là ba mẹ sung sướng hạnh phúc ngất ngây rồi.phi đã viết:Cháu là con gái cưng của ba cháu
Mong ước con gái nói , viết được như vậy quá.
Mong con gái nói , viết được như vậy quá.
Nguyen,Anh đã viết:Kinh phí di chuyển, ăn ở, máy bay từ ... chính chuyên gia và từ Trường Ban Mai. Tổ chức hội thảo tại DRD thì DRD không thu phí mướn hội trường, họ chỉ thu tiền nước để chi trả kinh phí hoạt động cho họ (cảm ơn DRD). Lost income (tiền mất đi vì không làm việc tại US) thì ... chuyên gia tự chịu
Tiền chợ trong nhà vào những ngày chuyên gia không có nhà thì... đắt hơn vì chồng chuyên gia phải ăn tiệm, ha ha...Chi phí ăn thì rẻ vì chuyên gia toàn ăn bánh mì, chi phí uống thì cao vì chuyên gia hay la cà cà phê. Lần trước mình với chị TA 2 chị em dạy sớm ra bên hông nhà thờ Đức Bà uống cà phê vỉa hè. Ngồi đang vui thì bị đuổi, mà cũng tới lúc Ban Mai vào học nên phải chạy về ...
Ờ, đúng đấy. Mình với anh Phi đầy đọa chị Xuyến cái vụ bánh mì, vì chị ấy không hảo món này lắm hay sao ấy. Mình và anh Phi cứ thế là gặm bánh mì, mà đâu có giờ Như Lan với Hà Nội. Bánh mì đầu ngõ thôi à. Riêng vụ uống cà phê thì... khổ, nhiều khi ngồi vỉa hè thấy thật là thích chí, nhớ lại kỷ niệm hồi còn bé đi học đại học, nhớ từng gốc cây con phố... Lại được nhìn bà con đi qua đi lại... Nhưng mà chả có giờ lai rai thế nhiều, lại chịu nóng không nổi nên cứ phải vào cà phê máy lạnh, rồi ôm theo laptop làm việc...
Có lần ra Vũng Tàu, chỉ có mình với anh Phi. Hai đứa vào cái nhà hàng ngó ra bờ biển, ăn đúng 5 con tôm nướng, anh Phi uống tí rượu vang (dở ẹc), với tí cơm chiên mà bị tính hết 50 đô. Hai đứa tức ơi là tức, lại tiếc tiền (vì tiền ăn này là hai đứa tự lo). Với 50 đô ở Mỹ dẫn con đi ăn thoải mái luôn! Sau đó, hai đứa leo lên bờ tường dọc mé biển ngồi ăn chôm chôm, na... Thấy đời cũng có lý (trừ việc phải tự gom vỏ chôm chôm và na rồi mang về khách sạn vất vì nhất định bảo vệ bờ biển).Nhiều PH có lòng mời đi ăn (cảm ơn các bạn), nhưng thông cảm nhé vì tụi mình không đi được. Ban Mai tan học thì lại tới họp hành, huấn luyện . Lần nào chuyên gia về thì các cô giáo cũng bị stress theo và giảm cân ào ào.
Hè hè, tui tham ăn số một luôn á!!! Nhưng mà thôi, làm việc là làm việc, khi nào vui chơi là vui chơi riêng. không trộn hai thứ lại được. Đấy là nguyên tắc vàng phải theo, phải bảo vệ dù... bao tử có trách mắng thế nào đi nữa. Vì thế, phụ huynh đừng mời, vì mời thì tội nghiệp cho tụi mình phải từ chối và mang tiếng "không thèm".
Hơn nữa, có lẽ anh Phi cũng giống mình: để vợ/chồng và các con tại Mỹ, về VN làm việc, vì thế khi đi ăn uống vui chơi thì không vui lắm đâu. Chỉ cong đuôi lên làm cho xong việc, làm cho tốt, để mau mau về lại với gia đình. Không tin hỏi anh Phi xem, tụi mình hay làm việc đến 2,3 giờ khuya, để khi buông mĩnh xuống là thăng luôn đến 7 giờ sáng (muốn ngủ đến 11 giờ nhưng bên ấy ồn quá, phải dậy thôi). Như thế sẽ bớt thời gian nhớ con.
Mình đọc hổmrày , và suy nghĩ ...suy nghĩ...
Môi trường mình làm việc và giao tiếp gặp nhiều vị đại gia rất giàu, trong số các vị ấy có vị có trình độ đại học, có vị mới học xong cấp 1,2.... họ giỏi kinh doanh và họ gặp thời ( thời kinh tế VN hội nhập mà). một cú điện thoại, một cái click chuột và ......là tiền vô .
Tiền có dễ dàng. Tiền là phương tiện trao đổi, không dơ, cũng không xấu , cách làm ra tiền thì mỗi người mỗi cách nên .....
Người thì chỉ có một mạng, tiền nhiều không đem sang kiếp sau xài được, mà không biết kiếp sau mình như thế nào? Có cách (không biết nguồn từ đâu) là đi xây chùa. Quan niệm là xây chùa để tích đức cho kiếp sau , kiếp sau nữa sẽ được có được cuộc sống như kiếp này .
Tiền xây chùa có nhiều không????? Nhiều lắm, và cái nào xây sau cũng to hơn hoành tráng hơn...cái trước.
Mình cứ nghĩ mãi nghĩ mãi và hỏi tại sao......
Chữ TÂM , TIỀN giống nhau phụ âm đầu T , nhưng người sở hữu được hai chữ này thì rất ít.
Một lần nữa phải nói cảm ơn các chuyên gia, CCM ... và mong ước có điều kiện để nhân rộng ra mãi.