Marie Myung-Ok Lee dạy tại đại học Columbia, Hoa Kỳ, viết cho nhiều tờ báo nổi tiếng tại Hoa Kỳ như New York Times, Guardian... Cô có 1 người con TK, và đây là tâm sự của cô.
Năm nay tôi vào tuổi tứ tuần, là cái tuổi mà mà chúng ta tự xét là mình có hạnh phúc không, có sống đúng không?
Trong lúc này thì tôi đang ngồi văn phòng bác sĩ, và ông ta phán rằng:
- Bé nhà chị về nhận thức thì nằm ở 1% cuối bảng
- Vâng
- Có nghĩa là trong 100 trẻ, 99 trẻ nhận thức hơn con chị
- Vâng
Cái kiểu hỏi rằng làm sao tôi có thể đảm đương được việc trông coi 1 đứa con TK, tôi nghe rất nhiều . Bạn bè có người còn buột miệng rằng "May quá con mình không bị sao cả".
Trong khi bạn bè tôi lo về chất lượng trường cấp 2, tôi lo mang con vào cấp cứu vì bé đập đầu vào cửa sổ kính, rồi lo đi làm lại cửa sổ loại kính không vỡ vụn . Làm sao tôi có thể chịu được á ? Chứ tôi làm gì bây giờ ? Đánh con tôi cho nó chừa ? Hay tự tử . Đáng buồn là nhiều bà mẹ đã làm thế .
Có lẽ nó là cái gốc Phật giáo của tôi, làm cho tôi không bận tâm với lo lắng và khủng hoảng . Tôi chẳng thích gì việc có con 12 tuổI Tự kỷ, vẫn còn mặc tã và làm be bét trong WC, hoặc ói ra bụng chị dâu tôi trong bữa ăn Lễ Tạ Ơn, hay la hét ở siêu thị đến độ người qua đường gọi cảnh sát vì tưởng tôi làm gì đó . Bé là con tôi mà, và bé là cái mà tôi có . Và bé có nụ cười dễ thương .
Khi tôi nhìn vào bạn bè, nhiều người có những đứa con hoàn hảo và cuộc đời hạnh phúc, và họ vẫn bị stress và đau khổ . Tôi thầm nghĩ rằng: chẳng ai có thể có tất cả được . Mà chúng ta lại hay muốn cái gì cũng có, làm cho hạnh phúc lúc nào cũng ngoài tầm tay. Bạn tôi có 1 cái bếp Viking loại đắt tiền, sáng loáng vì chẳng bao giờ được sử dụng . Và việc không có cái bếp ngon lành nhất đã làm cho cô ta bị stress rất nhiều . Mặc dù có nhiều thứ hơn tôi, nhưng bạn tôi hình như chỉ đợi một cơ hội nào đó để bị stress, bị mất hạnh phúc ... một cách vô lý .
Nhiều người nhìn tôi và tự hỏI tại sao tôi lại có thể hạnh phúc được . Tôi sẽ cho bạn biết bí mật của tôi . Tôi không phải loại tự chối bỏ sự thật, không uống thuốc chống trầm cảm, và cũng không phải loại sống trong ảo tưởng . Tôi có người chồng tuyệt vời, tôi đang theo đuổi một nghề mà tôi yêu từ bé . Tôi có một đứa con rất đẹp, tôi có bạn bè, và có cái bếp có thể dùng nấu nướng cho chồng con được .
Tôi có đủ không ? Vâng, tôi có đủ . Vậy để tôi hỏi bạn nhé . Bạn có đủ chưa ?
Phỏng dịch từ bài viết của Marie Myung-Ok Lee
Nguồn: http://www.yai.org/about/sharing-our-st ... ities.html