảnh thương tâm chết chóc máu me nơi người thân. Tôi không tin rằng gia đình anh nằm trong trường hợp ấy. Riêng trẻ con bị ép ăn thì... ôi thôi, bà mẹ Việt Nam nào lại không ép con ăn hả anh? Tôi không nghĩ bé có shock tâm lý đâu, anh đừng lo và đừng nghĩ ngợi.

Nhạy cảm là yếu điểm của các bé tự kỷ. Các bé có thể thích điều gì đó một cách đặc biệt, hoặc sợ vô cùng. Thí dụ, bé thích nhìn mưa rơi chẳng hạn. Hoặc bé sợ thảm gai! Có thể tôi đã làm việc lâu với các bé, nên thấy việc các bé sợ hãi hay mê thích như thế chẳng có gì là kỳ cục. Anh thử... làm bộ thấy như thế xem sao. :P Mình sẽ không tìm cách loại trừ những hành động tìm cảm giác, mà chỉ thay thế chúng, và giới hạn chúng vào nơi chốn và thời điểm thích hợp thôi.

é thích nghe mẹ hát, thích nghe kể chuyện. Lúc 6 tháng bé xem phim cổ tích, đến đoạn vui thì bật cười khanh khách, đến đoạn buồn( cọp chuẩn bị ăn thịt hươu) thì bé khóc tấm tức. Và mỗi lần xem tới những đoạn này bé đều biết trước ( có thể vì nghe tiếng nhạc quen) nên bé chuẩn bị tinh thần để cười hay khóc ngay.


Anh Vinh lợi dụng ngay ưu điểm này đi. Anh có thể bàn thêm: hươu xinh quá, cọp to ghê, chú hề buồn cười thế kia.... Bé đã nói được chút chút, anh hỏi luôn: Nai muốn gì thế? Ngựa chạy đi đâu vậy? Hươu có sợ cọp không? Con có thích cọp không? Mà có thể anh phải bấm cho máy dừng lại thì bé mới trả lời vì người ta đang mải mê xem phim! ;)

Tới giờ tôi vẫn không biết chính xác tình trạng của con mình, bé có tk hay không? hay chỉ là vấn đề ngôn ngữ? Hay bị tâm lý... Nói chung tôi vẫn chưa biết 1 trung tâm nào khác ngoài ND1 và 2 để khám cho con. Tuy nhiên chúng tôiu vẫn cố gắng can thiệp hết tất cả cho con, dù con có như thế nào.

Chúng tôi chẳng có 1 tý kinh nghiệm gì trong lĩnh vực này, nên vẫ muốn tìm hiểu thật nhiều, nhờ các anh chị giúp đỡ thêm. Xin chân thành cảm ơn.


Tôi muốn gạt lý do bị shock tâm lý ra ngoài. Còn rối loạn ngôn ngữ hay tự kỷ thì tôi cần được biết nhiều về bé. Tuy vậy, anh cũng hiểu là tôi có thể chẩn đoán ngôn ngữ và giao tế một cách chính thức, còn tự kỷ hay không thì bên y khoa mới có thẩm quyền đưa ra chẩn đoán hợp pháp. Nơi tôi sinh sống, ngay cả chuyên gia tâm lý cũng không đưa ra chẩn đoán tự kỷ anh ạ. Chỉ có bác sĩ nhi khoa hay phân tâm mới có thể làm thế mà thôi.

Tôi có chia xẻ với nhiều phụ huynh rằng: chẩn đoán chính xác là điều cần thiết, nhưng không phải có chẩn đoán mới có can thiệp. Anh cũng đang can thiệp cho bé dù chưa biết chính xác đấy thôi. Vậy điều quan trọng nhất vẫn là nhìn ra yếu điểm của con để hỗ trợ, phải không anh?

PHụ huynh nào cũng than thở là không có kinh nghiệm . Thế anh có than: "Chẳng có kinh nghiệm chơi chứng khoán, chẳng có kinh nghiệm mở công ty ở ngoại quốc, chẳng có kinh nghiệm điều hành bệnh viện..." không nào? Nếu có, anh than giùm tôi với nhé. :cry: Than xong, anh đừng thấy mình "dở ẹc". Anh đã bỏ thời thanh niên đi học một ngành nghề nên sẽ không có kinh nghiệm hay kiến thức về những ngành nghề khác. Tôi thì rất cám ơn các phụ huynh đã bỏ thời gian và năng lực để đang học thêm những gì tôi học. Ngược lại, tôi lại chẳng học về ngành nghề của họ. Mai này, đem hai bên lên cân, phía phụ huynh sẽ hiểu biết nhiều hơn tôi đấy!

Anh cứ vào diễn đàn, tôi biết gì sẽ chia xẻ (rồi mai này tôi đòi học nghề của anh, anh phải chỉ dậy nhé). Con Của Mẹ không dấu nghề đâu!

Nguyễn Tường Anh
Nhóm Chuyên Gia TK
Nguyễn Tường Anh
Nhóm Chuyên Gia TK
Hình đại diện của thành viên
Nguyen,Anh
 
Bài viết: 4504
Ngày tham gia: T.Bảy Tháng 1 10, 2009 12:05 pm

Re: Sao bé sợ cắt tóc?

Gửi bàigửi bởi nguyá»…n văn vinh » T.Tư Tháng 8 26, 2009 10:59 pm

Cảm ơn chị Tường Anh nhiều. Đúng là mỗi người 1 lĩnh vực :) Tôi rất sẵn lòng nếu chị muốn tìm hiểu về nghành nghề mà tôi đã học và đang làm, chỉ sợ chị không tìm đâu ra giờ thứ 25 trong ngày ;)

Hôm 22/8, chị có mời con tôi ăn bánh cá, nhưng bé chỉ thích vọc tay vào chơi bánh mà thôi. Chị bảo : cái này là bánh, không phải là đậu :lol: . Thực ra bé rất thích đi chơi và đến những nơi đông người. Hôm đó là lần đầu tiên bé được đi chơi lại cùng ba mẹ nên rất happy. Vì mẹ đang sinh em bé được 1 tháng rưỡi. Cả nhà cũng làm tâm lý rất nhiều với bé. Mẹ cũng cố gắng sắp xếp thời gian để gần gữi bé nhiều hơn, để bé không bơ vơ và không ghanh tỵ với em. Cũng may bé có vẻ thương em và chịu nựng nịu em lắm.

Ah, chị vui lòng giúp tôi điều này. Mỗi lần đưa bé đi đâu bằng xe hơi, bé thường thích ngồi trong lòng tôi, dù lúc đó tôi đang lái xe. khi bé còn nhỏ, tôi có cho ngồi thế 1 vài lần, chỉ chạy trong khu nhà tôi ở ( Phú Mỹ Hưng) nên an toàn, nhưng sau đó, khi chạy ra trung tâm, bé cũng quen ngồi cùng tôi nên cứ đòi qua chỗ ba ngồi. Mẹ có giải thích là như thế nguy hiểm, bé chịu nghe, tuy nhiên dạo gần đây rất khó để bé chấp nhận ngồi cùng với người khác trong xe. Nếu có mẹ thì bé mới ngồi với mẹ, còn không thì chỉ ngồi vào lòng ba thôi. Chị giúp tôi cách làm sao để bé chịu ngồi riêng. Xin cảm ơn chị nhiều.
Con dù lớn vẫn là con của mẹ. Đi khắp đất trời lòng mẹ vẫn theo con...
nguyễn văn vinh
 
Bài viết: 514
Ngày tham gia: T.Hai Tháng 8 24, 2009 8:32 pm

Re: Sao bé sợ cắt tóc?

Gửi bàigửi bởi Nguyen,Anh » T.Năm Tháng 8 27, 2009 7:27 am

Phần trả lời từ chuyên viên Cùng Nhau Vượt Khó

Hôm 22/8, chị có mời con tôi ăn bánh cá, nhưng bé chỉ thích vọc tay vào chơi bánh mà thôi. Chị bảo : cái này là bánh, không phải là đậu :lol:


Ah, nhớ ra rồi. Nhớ cả mặt nữa nhé. Đúng là cu cậu có vẻ vui thích. Phải chi mỗi tháng đều có hội chợ để các em vui chơi, anh Vinh nhỉ.

Ah, chị vui lòng giúp tôi điều này. Mỗi lần đưa bé đi đâu bằng xe hơi, bé thường thích ngồi trong lòng tôi, dù lúc đó tôi đang lái xe. khi bé còn nhỏ, tôi có cho ngồi thế 1 vài lần, chỉ chạy trong khu nhà tôi ở ( Phú Mỹ Hưng) nên an toàn, nhưng sau đó, khi chạy ra trung tâm, bé cũng quen ngồi cùng tôi nên cứ đòi qua chỗ ba ngồi. Mẹ có giải thích là như thế nguy hiểm, bé chịu nghe, tuy nhiên dạo gần đây rất khó để bé chấp nhận ngồi cùng với người khác trong xe. Nếu có mẹ thì bé mới ngồi với mẹ, còn không thì chỉ ngồi vào lòng ba thôi. Chị giúp tôi cách làm sao để bé chịu ngồi riêng. Xin cảm ơn chị nhiều.


Cái này thì.... tại Ba trước tiên! :P Bây giờ phải có cách cho bé hiểu "không được." Anh chụp hình của bé ngồi lòng anh trong xe, rồi lấy bút đỏ gạch chéo. Nét mực to to cho bé thấy rõ. Trước khi đi vài tiếng đồng hồ, anh cho bé xem: "Không ngồi lòng Ba". Anh làm thế nhiều lần, và không cần giải thích chi dài dòng. Khi lên xe, anh dán hình ấy vào vô lăng xe, hoặc ngay ở ngực anh cũng được (nếu anh không sợ ai nhìn thấy cười anh! :P ).

anh cũng nên chụp hình của bé, và dán vào vị trí mà bé lẽ ra phải ngồi, rồi bảo: "Chỗ của con!" Nếu có ông, bà, chị giúp việc..., họ cũng nên có hình dán vào chỗ nhất định. Có điều, những vị trí này không nên thay đổi để bé khỏi bối rối.

Anh thử xem sao nhé.

Cảm ơn chị Tường Anh nhiều. Đúng là mỗi người 1 lĩnh vực :) Tôi rất sẵn lòng nếu chị muốn tìm hiểu về nghành nghề mà tôi đã học và đang làm, chỉ sợ chị không tìm đâu ra giờ thứ 25 trong ngày


Dạ, giờ thì có thể tìm ra, nhưng các tế bào não có lẽ đã đòi nghỉ hưu rồi anh ạ! Mình hỏi cho... oai ấy mà!

Nguyễn Tường Anh
Nhóm Chuyên Gia TK
Nguyễn Tường Anh
Nhóm Chuyên Gia TK
Hình đại diện của thành viên
Nguyen,Anh
 
Bài viết: 4504
Ngày tham gia: T.Bảy Tháng 1 10, 2009 12:05 pm

Re: Sao bé sợ cắt tóc?

Gửi bàigửi bởi nguyá»…n văn vinh » T.Sáu Tháng 8 28, 2009 2:18 am

Cảm ơn chị rất nhiều, cách chị hướng dẫn chỗ ngồi cho bé và các thành viên rất hay, tôi sẽ áp dụng thử xem, còn hình cấm ngồi vào lòng ba chắc tôi sẽ dán vào vô lăng, tôi không ngại dán vào ngực, chỉ lo kẹt xe xảy ra thôi.

Chị nhớ cả mặt con trai tôi ah? Hân hạnh cho chúng tôi quá. Hy vọng ngày càng có nhiều buổi vui chơi như thế dành cho các bé.

Mong 1 ngày nào đó sẽ được gặp lại chị.
Con dù lớn vẫn là con của mẹ. Đi khắp đất trời lòng mẹ vẫn theo con...
nguyễn văn vinh
 
Bài viết: 514
Ngày tham gia: T.Hai Tháng 8 24, 2009 8:32 pm

Re: Sao bé sợ cắt tóc?

Gửi bàigửi bởi My Lăng » T.Sáu Tháng 8 28, 2009 5:31 am

nguyễn văn vinh đã viết:Cảm ơn chị đã trả lời câu hỏi của tôi.Tình hình của con tôi là khi 18 tháng bé có bập bẹ vài từ ( baba, cá, mở..) sau đó cũng có nói thêm vài từ khác : Ni( tên bé giúp việc), đi, tivi, mama, bà, ạ ... Thấy bé cũng chậm nói và có nhiều kỹ năng sống thua các bạn ( 12 tháng biết vẫy tay chào, sau đó không làm nữa) tôi có hỏi bs và chỉ nhận được câu trả lời là bé chậm nói ( con trai chậm hơn con gái), rằng từ 24 tháng trở lên bé sẽ dần nói được. Tuy nhiên, vì sốt ruột nên chúng tôi cho bé đi nhà trẻ khi bé được 23 tháng ( 11/2008). Ban đầu bé rất thích đến trường vì được chơi, không sợ môi trường lạ. Sau đó 3 ngày, bé ý thức việc đi học nên khóc và quấn lấy người nhà. Bé tỏ ra rất thân với bé giúp việc vì bé này luôn ở lại trường khoảng nửa ngày. Lúc về nhà, con tôi thân với người giúp việc hơn ba mẹ. Đến tháng 3/2009, tôi cho bé đến BVNĐ2 khám tâm lý, bs Thủy kết luận bé chỉ chậm nói, và hướng dẫn gia đình cách dạy bé nói theo 5 giác quan, và bảo không cần cho bé đến các lớp học nói làm gì. Đến tháng 5, khi thấy việc tập nói của bé không kết quả tôi cho qua ND1 khám lại, và kết luận là bé có nét tự kỷ :

-Giao tiếp tốt bằng mắt với ba mẹ, một vài người thân quen thuộc mà bé hay chơi.
-Hay đi nhón chân ( bây giờ đã hết tật này)
- Hay xoay vòng tròn ( giờ cũng đã hết)
- Không biết chỉ tay ( giờ đã biết chỉ vào những vật mình thích và được hỏi đến, tuy vẫn chưa nắm các ngón tay lại với nhau, chỉ bằng ngón trỏ và xòe nguyên bàn tay)
- Hay nghịch tóc mẹ.
- Không đáp ứng lại khi được gọi tên
- Hiểu rõ lời nói của mọi người nhưng không làm theo.( Vd bảo bé làm 1 việc gì đấy, bé không làm, nhưng khi bảo bé làm và kèm theo điều kiện có lợi cho bé, nhưng mở tivi cho coi... thì bé làm ngay.)

Sau khi có kết luận của bên ND1, gia đình đã tìm trường khác cho con ( bây giờ bé đang được gửi tại trường Ước Mơ, Q7. Bé học lớp bình thường và được can thiệp cá nhân mỗi ngày 30p với cô giáo tâm lý. Theo đánh giá của trường và các cô thì bé chỉ bị có vấn đề về tâm lý mà thôi, các nét tự kỷ thì dần sẽ hết.

Bên cạnh việc chuyển trường, gia đình có tham khảo nhiều tài liệu về hội chứng tự kỷ và cố gắng dành nhiều thời gian cho con hơn, giải thích nhiều thứ xung quanh cho con, thay đổi cách chơi và cách chăm sóc con ( không ép ăn uống, để bé tùy nghi lựa chọn các thức ăn mình thích, những trò chơi mình thích...)

Ngoài ra chúng tôi còn cho bé đi tập tâm vận động 2 buổi/tuần tại trường Gia Định, vì bé vẫn còn lăng xăng và chưa tập trung nhiều.

Sau 1 tháng tác động tích cực, bé tiến bộ rât nhiều. Bé vui vẻ và thân thiện với nhiều người xung quanh, biết đáp ứng với tên gọi của mình, dù vẫn còn hạn chế trong vài tình huống. bớt lăng xăng, điềm đạm hơn, không chạy ào ào khi ra đường, ngồi yên học trong vòng 15p. Các cô bên tâm vận động cho biết bé chơi rất tốt, biết sáng tạo các trò chơi, biết chơi cùng với các bạn, rất thích học cá nhân.

Đến nay bé can thiệp được hơn 3 tháng ( bắt đầu từ tháng 6 tới nay) và kết quả bé tiến bộ nhanh. ia đình cũng rất vui và đang tiếp tục tìm kiếm các thông tin để chơi và học cùng bé. đang cố gắng can thiệp nhiều trước khi bé được 3 tuổi, bé sinh tháng 12/2006. Tuy nhiên vấn đề chính của bé vẫn là chưa có ngôn ngữ.Tới nay, có khi bé nói ê a rất nhiều, bập bẹ rất nhiều nhưng vẫn chưa thành chữ. khi muốn làm 1 điều gì đó, bé thường cầm tay người khác làm, hoặc chỉ vào vật đó ý muốn nhờ giúp đỡ, hoặc bé thường ư ử để muốn nói 1 điều gì đó. Gia đình cũng nương theo các hành động của bé và giải thích cũng như giúp bé có ngôn ngữ cho các tình huống đó. các cô giáo tư vấn là phải dạy cho bé nhận thức mọi vật xung quanh, từ đó bé mới có ngôn ngữ. Ah, trước đây bé cũng biết ra hiệu khi muốn đi toilet ( nắm áo người lớn, tỏ vẻ khó chịu, hoặc dẫn vào toilet...)khi bé được 18 tháng. Tuy nhiên bây giờ bé không còn như thế, mà thường tè ra quần khi mắc tè, hoặc gia đình canh và dẫn bé vào toilet khi bé có nhu cầu.

Trên đây là những đặc điểm của bé, nhờ chị tư vấn thêm cho gia đình và cho chúng tôi những lời khuyên. Tôi đang nhờ 1 cô giáo về nhà dạy cho bé thêm vào buổi tối. Hiện tôi cũng cho bé đi học thêm tại 1 trung tâm dành cho trẻ đặc biệt 1 tuần 2 buổi, mỗi buổi 2 tiếng. Ở trung tâm này có chương trình dạy nói do trung tâm biên soạn và tôi thấy cũng hay nên cho bé đi thử. Chương trình dạy nói cũng chỉ là 1 phần trong các bài học tại đây, ngoài ra còn có các bài học khác như nhận biết các vật xung quanh, dạy các kỹ năng ...

Như vậy bắt đầu từ tháng 9 tơi, bé sẽ học lớp mẫu giáo bình thường, mỗi ngày có 1 tiết học cá nhân với cô, đi tập vận động 2 ngày thứ 3 và thứ 5 ( từ 3h đến 4h chiều), học thêm với cô giáo tại nhà từ 6 h đến 7h mỗi ngày từ thứ 2 đến thứ 6, học thêm tại trung tâm từ 4h30 đến 6h thứ 7 và 9h30 đến 11h chủ nhật. Liệu lịch học như thế có quá tải với bé không ah? Chúng tôi chỉ sợ khi quá 3 tuổi, bé sẽ khó tác động hơn, dù vẫn luôn xác định việc can thiệp là 1 công việc rất lâu dài.Ah, bé rất thích học giờ cá nhân, có khi ở trường, cô dạy cho các anh chị lớn hơn,bé chơi gần đấy thì chạy lại lấy bút màu ngồi học chung luôn. ất thích vào phòng học cá nhân và chơi các trò chơi trong đó.

Còn việc cắt tóc thì lúc trước có khi bé cắt bằng tông đơ, có khi cắt bằng kéo, lần sau cùng là cắt bằng kéo. Có thể chúng tôi sẽ mua cho bé 1 cái tông đơ cho bé chơi dần cho quen, hoặc chơi bằng kéo cho bé đỡ sợ. Rồi tập dần việc đến tiệm thử xem sao.

Ah, nhờ chị tư vấn giúp chúng tôi về các biểu hiện sau của bé :

Lúc trước bé đi bs thì không sao, chỉ từ sau tết tới nay, bé rất sợ khi vào phòng khám với bs, dù vẫn là bs đó, vẫn là phòng khám quen thuộc, bé có 1 bs khám từ khi bé được 6 tháng cho tới nay. Mỗi lần thấy bs cầm ống nghe là bé sợ quýnh quáng, hoặc khi y tá làm các thủ tục đo nhiệt độ, cân nặng và chiều cao là bé khóc lên ngay.

Bé hay lấy tay vỗ vỗ vào tai mỗi khi nghe tiếng động,giống như bé thích nghe âm thanh u u do việc vỗ tai mà ra, dù tiếng động đó không lớn. Việc này thường khi bé nhớ hay thích thì làm, và rất ngẫu nhiên chứ không phải là lặp đi lặp lại. Nghĩa là vẫn bài hát đấy, có khi vỗ tai hoặc có khi không, dù vẫn cùng 1 âm lượng. thỉnh thoảng bé hay cười ré lên khi xem tivi đến đoạn bé yêu thích, cười rất to, có khi thích chí xoay mình, bày tỏ hết niềm phấn khích của mình.

Bé hay thích xem các đoạn video của bé được quay và lưu vào trong điện thoại. Bé cứ đòi bật lên xem và áp vào tai để nghe âm thanh trong đoạn phim đấy.

Đó là những biểu hiện của bé mà chúng tôi thấy hơi lạ. Xin chị tư vấn giúp tôi cách làm sao cho bé hết sợ việc đi bs và không còn vỗ tai nữa. Việc vỗ tai có phải là nét của tự kỷ không ạ? Mong chờ hồi âm của chị.
Xin chân thành cảm ơn.

Có nhiều điều mà tôi cảm thấy con của Vinh giống con tôi ngày nhỏ. Nếu rảnh thì gọi điện thoại cho tôi. anh em mình uống cà phê trao đổi thêm. Số ĐT trong phần nhắn tin.
My Lăng
 
Bài viết: 92
Ngày tham gia: T.Hai Tháng 2 09, 2009 3:01 am
Đến từ: Sài Gòn

Trang kế tiếp

Quay về Chia sẻ kinh nghiệm dạy dỗ, điều trị cho bé...

Đang trực tuyến

Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào trực tuyến.41 khách.

cron