Làm thế nào để hạn chế tật nghiến răng và đánh đầu cho bé

Xin chia sẻ kiến thức, kinh nghiệm, quan niệm của bạn để mọi người cùng học hỏi, khích lệ và đồng cảm với nhau.

Re: Làm thế nào để hạn chế tật nghiến răng và đánh đầu cho bé

Gửi bàigửi bởi phtran1302 » T.Tư Tháng 5 09, 2012 8:50 pm

Chào Khanh,
Đọc tâm sự của em mà buồn, em vất vã quá !
Em thử nhờ ba ít việc thôi, chẳng hạn như là đút cơm con xong, em nhờ ba lau miệng. Hay em chơi đẩy xe với con rồi nhờ ba ngồi xa đẩy lại dùm, ít thôi, từ từ mình tiến lên. Mỗi người mỗi tính, biết làm sao mà cải thiện được trong thời gian ngắn, xem ra em phải "rèn" cả hai bố con rồi đó ! Em yêu cầu Ba vặn nhỏ TV vừa đủ nghe thôi, khoan yêu cầu tắt, nhỏ volumn cho con tập trung học với mẹ.
Cố lên thôi em ơi, chị biết con đường mình đi khó khăn lắm, nó sẽ nhẹ đi nếu có ai đó cùng tiếp sức, nhưng nếu không được thì mình phải cố hết sức mà thôi.
Phương
phtran1302
 
Bài viết: 3031
Ngày tham gia: T.Hai Tháng 3 16, 2009 12:45 am
Đến từ: Saigon, Viet Nam

Re: Làm thế nào để hạn chế tật nghiến răng và đánh đầu cho bé

Gửi bàigửi bởi phi » T.Tư Tháng 5 09, 2012 9:55 pm

Đàn ông nhiều khi mạnh ngoài mà yếu trong. Bật tivi to, tìm các niềm vui nhỏ nhặt khác không phải là họ không quan tâm, không biết, mà là biết nhưng không biết phải làm gì . Hành vi trên có thể là 1 coping mechanism, 1 cách phản xạ tâm lý để đối phó với 1 hoàn cảnh quá khó với họ . Đó là thống kê nói vậy, còn có đúng cho bạn không thì tôi không rõ lắm . Nếu bạn cũng không rõ thì cứ nghĩ như vậy cho nó nhẹ nhàng và thông cảm .

Bạn vào đây để trao dồi kinh nghiệm, trao đổi với các PH khác để giải tỏa stress. Bạn có vững chí thì mới chạy đường trường với con được . Bạn bị stress thì thể nào cũng lộ ra, làm ảnh hưởng tới con. Cố gắng nhé, mình có khỏe (thể chất và tinh thần) thì mới lo cho con mình được .

Bạn nên tập thể dục, rất tốt cho việc giảm stress. Khi tập, cơ thể tiết ra các chất mà tác dụng của nó là giảm stress chứ không phải đơn thuần là "tập để tạm thời quên stress" đâu.
Phi
Special Ed.
Hình đại diện của thành viên
phi
 
Bài viết: 5627
Ngày tham gia: CN Tháng 2 08, 2009 10:23 am

Re: Làm thế nào để hạn chế tật nghiến răng và đánh đầu cho bé

Gửi bàigửi bởi tham » T.Ba Tháng 5 22, 2012 6:52 pm

Em nghĩ là anh Phi nói đúng. Chị hãy giữ sức khỏe của mình để lo cho con.
tham
 
Bài viết: 23
Ngày tham gia: T.Tư Tháng 4 04, 2012 10:23 pm

Re: Làm thế nào để hạn chế tật nghiến răng và đánh đầu cho bé

Gửi bàigửi bởi bichchau » T.Sáu Tháng 6 15, 2012 1:32 am

Chào các bạn, chào Khanh
Đọc tâm sự của E chị thấy mủi lòng quá. Chị có chút kinh nghiệm về chăm sóc bé E tham khảo có giúp gì không nhé .Con gái chị cũng TK năm nay 11 tuổi rồi, chị ở miền Tây Nam Bộ, cách đây 6,7 năm không có ai (cả BS) biết gì về TK, và hiện nay cũng còn có BS nói là "bệnh TK" . Khi bé còn nhỏ rất khó bé khóc không vì lý do gì, ăn khó , ngủ khó tất cả BS giỏi của tỉnh đã đi hết, rồi hàng tháng đón xe đi khám định kỳ tại Nhi đồng 1, BS cũng không biết tại sao, chỉ nói là bé bị chậm phát triển, hỏi ông bà cha mẹ có ai nhu vậy không, rồi cho thuốc (thuốc bổ)...Thấy con nhu vậy, vọ chồng chị quyết định lên sài gon ỏ, phải làm lại tù đầu, vì tụi chị cũng làm nhà nước. Ở SG đi khám tất cả các nơi , BS chỉ đi khám ở đâu , ai chỉ khám ở đâu cũng đi hết, còn nhờ cậy để được tham gia khám với đòn chuyên gia BS của Pháp qua kết hợp với ND 2 nữa đó =>đến hơn 4 tuổi bé vẫn chưa biết nói. Do những lần đi khám, đi tâp huấn khii xác định bé bị TK , và điều chị để ý là BS Thanh nói TK không điều trị = thuốc, cha mẹ là người hiểu bé và giúp bé nhiều nhất, chị đã dành nhiều thời gian cho bé hơn và chị cùng ba bé đã từng chút 1 dạy bé nói được đó E , nên E cố dành thời gian cho bé đi, lúc này bé cần ba mẹ lắm lắm , vì E gửi bé ở những nơi chỉ dạy , giữ bé bình thường thì làm sao họ dành thời gian cho con mình được, mình yêu cầu họ , có bồi dưỡng tiền thì các cô đó cũng đâu có chuyên môn dạy đâu . Tụi chị xác định là phải có 1 người sát cánh với bé, còn 1 người sẽ đi làm (dĩ nhiên ai làm lương cao và ổn định giờ thì sẽ đi ) . Nói như vậy để E cùng ngồi bàn với ông xã E xem sao, E làm ở ngoài quê, còn ông xã làm ở trong saigon => vợ chồng 1 cảnh 2 quê như vậy không ổn đâu E, lại còn có con nữa. bé lúc nào cũng cần có ba và mẹ cả, làm gì ít nhất buổi tối cũng ở cùng với ba mẹ thì mới tốt cho bé (chị thấy vậy ..), Chị Tường Anh cũng đã có ý kiến hay rồi đó. Còn về ông xã E, theo chị chắc do gia đình bên chồng còn đậm chất gia trưởng quá nên ít thể hiện việc quan tâm, thôi thì E khéo léo như bạn phtran1302 , hy vọng mưa dầm thấm lâu, với lại như Anh Phi nói không phải là họ không quan tâm mà là vì....biết đâu lại đúng.
À chị nói 1 người sát cánh với bé là để dành nhiều thời gian hơn và đưa rước chăm sóc chơi với con...nhiều hơn chớ dạy như chuyên gia thì không phải ý đó, vì mình dễ bị stress lắm , (chị đã từng nghĩ như vậy, do thấy mình dạy con nói được nên tự tin, nhưng con càng lớn càng khác đi mà mình đâu có học về lãnh vực đó.) . Mà E làm nghề gì, vì nếu E vào sài gòn thì cũng dễ tìm việc mà.
Mong là E tìm ra cách tốt nhất giúp cho bé nhé.
bichchau
 
Bài viết: 350
Ngày tham gia: T.Sáu Tháng 6 08, 2012 12:45 am

Re: Làm thế nào để hạn chế tật nghiến răng và đánh đầu cho bé

Gửi bàigửi bởi khanhca » T.Ba Tháng 6 26, 2012 6:42 pm

Em chào chị Bichchau,
Cảm ơn chị đã chia sẻ cùng e. Chị có thể cho e biêt tên chị và số điện thoại của chi được không ạ.
Con của chị là bé trai hay gái, bé đã bắt đầu nói được khi nào vậy chị? Con e nay đã 5,5 tuổi rồi chị ạ.
Về nhận thức thì nay bé đã ngoan hơn nhiều và hiểu hầu như gần hết nhưng gi ba mẹ mẹ nói và một điều e rất mừng là gần đây hơn 1 tháng bé đã chịu đưa tay nồi yên cho mẹ căt móng tay. Từ nhỏ bé luôn chống đối ko cho căt mong tay, chân chị ạ. Mỗi khi cắt e phải kẹp tay kẹp chân rất vất vả. Khi mới học ở sài gòn về thì bé cung chịu cho bố căt nhưng ko hiẻu sao được vài lần là mẹ cắt bé vẫn chống đôi mặc cho mẹ giải thíchđủ điều. Vậy mà giờ bé đã ngoan ngoãn nghe lời mẹ chịu ngồi im, e mừng quá. Nhiều lúc e cứ tầm nghỉ bé còn nhỏ mình còn vật giữ bé nỗi chư đến khi lớn thì làm sao vật bé được mà cắt, thế nhưng giờ đã hết lo rồi chị ạ.
Em là Kỹ sư Hóa thực phẩm, e học Bách khoa Đà Nẵng đó chị. Hiện tại, e đang công tác tại Sở Công Thương Quảng Ngãi đươc gần 10 năm rồichị ạ. Công việc cũng ổn định, chỉ cólương nhà nước thì hơi ít. Còn chông e là Kỹ sư xây dựng, a mở công ty làm ở nhà thôi. Nhưng mấy năm nay cũng ko có công trình nhiều. Lúc trước e cung có tính chuyển vào TPHCM nhưng thấy khó quá chị ạ. Vì bãn nhà ở đây vào cung ko đủ tiền mua nhà chung cư, mà thuê nhà rồi tiền ăn ở, học phí cho con sợ ko lo nỗi. Em mới vào xin viẹc nge tụi bạn e bảo lương cung đươc cỡ 5 trieu, còn chồng e thi ko biết thế nào. E thấy một tháng vừa lo học, thuê nhà, ăn uống cũng phải tren vài chục trệu mới đủ. Suy đi ngẫm lại thây cung khó nhăn nên e từ bỏ ý định đó chị à.
Vừa rồi cơ quan cho e đi học Cao học để tạo điều kiện đem con theo cho nó học luôn, đi Hà Nội hay Đà Nẵng cũng được. Nhưng e sợ ko lo nỗi vì ko có chồng đi cùng một mình vừa học vừa lo con, lại ko có ai là người thân ở gần để nhờ đỡ nưa, tối lại chỉ có 2 mẹ con ko biét nương tựa vào ai nên e sợ quá. Với lại vợ chồng mỗi người mỗi nơi cũng khó. Nhiều khi minh hi sinh cho con nhưng ko biết kết quả thế nào, học xong về ko biét công việc có còn ổn định như bây giờ ko hay là phải chuyển công tác (vì nghỉ thời gian dài nên có người thay thế rồi), lúc đấy lại khô nữa. E suy nghỉ hoài ko biết có nên đi ko chị ạ.
Chồng e thì bảo thi rồi đi học, đem con theo, nhưng e sợ ở nhà một mình đàn ông dễ sinh tật xấu lăm chị ơi. Vả lại muôn thi đậu phải có thời gian để ôn và học nưa, mà tối lại e còn phải lo công việc gia đình rồi lo con, anh ấy cũng ko lo con đâu thì lấy gì mà có thời gian để học. Em sợ cảnh học xong về chồng thì lạnh nhạt, con thì cũng ko có kết quả bao nhiêu, công việc trước đây thì đã có người khac thay thế còn mình cầm bằng thạc sĩ ngồi không ko có viẹc gì làm, vậy thì chán nản vô cùng chị ạ.
Chị hãy cho e lời khuyên đi nghe chị. Cảm ơn chị nhiều.
Chào chị.
Em Khanh.
khanhca
 
Bài viết: 191
Ngày tham gia: T.Ba Tháng 8 10, 2010 11:03 pm

Re: Làm thế nào để hạn chế tật nghiến răng và đánh đầu cho bé

Gửi bàigửi bởi bichchau » T.Ba Tháng 6 26, 2012 11:03 pm

Chào Khanh, nick cũng là tên của chị luôn.
khanhca đã viết:Con của chị là bé trai hay gái, bé đã bắt đầu nói được khi nào vậy chị?

Chắc E còn nhỏ tuổi, vì bé con E mới hơn 5 tuổi . còn bé con gái chị đã hơn 11 tuổi rồi và mãi tới 5 tuổi bé mới biết nói (là nói theo, phát âm ra tiếng, ra từ), đó cũng là 1 khoảng thời gian rất dài...
khanhca đã viết:Về nhận thức thì nay bé đã ngoan hơn nhiều và hiểu hầu như gần hết nhưng gi ba mẹ mẹ nói và một điều e rất mừng là gần đây hơn 1 tháng bé đã chịu đưa tay nồi yên cho mẹ căt móng tay.

Con gái chị đến bây giờ vẫn rất sợ khi cắt móng tay. Các bé bị TK không bé nào giống bé nào cả, có giống chăng là giống 1 hành vi của bé này và 1 hành vi của bé khác....nên chỉ có ba mẹ bé là người hiểu và thương con mình nhất. Nói như vậy để E có suy nghĩ tích cực hơn, E thương con thì ông xã E cũng thương con, vì E là phụ nữa nên việc chăm sóc con luôn là "Thiên chức" rồi , nhưng ông xã E thì
phi đã viết:Đàn ông nhiều khi mạnh ngoài mà yếu trong. Bật tivi to, tìm các niềm vui nhỏ nhặt khác không phải là họ không quan tâm, không biết, mà là biết nhưng không biết phải làm gì . Hành vi trên có thể là 1 coping mechanism, 1 cách phản xạ tâm lý để đối phó với 1 hoàn cảnh quá khó với họ . Đó là thống kê nói vậy, còn có đúng cho bạn không thì tôi không rõ lắm . Nếu bạn cũng không rõ thì cứ nghĩ như vậy cho nó nhẹ nhàng và thông cảm .

Nhớ câu "Mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh" thật đúng như vậy. So về tuổi tác chắc chắn vợ chồng chị lớn tuổi hơn vợ chồng E nhiều lắm, ông xã chị thì hiền và tốt lắm, Con trai lớn thì A chỉ biết cưng mà thôi vì đi làm xa, tuần về 1 lần nên việc chăm con là "không có dịp", còn đối với con gái thì khác, tụi chị phải ngồi lại chia sẽ tất cả những suy nghĩ và chấp nhận con mình để cùng nhau chăm sóc bé cho thật tốt.
Ông xã E có trao đổi với E về chuyện con không, có mong muốn sinh thêm 1 bé nữa không, cả hai vợ chồng có ý nghĩ là con mình bị TK là không thể bình thường như những bé khác suốt cuộc đời không? và chấp nhận suy nghĩ đó thì ba mẹ sẽ làm gì cho con?
Đây là vấn đề của nhà chị lúc đó, khi bé hơn 3 tuổi, chị hoảng loạn và sợ lắm (thêm miệng đời thế gian nữa...)lên SG sống phải tự thân vận động , và hai vợ chồng chị "chấp nhận" ý nghĩ là con của mình không giống anh nó, không giống những trẻ khác => nên mình cần thời gian chăm sóc và gần con nhiều hơn. Khi đã thông tư tưởng rồi thì tất cả việc gì chị làm được Anh cũng làm được, Anh hãnh diện khoe với bạn Anh là "chỉ có đẻ con là tao không biết, còn chăm con thì tao là số 1, không tin thì hỏi bà xã tao".
Con của E có dấu hiệu tiến bộ và không nặng như con chị đâu. Biết nói thế nào đây, vì việc tìm trường cho bé học thì rất khó , mà con em lúc này cần can thiệp đúng thì hiệu quả cải thiện nhiều lắm.
Chị làm kế toán nên cũng dễ tìm việc hơn, và cũng làm được nhiều cty thêm nữa. Trước đây chị cũng muốn đi học lấy văn bằng 2, nhưng suy nghĩ lại thôi để dành thời gian ở bên con (vì chị đi làm cả ngày, về trể lắm có khi còn đi nhận việc thêm), vì mặc dù có ba ở bên, nhưng có cả ba và mẹ bé vui lắm.
Tụi chị cũng có thời gian dài lo mưu sinh, còn việc dạy bé thì cũng lo tìm cô dạy nhưng bé không tiến bộ, rồi ba mẹ thì chỉ cưng chiều nên bé cũng chưa biết làm gì để tự chăm sóc cả (vì ba, mẹ làm hết : Sai lầm) , bi giờ tìm được trường cho bé đi học là Trường Ban Mai , E thường xuyên lên diễn đàn này đọc lại các bài của Cô TA và các kinh nghiệm của các PH khác để áp dụng nhé, hay lắm đó. Còn khi nào có cần tư vấn tâm lý thì có Anh Phi giúp . Rủ thêm ông xã E vào diễn đàn với, ba mẹ phải mạnh khỏe, vui vẻ thì mới tự tin lo cho bé tốt được E ơi. Cố lên E nhé, chúc E luôn vui.
bichchau
 
Bài viết: 350
Ngày tham gia: T.Sáu Tháng 6 08, 2012 12:45 am

Re: Làm thế nào để hạn chế tật nghiến răng và đánh đầu cho bé

Gửi bàigửi bởi bichchau » T.Ba Tháng 6 26, 2012 11:08 pm

Chào Khanh, nick cũng là tên của chị luôn.
khanhca đã viết:Con của chị là bé trai hay gái, bé đã bắt đầu nói được khi nào vậy chị?

Chắc E còn nhỏ tuổi, vì bé con E mới hơn 5 tuổi . còn bé con gái chị đã hơn 11 tuổi rồi và mãi tới 5 tuổi bé mới biết nói (là nói theo, phát âm ra tiếng, ra từ), đó cũng là 1 khoảng thời gian rất dài...
khanhca đã viết:Về nhận thức thì nay bé đã ngoan hơn nhiều và hiểu hầu như gần hết nhưng gi ba mẹ mẹ nói và một điều e rất mừng là gần đây hơn 1 tháng bé đã chịu đưa tay nồi yên cho mẹ căt móng tay.

Con gái chị đến bây giờ vẫn rất sợ khi cắt móng tay. Các bé bị TK không bé nào giống bé nào cả, có giống chăng là giống 1 hành vi của bé này và 1 hành vi của bé khác....nên chỉ có ba mẹ bé là người hiểu và thương con mình nhất. Nói như vậy để E có suy nghĩ tích cực hơn, E thương con thì ông xã E cũng thương con, vì E là phụ nữa nên việc chăm sóc con luôn là "Thiên chức" rồi , nhưng ông xã E thì
phi đã viết:Đàn ông nhiều khi mạnh ngoài mà yếu trong. Bật tivi to, tìm các niềm vui nhỏ nhặt khác không phải là họ không quan tâm, không biết, mà là biết nhưng không biết phải làm gì . Hành vi trên có thể là 1 coping mechanism, 1 cách phản xạ tâm lý để đối phó với 1 hoàn cảnh quá khó với họ . Đó là thống kê nói vậy, còn có đúng cho bạn không thì tôi không rõ lắm . Nếu bạn cũng không rõ thì cứ nghĩ như vậy cho nó nhẹ nhàng và thông cảm .

Nhớ câu "Mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh" thật đúng như vậy. So về tuổi tác chắc chắn vợ chồng chị lớn tuổi hơn vợ chồng E nhiều lắm, ông xã chị thì hiền và tốt lắm, Con trai lớn thì A chỉ biết cưng mà thôi vì đi làm xa, tuần về 1 lần nên việc chăm con là "không có dịp", còn đối với con gái thì khác, tụi chị phải ngồi lại chia sẽ tất cả những suy nghĩ và chấp nhận con mình để cùng nhau chăm sóc bé cho thật tốt.
Ông xã E có trao đổi với E về chuyện con không, có mong muốn sinh thêm 1 bé nữa không, cả hai vợ chồng có ý nghĩ là con mình bị TK là không thể bình thường như những bé khác suốt cuộc đời không? và chấp nhận suy nghĩ đó thì ba mẹ sẽ làm gì cho con?
Đây là vấn đề của nhà chị lúc đó, khi bé hơn 3 tuổi, chị hoảng loạn và sợ lắm (thêm miệng đời thế gian nữa...)lên SG sống phải tự thân vận động , và hai vợ chồng chị "chấp nhận" ý nghĩ là con của mình không giống anh nó, không giống những trẻ khác => nên mình cần thời gian chăm sóc và gần con nhiều hơn. Khi đã thông tư tưởng rồi thì tất cả việc gì chị làm được Anh cũng làm được, Anh hãnh diện khoe với bạn Anh là "chỉ có đẻ con là tao không biết, còn chăm con thì tao là số 1, không tin thì hỏi bà xã tao".
Con của E có dấu hiệu tiến bộ và không nặng như con chị đâu. Biết nói thế nào đây, vì việc tìm trường cho bé học thì rất khó , mà con em lúc này cần can thiệp đúng thì hiệu quả cải thiện nhiều lắm.
Chị làm kế toán nên cũng dễ tìm việc hơn, và cũng làm được nhiều cty thêm nữa. Trước đây chị cũng muốn đi học lấy văn bằng 2, nhưng suy nghĩ lại thôi để dành thời gian ở bên con (vì chị đi làm cả ngày, về trể lắm có khi còn đi nhận việc thêm), vì mặc dù có ba ở bên, nhưng có cả ba và mẹ bé vui lắm.
Tụi chị cũng có thời gian dài lo mưu sinh, còn việc dạy bé thì cũng lo tìm cô dạy nhưng bé không tiến bộ, rồi ba mẹ thì chỉ cưng chiều nên bé cũng chưa biết làm gì để tự chăm sóc cả (vì ba, mẹ làm hết : Sai lầm) , bi giờ tìm được trường cho bé đi học là Trường Ban Mai , E thường xuyên lên diễn đàn này đọc lại các bài của Cô TA và các kinh nghiệm của các PH khác để áp dụng nhé, hay lắm đó. Còn khi nào có cần tư vấn tâm lý thì có Anh Phi giúp . Rủ thêm ông xã E vào diễn đàn với, ba mẹ phải mạnh khỏe, vui vẻ thì mới tự tin lo cho bé tốt được E ơi. Cố lên E nhé, chúc E luôn vui.
bichchau
 
Bài viết: 350
Ngày tham gia: T.Sáu Tháng 6 08, 2012 12:45 am

Re: Làm thế nào để hạn chế tật nghiến răng và đánh đầu cho bé

Gửi bàigửi bởi khanhca » T.Tư Tháng 6 27, 2012 12:52 am

Em chào chị,
Em năm nay 34 tuôi chắc nhỏ hơn chị rồi.
Lúc trước ở nhà có internet nên e hay vào mỗi tối khi rỗi, e cũng vào diễn đàn này đọc cho ông xã nghe. Nhưng chị biết sao ko, e đọc phần e còn anh ấy thì ngồi chơi game chả thèm nge đâu chị ạ. E nhớ lúc đấy là anh hay đánh con nên e vào diễn đàn cung tâm sự, anh Phi có viết bài trả lời nên e đọc cho anh ây nghe, anh ây bỏ đi mở ti vi lên xem ko quan tâm gi cả. Em thấy chị may mắn hơn em nhiều vi có ông xã ủng hộ.
Em thấy thái độ anh ấy vậy nên em chán nản ko muốn sinh nữa chị ạ, vì em sợ sinh em bé thì ko lo được cho đứa lớn tội nghiệp.
Nhiều lúc, e đi làm về mệt còn phải lo công việc gia đình còn anh chỉ năm ra ghế salon bật ti vi lên, tay thì cầm điện thoại chơi game chả nói gì với con cả, phần con thì chơi một mình e bực thật nhưng nói ko được chị ạ. Có hôm a đi tắm e tắt ti vi và chơi với bé, vậy mà anh lên cũng bật lên lại để xem phim, trong khi bé đang học tô màu, mà mấy bé này cứ thấy ti vi là nhìn lên đâu có tập trung. Nhiều lúc, E muốn la lên là "không biết anh đang nghĩ gì trong đầu vậy" nhưng rồi cũng kìm chế lại nén cục tức trong lòng chị ạ. Lúc đấy em nói là "ba để con học đi ba mở ti vi lên con ko tập trung mà cứ nhìn ti vi hoài làm sao học được" vậy mà ba ko trả lời gì vẫn tiếp tục bật lên xem coi như ko nghe em nói gì cả đó chị ạ. Nhiều khi e cũng tâm sự với bạn hay bà con của anh vây, mọi người bảo hỏi thử "tại sao ko trả lời, con ko nói được nên ko trả lừoi đã xong cư anh nói được sao cũng ko nói", nhưng e cũng nhịn, rồi bà con của anh bảo do em hiền quá nên vây, hôm nào làm hung bữa thư xem sao, có hôm em cũng làm dữ lên thử thì anh vẫn "im lặng ko nói đi nói lại gì", khiến em càng bực thêm nữa.
Chị làm Kế toán nên cũng dễ kiếm tiền còn ngành của e thì khó hơn nên ngoài lương ra ko làm thêm đuọc nhiều, trước kia chưa có con em hay đi làm gia sư để kiếm thêm tiền nhưng từ ngày có con e ko đi dạy được nưa, do vậy kinh tế phụ thuộc vào chồng là chính. Nhiều khi em muôn li dị để giải thoát cho rồi nhưng nghỉ lại vì con, con mình nó như vậy nên cần có bố có mẹ chứ một mình mẹ sợ bé sẽ nặng hơn nên e cố gắng chịu đựng chị ạ.
Thời gian này bé rất hay theo bố kể cả khi ngủ nhưng hôm nào mà ngủ với bố thể nào bé cũng bí đánh đòn vì quậy ko cho bố ngủ. Bố vừa đánh vừa đuổi bé "đi ra kia ngủ, đi đi" tay thì đánh bé, miệng thì nói vậy đó, e thấy vậy là chạy vào dắt bé đi ngủ với mẹ (thường em vẫn cho bé ngủ cùng em nhưng hôm đấy em bị viêm họng ho dữ quá làm bé hay giật mình nên cho bé ngủ cùng bố, thế là bố đánh vậy đó). Nhiều khi nói ra ai cũng bảo với bé binh thường cung ko ai làm vây huống chi con bị tự kỷ, em chả biết nói sao vơi anh ấy nưa, nói chung là "hết thuốc chữa" rồi chị ạ.
E vào đây tâm sự vơi các chị cho đỡ buồn.
Chào chị nhé.
Em Khanh.
khanhca
 
Bài viết: 191
Ngày tham gia: T.Ba Tháng 8 10, 2010 11:03 pm

Re: Làm thế nào để hạn chế tật nghiến răng và đánh đầu cho bé

Gửi bàigửi bởi bichchau » T.Tư Tháng 6 27, 2012 5:34 am

Chào E,
khanhca đã viết:E nhớ lúc đấy là anh hay đánh con nên e vào diễn đàn cung tâm sự, anh Phi có viết bài trả lời nên e đọc cho anh ây nghe, anh ây bỏ đi mở ti vi lên xem ko quan tâm gi cả

Theo chị nghĩ ông xã E thuộc người bảo thủ, nếu mà người như vậy thì họ càng khó chịu khi E đem chuyện nhà đi nói ra ngoài , mà lại là chuyện chẳng hay ho gì. Thôi thì , nên lựa lúc vui vẻ, vợ chồng gần gũi mà từ từ nói với nhau, ông bà ta nói " mưa dầm thấm lâu" E ạ.
Tự nhiên nghe chuyện ông xã E hay đánh con, chị cũng thấy ghét . Nói thật chị là chị không nhịn được đâu, bé đau 1 mẹ đau gấp nhiều lần, xót lắm. Vậy khi đó bé đau khóc, còn thái độ của hai vợ chồng thì như thế nào? và sau đó thì sao?
Mà E nên xem lại quan hệ vợ chồng như thế nào, có khi nào ông xã E giận cá (vợ) mà chém thớt (con) không ? Với lại, trong cuộc sống gia đình hai vợ chồng E có hay trao đổi , chia sẽ với nhau mọi điều không? nếu chưa thì nên làm ngay đi, nói với nhau mọi điều sẽ tốt hơn E ạ.
Không biết khuyên E như thế nào cho đúng, thôi thì mong rằng E ráng bình tâm. bình tỉnh để lo cho bé nhé. Sau cơn mưa thì trời sẽ sáng thôi . E ráng giữ gìn sức khỏe nhé!
bichchau
 
Bài viết: 350
Ngày tham gia: T.Sáu Tháng 6 08, 2012 12:45 am

Re: Làm thế nào để hạn chế tật nghiến răng và đánh đầu cho bé

Gửi bàigửi bởi khanhca » T.Tư Tháng 6 27, 2012 6:39 pm

Chị ạ,
Đúng như chị nói ông xã e rất bảo thủ lúc nào cũng cho việc mình làm là đúng. Mỗi khi thấy đánh con vì con bướng, tính mấy bé này hay vậy đó, làm gì ko vừa ý là chống đối nên bị bố đánh, nhưng dạo này bé thấy roi là né liền chứ trước kia càng đánh nó càng trêu cho bị đánh thêm. Em thấy vậy thì can và dắt bé đi chỗ khác, nhưng mỗi khi ko có nhà thì ai đâu mà can, có lúc đi ;làm về trưa thấy bố thì xem ti vi còn con thì ở dưới nhà khóc ấm ức nhưng hỏi thì bố chả nói vi sao cả, càng hỏi anh càng ko nói tức ko chịu được chị ạ. Mỗi khi đánh con cũng vậy e bực quá nói "đánh nó giải quyết được gì đâu mà ah đánh, anh phải giải thích thì con mới hiểu được", e nói mặc e còn bé thì khóc bố thì ko nói gì, thà nói ra mình đỡ tức hơn, đăng này mỗi lúc vậy e nói gi hỏi gi anh cung im lặng.
Lúc tối, e cũng ngồi kể chuyện gặp chị trên diễn đàn rồi kể nội dung thư của chị nhưng chị biết sao ko, anh ấy vẫn mắt nhìn điện thoại chơi game, tai nghe ti vi ko nói đi nói lại một lời nào, em kể xong rôi đi ko biết anh có nghe ko nữa, chán thật. Có hôm e tưởng dặn anh điều gì cho ngày mai tưởng anh nghe ai ngờ anh tập trung vào ti vi đâu biet em nói voi anh, đến mai đâu có làm theo ý e nói đâu chị, lúc đấy e hỏi chư lúc tối e nói rồi mà anh ko nghe sao thế là anh cung im lặng ko nói lại gì.
Còn việc anh đánh bé là vì bé bướng chứ ko phải giận mẹ mà đánh bé chị ạ. Có một hôm lúc bé 2 tuổi bé tè trong quần e thấy mơi cởi quần cho bé rồi đi lấy cây lau nhà bảo anh đi láy quần mặc cho con với, lúc ấy anh vừa ăn tối xong thế là anh lấy quần ra gọi bé "tới đây" bé vội sợ quá chạy tới thật nhanh nên trượt nước tè của bé bật ngã ngửa xuống nền nhà khóc tức tưởi luôn, còn bố thì bỏ đi. Mãi đen mấy hôm sau mơi nói với bà ngoại là anh ới vừa nuốt cơm khỏi cổ là sai anh đi lấy quần mặc cho con nên bực quá mới hét con cho nó sợ chạy té vậy, em buồn quá nhưng ko nói gì trong khi đó em vẫn chưa ăn tối còn anh thì ăn trước. Từ đó đến nay không bao giờ anh ấy hành xử theo kiểu giận cá chém thớt nữa chị ạ còn bé thì chân lúc nào cũng đi dép sợ bị trượt nữa, mà e cung chả nói gì để gây căng thẳng cả, nhất là khi có con ở nhà mình ko nên lớn tiếng sẽ ảnh hưởng đến con vì con mình chưa nói đưoc nhưng nghe tất cả mà chị.
Nhiều khi buồn quá e muốn bỏ đi luôn nhưng nghỉ lại đi thì bỏ con cho ai, tội nghiệp nó nên thôi phó mặc cho số phận.
Chào chị. Chúc chị khỏe.
khanhca
 
Bài viết: 191
Ngày tham gia: T.Ba Tháng 8 10, 2010 11:03 pm

Trang vừa xemTrang kế tiếp

Quay về Chia sẻ kinh nghiệm dạy dỗ, điều trị cho bé...

Đang trực tuyến

Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào trực tuyến.3 khách.

cron