Mình không rõ dịch là Chứng nhại lời có đúng không... Echolia có 2 loại, loại lập lại câu nói ngay lập tức, hoặc một thời gian sau mới lập lại. Bạn nghe các phụ huynh bàn việc con mình lập lại quảng cáo trong tivi, "nói nhảm"... Đó có thể là echolia đó
con em xem quảng cáo thì cũng ko lập lại quảng cáo, con chỉ tập trung xem thôi, e cũng ko thấy con nói nhảm, con nói đúng ngữ cảnh: chẳng hạn lúc mẹ dắt xe máy là con nói: xe máy, nhìn thấy oto thì nói Ô tô, nhưng xe đạp thì cũng nói Xe máy. cũng ít khi tự nói 1 mình. thỉnh thoảng chỉ vào con gà thì nói: ó o, chỉ vào con mèo và nói mèo, chỉ vào chó và nói chó (lúc có người nhà) chứ ko nói 1 mình. Nhưng thời gian này em nói từ gì thì con có thể nói theo, em nghĩ là do con không hiểu lời mẹ nói và chỉ là bắt chước theo thôi như: Kiệt ăn cơm chưa thì con nói: Chưa (lặp lại từ cuối câu hỏi), ăn cơm không thì nói KHÔNG. Bây giờ con có thể bắt chước mẹ nói theo được các từ đơn và 1 số từ đôi nhưng con vẫn chưa hiểu nghĩa, học xong là lần sau lại quên, mẹ hỏi: đây là gì thì nói sai nhiều, em phải sửa lại thì con nói theo thôi.Mình không biết rõ chi tiết nên không thể cho ý kiến gì được cả. Bạn nói "bà bác sĩ ... ghi là tiến sĩ" thì tôi cũng đã không hiểu rồi. Bác sĩ là bằng MD. Ví dụ như tôi cứ hay nói các bác sĩ tâm thần nhi xét nghiệm TK, họ là những người có bằng MD, Doctor of Medicine. Tiến sĩ, ví dụ như tiến sĩ tâm lý chẳng hạn, là bằng PhD, là Doctor of Philosophy. Tiến sĩ tâm lý thì không được cho thuốc, không xét nghiệm trẻ TK. Bác sĩ tâm thần nhi thì xét nghiệm TK nhưng không làm các test thẩm định cho chương trình can thiệp vì cái này do chuyên gia về TK làm, ví dụ như để coi có rối loạn ngôn ngữ hay không thì CG Ngôn ngữ trị liệu làm (SLP, speech language pathologist), và để lên các giáo trình giáo án thì bên giáo dục đặc biệt họ làm. Tôi đoán rằng ở VN thì do điều kiện khách quan, chúng ta còn thiếu các chuyên gia ở các khâu sau, cho nên nhiều người nhận làm luôn từ A tới Z. Hơn nữa, do ngành TK còn mới quá, nên chúng ta không công bằng cho lắm với bác sĩ khi chúng ta nghĩ rằng họ làm được mọi khâu.
Có lẽ do quá rốt ruột và lo lắng cho con nên khi được chị bạn giới thiệu địa điểm khám là em cho con đến mà không tìm hiểu kỹ.trung tâm này khám đa khoa luôn ạ. nhưng thấy mọi người nói là tiến sĩ tâm lý. Nhưng lúc đó họ cũng không làm test gì cả, chỉ cho con chơi 1 tí và qua lời kể của bố mẹ tí thôi ạ. Nhưng đúng là như anh Phi nói, e cũng ko nên quá quan tâm đến việc này đẻ làm gì, quan trọng là mình phải làm gì cho con lúc này để con tốt hơn.
“ con hay lắc đầu và cười nắc nẻ”
E lo lắng vì hành vi này có vẻ hơi kỳ cục, sẽ theo bé và khiến bé khó hòa nhập.
- Mấy hôm nay con có chút tiến bộ: con biết thể hiện nhu cầu khi muốn mẹ mở ti vi. Lúc con đi tắm vào nhà và nói: mở vi (tivi), nếu muốn ăn bánh con ra chỗ để bánh và nói: bánh, Lúc bố đang tắm con vào đập cửa muốn vào và tự nhiên nói to: mở ra. Bố thích quá vậy là mở luôn cửa cho con.