Bé Nơ có đi khám ở đâu chưa? Có ai kết luận tình trạng của cháu là gì?
Em chưa cho cháu đi khám ở đâu cả nên chưa có kết luận như thế nào, chỉ là tự em liên hệ những dấu hiệu của cháu với thông tin trên internet. Và có cho cháu đến nhà chị Hồng hỏi thăm về những dấu hiệu của cháu, (chị có con bị TK đã 8 tuổi, giờ chị mở lớp dạy các cháu ở nhà), chỉ có nói chắc con em bị nặng nên mới có những dấu hiệu sớm ntn. Hiện nay em chở cháu đến nhà chị mỗi ngày 1 tiếng từ 4h-5h chiều để chị dạy cháu đựoc nửa tháng nay. Nhưng em thấy lo vì cháu khóc quá, không biết có tiếp thu đựoc gì không. Mẹ đến đón lúc nào cũng ướt nhẹp mồ hôi vì khóc. Xót con lắm, cũng nghĩ hay là mẹ ép con qúa rồi.
Thật tình em còn rất thiếu thông tin, nghe nói phải đưa cháu đi Hà Nội hay SG thì mới có chỗ để khám, để chữa chạy cho cháu. Giờ gặp đựoc mẹ hanhnhu và mẹ minhthu em đã có một hướng đi mới cho con mình. May là chồng em cũng rất quan tâm để lo chạy chữa cho cháu.
Mẹ minhthu thật là vất vả và nghị lực quá khi đưa con từ Quy Nhơn ra đây chữa bệnh. Sẽ ảnh hưởng nhiều đến cuộc sống gia đình, công việc của chị nữa. Cầu chúc cho bé thật mau tiến bộ!
Mẹ bé Nơ dù sao cũng có bà ngoại ở gần để giúp đỡ và chia sẽ như thế cũng đã an ủi lắm rồi đó. Mình thì ko dc như thế bà ngoại ở tận miền Tây có muốn giúp cũng ko dc..Bây giờ nhiều lúc em ko dám nghĩ lại khoảng thời gian tồi tệ đó.Mẹ bé minh thư từ Quy Nhơn ra Da nang điều trị cho con chắc là cũng vất vả lắm, nhưng hãy cố gắng lên nhé đừng nản lòng tấc cả vì con em chúng ta. Hiện tại em có 2 quyển sách . 100 bài tập dành cho trẻ tự kỹ và những hoạt động của trẻ . mẹ bé Minh Thư và mẹ bé Nơ nếu muốn đọc em sẽ photo cho 2 chị đọc để tham khảo rồi dạy thêm cho bé. Chúc 2 bé nhanh tiến bộ để 2 mẹ có thời gian đi cafe sopping với cô:))
Sống xa gia đình là chị hanhnhu thiệt thòi hơn em rồi. Nhiều khi em tuyệt vọng đau khổ nếu không có gia đình an ủi động viên và chia sẻ có lẽ em không vượt qua được chị ơi. Chị ơi em sẽ ghé chị mượn tài liệu rồi photo luôn cho mẹ minhthu nhé.
À, em ủng hộ ý kiến caffe shopping nè. Cách đây 2 tháng em không thiết ăn uống gì cả, đi làm không buồn để ý đến diện mạo ntn, người như mất hồn, chỉ nghĩ đến con, rồi khóc, ai có tiệc tùng gì mời em chả buồn đi, chỉ vùi đầu vào máy tính. Ba mẹ em cứ động viên mãi, không ăn không uống gầy mòn thế kia thì làm sao có sức khoẻ mà lo cho con. Em chợt giật mình nghĩ muốn lo cho con thì mình phải mạnh khoẻ, phải lạc quan, phải yêu cuộc sống. Nên dạo này dù buồn em cũng đã có thăng bằng hơn trước rồi. Hôm nào 3 chị em mình cafe một bữa nhé. Sớm sớm đi. 2 chị xem thời gian nào thích hợp thì nhắn cho em nhé.
Em, Hà