Chào chị,
Dạo này tôi thử áp dụng timeout với cháu, cháu có vẻ sợ. Mỗi khi cháu định làm gì sai, tôi nói đến việc nhốt vào buồng, cháu liền thôi ngay. Tôi đang lo không biết timeout sẽ có hiệu lực với cháu được bao lâu nếu tôi có mỗi một vũ khí để "dọa" cháu.
Ngoài ra, khi tôi nhốt cháu vào buồng, cháu thường mặc cả "con đếm đến 5 là được ra nhé" rồi bắt đầu "1.2..3.." rất nhanh. Tôi nói 5 phút, cháu chưa hiểu khái niệm thời gian nên không nghe. Có lần thì cháu khóc lóc thảm thiết trong buồng một hồi rồi nói "Con xin lỗi mẹ". Theo chị, trong trường hợp này tôi có nên cho cháu ra không? Tôi áp dụng timeout với cháu như vậy có ổn không?
Tôi thấy dạo này cháu nhận thức khá hơn, đôi lúc có thể uốn nắn cháu thông qua giảng giải. Ví dụ, khi cháu đang hứng thú đếm các vật, tôi hỏi cháu: mẹ có bao nhiêu cái răng, con có bao nhiêu cái răng. Cháu so sánh thấy mẹ có nhiều răng hơn cháu. Tôi giải thích là vì cháu bị sâu mất 3 cái răng. Cháu rất tò mò hỏi còn ai mất răng như con không, tôi giải thích là ai không chịu đánh răng thì sẽ bị mất răng. Cháu có vẻ rất lo lắng.
Tuy nhiên còn rất nhiều hành vi của cháu rất bột phát, mẹ không thể lường trước được hết để dặn dò. Tôi chưa biết làm thế nào cả. Tôi mới nghĩ là có khi phải rèn cho cháu thói quen xin phép mẹ có được làm vậy không trước khi làm. Theo chị làm vậy có ổn không?
Cảm ơn chị.