Lúc trước em có khoe là Bo biết "dạ" khi gọi tên nhưng bây giờ bé không dạ nữa mà chuyển sang "ơi", khi được nhắc nhở là "dạ" thì con nói theo. Người lớn dạy bé nói chữ nào bé cũng nói theo được tương đối rõ nhưng em nghĩ bé chỉ bắt chước thôi chứ chưa hiểu ý nghĩa của từ. Nếu dạy bé nói từng chữ một thì bé nói theo được nhưng nếu dạy từ có 2 chữ trở lên thì bé chỉ nói chữ cuối thôi.
Bo "ơi" vì có thể Bo nghe thấy người khác "ơi" với nhau. chả sao, em cứ nhắc cho Bo dạ khi cần phải dạ. Về việc Bo chỉ nhắc lại từ sau cùng, em cứ tiếp tục dậy con từ đôi. Đừng ngừng lại.
Đó là về ngôn ngữ, còn về hành vi của bé khoảng 3 ngày gần đây làm em thấy lo quá, nếu bé không được đáp ứng nhu cầu bé la hét rất to chỉ đến khi mẹ to tiếng bé mới dừng lại, trước đây bé không la hét như vậy. Em phải làm sao để con không la hét nữa?
Em đừng quát lại con. Em có thể nói to hơn bình thường với giọng nghiêm nghị, nhưng không nên quát, hét... Em đang dậy con không hét, mà em hét thì con sẽ khong hiểu tại sao.
Sau khi em đã nghiêm giọng, mà con còn hét, em bỏ con đấy, làm lơ và bỏ đi chỗ khác. không đáp ứng yêu cầu của con, cũng không vỗ về, năn nỉ... vì đấy tựu chung cũng là những thái độ trả lời dù tiêu cực. Khi em làm lơ, con sẽ thấy rằng cái hét la nhặng xị này không được mẹ chú ý vì đó không phải cách thích hợp để giao tiếp.
Bé rất thích được ra ngoài chơi, cứ thấy mở cổng là bé chạy ngay đi lấy dép, nếu không cho ra ngoài chơi là lại la hét ầm ĩ.
Bé vẫn chưa chủ động chỉ tay khi cần lấy đồ mà bắt mẹ cầm tay bé để chỉ.
Em đừng nên mở cỗng nhiều. Chỉ giới hạn mở khi con được đi chơi. Khi cần mở cổng mà con không được đi chơi, em nên nói trước: Bác A đến, mẹ mở cửa, nhưng không đi chơi đâu!
Với thái độ con bắt mẹ cầm tay, em cứ cầm, nhưng mới đầu thì cầm bàn tay, sau đó em chuyển ra cầm cổ tay, rồi khuỷu tay. Em cũng giảm dần độ hướng dẫn của tay mình để con càng lúc càng chủ độg hơn.