Chào chị Tường Anh, anh Phi và các anh chị trên diễn đàn.
Hôm nay đọc qua webtretho e mới biết đến trang này, cháu nhà e gần 30 tháng rồi nhưng vẫn chưa nói được từ nào cả.
Lúc cháu được 13 tháng, 2 mẹ con sang đoàn tụ với bố ở Ý, lúc đấy cháu nhà em cũng đã phát âm được bà bà. Đến lúc sang đây cháu không nói nữa, lúc đấy em cũng không để ý lắm.
Thời gian đầu ở đây, 6 tháng liền, 2 mẹ con ngồi miết ở trong nhà, vì trời lạnh không thể đi ra ngoài được, và do em vẫn chưa quen đường sá ở đây, không quen bất cứ ai ngừoi Việt lẫn người nước ngoài ở đây ở đây cả ( vì bố cháu mới chuyển lên vùng này sống). Vì vậy mà cháu chỉ biết mỗi bố mẹ, không co bất cứ 1 sự giao tiếp nào khác. Em thực sự bị sốc và em nghĩ chắc cháu cũng như vậy, vì ở Việt nam, chỉ cần ra khỏi cửa nhà là đã có người nói chuyện, em hay cho cháu ra công viên chơi , tiếp xúc với người này người kia, và trẻ con hàng xóm hàng ngày vẫn đến nhà em chơi. Mặc dù vậy, ở trong nhà cháu vẫn chơi rất vui, khám phá hết cái này đến cái khác, lục lọi mọi thứ trong tủ và rất thích nghe nhạc, lúc cuối tuần em cho cháu ra siêu thị chơi, cháu rất thích, đặc biệt em thấy là cháu rất hay nhìn vào mắt người khác cười, và khi người ta cuời chào lại thì cháu có nhứng hành động tỏ ra rất vui mừng, còn khi người ta không đáp lại cháu cũng có vẻ buồn và cụt hứng. Ở nhà cháu rất để ý , bố mẹ làm gì là cháu bắt chước được luôn, cháu cũng rất thích giúp mẹ việc nhà, nhu hút bụi, dọn dẹp bát đũa cốc chén trên bàn, lúc thích thì cháu cũng dọn dẹp đồ chơi của mình trước lúc đi ngủ.
Đến 18 tháng, cháu vẫn không nói gì cả, em đọc trên diễn đàn thấy cháu có nhiều nét tự kỷ như : thích nhìn máy giặt quay, thích đẩy cánh cửa, chơi o tô thì lật ngược lên, đi nhón chân, lúc lắc đầu, gọi tên không quay lại ... nên em cho đi khám bác sỹ, nhưng bác sỹ khẳng định la cháu không hề bị tự kỷ, bác sỹ nói rằng : đứa trẻ mỗi lần khóc mà bám vào mẹ như thế là có tình cảm chứ không phải thờ ơ, cháu chỉ chậm nói do môi trường 2 ngôn ngữ.
À, em cũng muốn nói thêm rằng, em ở nhà chỉ nói với cháu bằng tiếng việt vì tiếng Ý của em vẫn chưa tốt, mỗi lần nói em thấy ngượng nghịu nên em cảm giác rất khó nghe, vì vậy mà em chỉ nói tiếng việt thôi.Hai mẹ con ở nhà, thời gian đầu em hay cho cháu xem Xuân mai, có hôm bật cả ngày vì cháu rất thích, một phần cũng muốn cháu ngồi yên 1 lúc để em làm việc. Nhưng sau đấy đọc trên các diễn đàn con chậm nói, em đã hạn chế rất nhiều, thỉnh thoảng mói cho cháu xem, kể cả tivi. Em chơi với cháu nhiều hơn, hát cho cháu nghe, cho cháu nghe bài hát bằng CD ko có hình, cho nghe nhạc không lời( nghe nhạc không lời cháu rất thích ). Thời gian này trời nắng ấm em cũng cho cháu ra ngoài chơi nhiều hơn, và quen được một số người xung quanh để cho cháu tiếp xúc.
Đến 24 tháng, khi nhà trẻ nhận trẻ 2 tuổi, em đã cho cháu đi học với hy vọng cháu sẽ học nói từ các bạn.Cháu đi học rất vui và hoà nhập rất nhanh, trên lớp cô giáo nói tiếng Ý cháu cũng hiểu, thời gian đầu cô giáo nói cháu chỉ chơi 1 mình, nhưng mấy hôm nay em đưa cháu đến lớp, em thấy cháu đã đùa với bạn khác.
Đi học đựơc 2-3 tháng, khi nhìn con chó trên xe của bố cháu, cháu cũng nói “gu gu “, nhưng cũng chỉ được mấy lần rồi thôi, em hỏi lại thì cháu không chịu nói nữa. Em cho cháu nghe bà hát có tiếng con vật, cháu cũng bắt chước theo như “bau bau” “chip chip “, nhưng cũng chỉ đựoc vài lần.Sau đó cháu cũng đã nói mama, papa, lúc thì đúng mục đích lúc thì không, rồi lúc đi đâu, cháu cũng đã nói “i” , em tập mãi nhưng cháu vẫn không nói được chữ đ.
Lúc được 27 tháng, cháu vẫn không nói thêm được gì, em lại cho cháu đi khám bác sỹ. Lúc đến phòng bác sỹ khám cháu rất vui vẻ, cười đùa với bác sỹ và ngồi yên cho bác sỹ khám. Bác sỹ nói với 2 vợ chồng em là kiên nhẫn chờ đợi và luyện tập thêm cho cháu nói, vì cháu đang lung túng giữa 2 ngôn ngữ, bs cũng bảo rằng em cứ nói tiếng việt với cháu, miễn cháu hiểu là được.
Đến bây giờ là 30 tháng, cháu vẫn không nói thêm được từ nào cả, và kể cả mama, papa cháu cũng không chịu nói từ 2 tháng nay.
- Cháu vẫn hiểu ba mẹ nói gì, bố cháu chỉ cần nói đi ra ngoài là cháu đã sắng sớ lấy giày lấy áo để mặc vào, cháu hiểu các mệnh lệnh của bố mẹ như : tắt điện đi, lấy cho bố cái cốc, đóng cửa lại, ngồi xuống ghế để mẹ mang giày, bỏ quần áo vào máy giặt…
- Cháu rất thích chỉ các đồ vật hoặc bộ phận trên người để mẹ nói, và cũng chỉ đúng khi mẹ hỏi, nhưng không chịu nói theo mẹ.
- Lúc muốn vật gì ở trên cao thì cũng chỉ nói ư ư rồi chỉ vào vật đó, em bảo cháu nói thì mẹ mới lấy, cháu thà khóc, hoặc tự lấy ghế trèo lên lấy, hoặc là không đòi nữa chứ nhất định cháu không nói.
- Cháu cũng hay khóc ăn vạ nằm lăn ra đất mỗi khi mẹ không chiều theo ý cháu, nhưng khi không ai giỗ thì cháu chạy lại ôm mẹ.
- Em cũng không hiểu là cháu có tăng động hay không, vì cháu chơi leo trèo chạy nhảy suốt ngày, nhưng chơi cái gì cũng được một lúc rồi chán, em đọc sách cho cháu thì cháu không chịu nghe mà giật lấy sách tự xem một lúc rồi cũng để sang một bên, khi làm không được cái gì là lại nhanh nản, cáu kỉnh và khóc.
- Cháu đã ăn và nhai rất gọn gang được tất cả thức ăn hoa quả lúc tròn 27 tháng, và tự xúc ăn nhũng món cháu thích.
- Gọi tên cháu cũng đã quay lại.
- Cháu đã biết cháu muốn đi vệ sinh nhưng không chịu ngồi bô, mỗi lần muốn đi cháu lại chạy đi lấy bỉm để bố mẹ mang vào. Mấy lần em cho cháu ngồi bô 30 phút, cháu vẫn ngồi nhưng không đái ỉa gì cả, nhưng khi mang bỉm vào thì cháu đứng lên làm luôn, nên bây giờ em không bắt cháu nữa vì sợ cháu nín sẽ bị bệnh nên lúc cháu đòi mang bỉm là em lại mang vào cho cháu (Ở Việt nam bà cháu đã luyện cháu đã ngồi bô được rồi nhưng đưụơc 1 thời gian cháu lại không chịu hợp tác nữa và từ khi qua Ý do trời lạnh nên em phải mang bỉm cho cháu)
Hàng ngày em vẫn nói chuyện nhiều với cháu, vẽ tranh những con vật và đồ dung đơn giản cho cháu xem để tập nói cho cháu ( cháu rất thích khi em ngồi vẽ và nói cho cháu nghe ), đọc thơ, hát hò cho cháu nghe, đọc trên diễn đàn ngừoi ta nói dạy cháu thế nào em cũng cố gắng dạy cho cháu mặc dù em không biết là đã đúng phương pháp chưa, và cũng không dạy được nhiều vì cháu tập trung rất ít. Em biết là cháu cũng có khó khăn do sống trong môi trường 2 ngôn ngữ, nhưng bên cạnnh nhà em cũng có gia đình người nước ngoài có 2 bé gái bằng tuổi con em, cả 2 bé đều nói lưu loát được cả tiếng mẹ đẻ và tiếng ý lúc tròn 2 tuổi ( mặc dù mẹ của 2 bé nói tiếng ý không được nhiều , và 2 bé đấy cũng có lợi thế hơn là do các cháu được giao tiếp nhiều với trẻ em cũng như với nhũng người đồng hương của bố mẹ ).
Em thực sự lo lắng và bối rối, em không biết phải làm như thế nào và bắt đầu từ đâu nữa. Nhìn con vui vẻ chơi đùa hang ngày nhưng không thể biểu đạt được ý định của mình cho bố mẹ rồi lại sinh ra cáu kỉnh, ăn vạ khoác lóc mà em đau long quá. Em rất mong chị Tường Anh, anh Phi và các anh chị trên diến đàn giúp đỡ chỉ dẫn cho em.