Nhưng chưa thấy chị Tường Anh trả lời
Bé gần như bỏ ăn, không ăn uống được gì, dù đích thân mẹ bón cho ăn. Bố thì ngồi bên cạnh chơi xếp hình, chơi banh... với bé, nhưng bé vẫn lắc đầu nguầy nguậy. Tóm lại, cả tuần lại, bé Khuê chỉ... sống nhờ sữa.
- Cường độ ăn vạ nằm lăn ra đất thì diễn ra ở mức độ cao: bất cứ điều gì không hài lòng đều có thể lăn đùng ra: cho uống thuốc, cho ăn, lau mặt, thay áo quần,... có điều mức độ khóc la không dữ dằn, không quyết liệt lắm. Trừ khi bị cưỡng bức quá thì mới phản ứng mạnh, còn không thì khóc 1 chút là hết.
Điều em lo lắng hơn cả là 1 tuần lại đây, bé Khuê hay giật mình khóc vào lúc nữa đêm. Khóc nức nở, 2 tay đập vào đùi như lúc đang ăn vạ. Rất khó dỗ. Bố mẹ xót xa nhìn con khóc lăn lộn rồi mệt rồi ngủ tiếp. Em không biết tại sao như vậy? Nếu tụi em chuyển nhà, không biết bé có "chịu" không hay là càng khó? Em nhớ anh Phi đã từng nói, muốn chuyển nhà thì nên cho con trẻ đến để quan sát feeling chúng ra sao. Nếu chúng vui vẻ, chạy chơi thì ok. Nếu chúng khó chịu, khóc lóc thì thôi. Nhưng với điều kiên hiện nay, tụi em chuyển nhà gấp, mà còn phải tùy thuôc vào giá thuê... thì làm sao có thể làm được như anh Phi chỉ dạy. Chỉ sợ nếu Khuê không thích thì Khuê càng khó chịu hơn.
Giờ em chỉ mong Khuê được đi học ở trường Ban Mai để các cô "huấn luyện" sao cho bé đừng ăn vạ nữa, ăn uống đàng hoàng và biết nhận thức như mục tiêu chị đã nêu. Rất mong đến ngày đó.
Quay về Những bài viết về Tự Kỷ
Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào trực tuyến. và 3 khách.